Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 132: Nhân vật bi kịch thập niên 50 (17)

Cập nhật lúc: 2025-07-29 10:00:03
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , khi hai chị ngoài học, bà nội cũng đồng việc.

Trình Xuân Nha liền cầm con d.a.o chặt củi lên núi!

Bấy nhiêu năm nay thật sự ấm ức cho cô .

Để lợi cho Mai Hồng và Trình Đại Sơn.

Trình Xuân Nha chỉ thể đám con mồi núi mà nuốt nước bọt.

Thế nên khó khăn lắm mới thể thoải mái tay, Trình Xuân Nha thể tích cực chứ?

Hôm nay lên núi hiển nhiên nhiều.

Trình Xuân Nha lên núi, tổng cộng cũng chỉ gặp ba bốn .

Buồn là, mấy đó thấy cô cứ như thấy ôn dịch, vội vàng bước nhanh tránh xa cô.

Trình Xuân Nha…

Người thời đại phẩm chất thuần phác nhất, nhưng cũng những tư tưởng mê nhất.

Ước chừng cả công xã đều đồng tình với lời cô là kẻ khắc tinh .

Thế nên! Trình Xuân Nha khỏi tò mò.

Người của nguyên chủ sẽ thái độ thế nào đối với cái kẻ khắc tinh đây?

Ha ha! Cô thật sự mong chờ nha!

Đừng cô thất vọng thì ! Bằng cô sợ sẽ kìm gây chuyện.

Gần trưa, Trình Xuân Nha vác một bó củi lớn từ núi xuống.

Trong đống củi đó còn giấu mấy con con mồi nhỏ.

Từ núi xuống làng, Trình Xuân Nha là chủ đề bàn tán của khác.

một đứa trẻ sáu tuổi vác một bó củi lớn như , thể gây bàn tán chứ?

Khu phía Tây công xã thể là góc hẻo lánh nhất của công xã.

Tổng cộng cũng chẳng mấy hộ gia đình sinh sống.

Còn căn nhà của cha Giang Lê ở khu vực thuộc dạng ở tít phía cùng, cách hộ gia đình gần nhất hẳn hơn hai trăm mét.

Đây cũng là một địa điểm !

Ít nhất nấu thịt ăn cần quá lo lắng khác .

“Bà nội, bà về ạ!” Gần đến nhà, Trình Xuân Nha liền thấy bà nội đang sân.

Giang Lê , khi thấy bó củi lớn đứa cháu gái nhỏ, lập tức kinh ngạc thốt lên: “Ôi trời ơi! Xuân Nha, con định dọa c.h.ế.t bà nội !”

Vừa , Giang Lê còn vội vàng bước nhanh về phía cháu gái: “Mau đặt bó củi xuống , nhặt nhiều củi như vác về, con sợ hỏng cái hình nhỏ bé của , lớn nổi là tiêu đời đó.”

“Bà nội, bà cứ yên tâm ạ!” Trình Xuân Nha ngẩng đầu bà nội , “Chút trọng lượng , đối với con mà cứ như mưa phùn , chút trọng lượng nào.”

“Bà nội, chúng mau về nhà ! Con thứ cho bà xem.”

“Thứ gì?” Vừa , Giang Lê liền vội vàng ngó nghiêng xung quanh, “Đi , chúng mau về nhà thôi.”

Đứa cháu gái nhỏ bí mật như , chắc chắn là thứ .

Vừa về đến sân nhà, Giang Lê liền vội vàng đóng chặt cổng sân .

Trình Xuân Nha đặt bó củi lưng xuống, đó gỡ dây mây buộc củi , lấy hai con gà và một con thỏ rừng ở bên trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-132-nhan-vat-bi-kich-thap-nien-50-17.html.]

“Trời đất!” Giang Lê cực kỳ kinh ngạc, “Sao bắt nhiều con mồi thế ? Xuân Nha của bà nội thật sự lợi hại y như ông nội con hồi xưa !”

Khi chồng Giang Lê còn đánh trận.

Mỗi lên núi là chuyện về tay , cái vận may cùng thủ đó thật sự dạng .

Thế nên! Xuân Nha chắc chắn là cháu gái ruột của bà, bà cũng nên nghĩ vớ vẩn nữa.

“Đương nhiên !” Trình Xuân Nha vẻ mặt kiêu hãnh , “Con là cháu gái ruột của ông nội và bà nội, thể lợi hại chứ?”

“Bà nội, bà cứ chờ xem! Cháu gái nhất định sẽ khiến bà cuộc sống , khiến khác ghen tị c.h.ế.t .”

Chiều nay Trình Xuân Nha định sâu núi lớn một chuyến, xem thể đào nhân sâm hoang .

bây giờ nhà đang thiếu tiền mà!

“Được, bà nội chờ Xuân Nha cho bà nội cuộc sống .” Giang Lê vui vẻ , “Mệt ? Mau nhà nghỉ ngơi , bà nội sẽ thịt gà rừng, trưa nay hầm gà cho con ăn.”

“Không mệt,” Trình Xuân Nha giao mấy con mồi tay bà nội, “ mà khát khô cả cổ , con nhà uống ngụm nước , sẽ bếp giúp bà nội.”

Lời dứt, Trình Xuân Nha liền chạy nhà.

Nhìn bóng lưng cháu gái chạy nhà, Giang Lê nở một nụ hài lòng.

Cháu gái của bà thật ngoan ngoãn, hiểu chuyện

tại cha thương yêu chứ?

May mà bà nội đây, bằng đứa cháu gái bảo bối của bà thật sẽ con trai và con dâu hãm hại thành cái dạng gì nữa?

Khi Giang Lê nấu xong bữa trưa, bà khỏi lo lắng ngoài: “Đã đến giờ , Nghênh Đệ và Tưởng Đệ vẫn về? Chẳng lẽ xảy chuyện gì?”

“Bà nội, là con chạy đến trường xem ạ!” Vừa , Trình Xuân Nha còn nuốt nước miếng.

Thật sự là món canh gà vẫn còn đang hầm trong bếp lò thơm quá, cô nước miếng chảy cũng .

“Vậy con ! Đừng chạy nhanh quá, cẩn thận kẻo ngã đó!” Giang Lê yên tâm dặn dò.

“Dạ con , bà nội cứ yên tâm ạ! Con sẽ ngã .” Lời dứt, Trình Xuân Nha liền lập tức chạy ngoài.

“Chị cả, thật sự quá đáng ,” Trình Tưởng Đệ tức giận , “Gọi chúng về nhà hết việc nhà, ngay cả cơm trưa cũng nấu xong, cho chúng uống một ngụm nước nào, vội vàng đuổi chúng ngoài .”

Trình Tưởng Đệ và chị gái tan học, chặn ở cổng trường, đó ép buộc theo về nhà, giúp bà hết việc nhà và nấu bữa trưa, bà vội vàng đuổi ngoài.

Thật sự tức c.h.ế.t !

vì đó là của họ, Trình Tưởng Đệ và chị cả , chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt mà chịu đựng.

“Thôi , đừng than phiền nữa,” Trình Nghênh Đệ thở dài , “Ai bảo đó là của chúng , chúng còn gì đây?”

“Nhanh lên ! Mau về nhà thôi, kẻo để bà nội lo lắng thì .”

“Hừ!” Trình Tưởng Đệ hừ lạnh, tăng nhanh bước chân, “Ban đầu còn nghĩ tan học xong sẽ nhanh chóng về nhà giúp bà nội nấu bữa trưa, nhưng bây giờ thì , giúp bà nội thì thôi, ngược còn khiến bà nội ở nhà lo lắng.”

“Chị, bây giờ em thật sự ghét c.h.ế.t .”

“Chị cả, chị hai.”

lúc , tiếng Trình Xuân Nha xuất hiện.

“Xuân Nha.” Trình Nghênh Đệ và Trình Tưởng Đệ vội vàng chạy đến bên em gái.

“Em ngoài? Có bà nội bảo em tìm bọn chị ?” Vừa chạy đến mặt em gái, Trình Nghênh Đệ liền mở miệng hỏi.

“Vâng!” Trình Xuân Nha gật đầu, “Bà nội thấy các chị mãi về nhà, lo lắng các chị xảy chuyện gì, thế nên em mới ngoài định đến trường tìm các chị.”

, chị cả chị hai, giờ các chị mới về nhà? Chẳng lẽ thật sự xảy chuyện gì ?”

Loading...