Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 195: Nữ thanh niên tri thức thập niên 70 (24)
Cập nhật lúc: 2025-07-29 13:24:12
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối, Vưu Hồng cầm một phong thư đến nhà họ Khang.
“Chị Vưu Hồng, chị đến đây?” Trình Xuân Nha từ trong nhà bước , “Mau mau, mau nhà !”
“Không ,” Vưu Hồng , “Chị đến để đưa thư cho em, còn đang vội về ăn cơm, nên nữa.”
Trong lúc Vưu Hồng chuyện, Trình Xuân Nha cũng đến mặt cô , nhận lấy phong thư trong tay cô : “Là thư nhà em gửi cho em, chị Vưu Hồng, phiền chị quá, mau nhà ! Vừa cả nhà cũng đang ăn tối, chị cứ ăn tối ở nhà em hãy về nhé!”
“Không , nhà tri thức nấu cơm cho chị , nếu chị ăn ở nhà em, thì cơm ở nhà tri thức chẳng sẽ lãng phí ?” Vưu Hồng thể ở ăn tối chứ, “Thôi , chị nhé!”
“Chị Vưu Hồng, chị thong thả nhé!” Trình Xuân Nha Vưu Hồng bước khỏi sân nhà, mới trở nhà.
“Xuân Nha, là nhà con gửi thư cho con ?” Trình Xuân Nha xuống ghế, Tầm Đào liền cô hỏi.
“Dạ , ,” Vừa , Trình Xuân Nha liền trực tiếp mở thư , “Trước đây con đánh điện báo về là con sắp kết hôn ? Nên chắc nhà con mới gửi thư cho con đây mà!”
“Oa! Nhiều tiền quá!” Nhìn thấy Trình Xuân Nha lấy đồ trong phong bì , Khang Lạc Văn là đầu tiên ngạc nhiên .
“Sao gửi nhiều tiền như , còn cả phiếu xe đạp nữa chứ!” Vẻ mặt tuy hiểu, nhưng thật trong lòng Trình Xuân Nha vui như nở hoa.
Dù xe đạp là thứ cô đang thiếu nhất hiện nay.
cũng , cô nghĩ cách kiếm tiền mới .
Tuy nhiên, dựa săn b.ắ.n thì chắc chắn .
Thôn Trường Sa tuy tựa lưng núi, nhưng ngọn núi đó là loại núi rừng sâu thẳm, động vật nhỏ khó thấy, còn động vật lớn thì từng thấy bao giờ.
Gửi bài báo cho tòa soạn cũng tệ.
Hay là giống như thế giới nhỏ đây, bài gửi cho tòa soạn.
Dù nguyên chủ vốn dĩ là nghiệp cấp ba, việc bài kiếm tiền cần lo lắng sẽ đổi hình tượng.
“Trời ơi! Nhà con gửi cho con nhiều tiền như , còn gửi cả phiếu xe đạp nữa!” Tầm Đào thật sự bất ngờ, “Xuân Nha, mau xem thư nhà con gì !”
“Dạ , .” Trình Xuân Nha mở thư .
Hóa gia đình nguyên chủ hài lòng về việc cô tìm một nông thôn để kết hôn, dù họ vẫn nghĩ cơ hội sẽ đưa con gái về thành phố.
Tuy nhiên, dù hài lòng, nhưng con gái hạ quyết tâm kết hôn , thì họ cũng thể gì nữa.
Chỉ thể gửi cho con gái một ít đồ, coi như là của hồi môn cho con gái.
Còn việc đến tham dự đám cưới của con gái, thì thể .
Dù đường sá xa xôi, nhà máy căn bản thể xin nghỉ nhiều ngày như .
“Mẹ, tiền và phiếu xe đạp là của hồi môn mà cha con gửi cho con,” Trình Xuân Nha gập thư , “Thế thì , nhà một chiếc xe đạp, thì nhà cũng tiện hơn nhiều !”
“Trời đất ơi!” Đây là giọng của Khang Ngưu, “Ông bà thông gia thật sự quá phí của ! Của hồi môn là một chiếc xe đạp!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-195-nu-thanh-nien-tri-thuc-thap-nien-70-24.html.]
“Xuân Nha, phiếu xe đạp giữ là , mau gửi tiền trả cho cha con , gì đạo lý nào để họ phí của như chứ!”
“Cha con đúng đó,” Tầm Đào mở lời , “Tiền mua xe đạp để chúng lo là , tiền chúng gì cũng thể nhận !”
“Cạch!” Thu Hà ở bàn ăn bên đặt mạnh bát cơm xuống bàn, “Cái cuộc sống thể sống nổi nữa !”
“Cô cái gì nữa ?” Tầm Đào lúc cũng thật sự nổi giận , “Một ngày cô gây sự mấy mới chịu yên hả, cho cô Thu Hà, đừng quên chúng bây giờ chia nhà đó!”
“Cho nên hai vợ chồng già chúng bù đắp cho vợ chồng thằng ba như thế nào, đó là chuyện của hai vợ chồng già chúng , cô một đứa con dâu chia nhà thì quản !”
“Sao quản chứ?” Thu Hà dậy gầm lên, “ lúc gả về đây, thấy hai ông bà mua cho một chiếc xe đạp, hơn nữa, chia nhà , mà hai ông bà già các còn thể lấy tiền mua xe đạp!”
“Cho nên lý do để nghi ngờ, lúc chia nhà công bằng, tiền trong nhà ít nhất hai ông bà già các ém một nửa, bằng hai ông bà tiền lấy mua xe đạp chứ?”
“Cút !” Khang Lạc Quốc lúc nổi cơn thịnh nộ, “Thu Hà, thật sự thể tiếp tục sống với cô nữa , chúng ngày mai sẽ huyện ly hôn, Thu Hà cô cút khỏi cái nhà cho !”
“Hù dọa ai đó?” Thu Hà lạnh , “Khang Lạc Quốc ly hôn là ly hôn ? cho , ly hôn với , trừ khi chết, bằng Khang Lạc Quốc đừng hòng đá !”
“Thôi , đừng ầm ĩ nữa!” Khang Ngưu mệt mỏi , “ , tiền chia nhà lúc hai vợ chồng già chúng quả thật lấy hết.”
“ cái phần tiền mà chúng lấy đó, chính là tiền dưỡng lão mà hai vợ chồng già chúng vất vả tích cóp mấy chục năm nay, chứ hề ăn chặn của hai nhà các một xu nào cả.”
“Thế nào, lẽ nào chia nhà còn moi cả tiền dưỡng lão của cha nữa ?”
“Con trai cả ! Cứ cãi vã ầm ĩ như cũng cách , là thế ! Chúng đưa vợ chồng thằng ba ngoài ở nhé!”
“Cha, cha gì linh tinh ?” Đây là giọng của Khang Lạc Thành, chỉ thấy hằm hằm Thu Hà, “Chị dâu cả, chị quá đáng thôi nhé, đừng chọc tức , bằng sẽ quản chị chị dâu cả , trực tiếp tay xử lý chị một trận!”
“Cha, cần cha chuyển ngoài ,” Khang Lạc Quốc mệt mỏi , “Con ngày mai sẽ mượn nhà , cả nhà con sẽ chuyển ngoài ở.”
“Anh mơ mộng !” Thu Hà giận dữ gầm lên, “Khang Lạc Quốc, rốt cuộc còn là đàn ông ? Thu Hà xui xẻo đến , gả cho một đàn ông vô dụng như !”
“, đàn ông,” Khang Lạc Quốc lạnh , “Dù cũng sẽ chuyển ngoài, cô nếu chịu chuyển, thì xem c.h.ế.t ly hôn, cứ tùy cô loạn !”
“Anh… …” Thu Hà thành công tức đến mắt tối sầm, trực tiếp khụy xuống đất.
“Mẹ, , , đừng dọa con!” Khang Đình Bảo, con gái của Thu Hà, lo lắng đến bên , còn hằm hằm lườm ông nội và những khác.
Khang Đình Bảo bao giờ nghĩ vô lý !
Chỉ nghĩ rằng ông bà nội quá thiên vị, luôn bắt nạt , nên mới khiến lúc nào cũng gây sự ngừng.
Ánh mắt hằm hằm của cháu gái khiến trái tim Tầm Đào và Khang Ngưu lạnh buốt tức thì.
Đứa bé xem Thu Hà dạy hư , một chút trái cũng phân biệt .
“Đánh c.h.ế.t cái con nhóc ranh !” Ánh mắt hằm hằm của con gái khiến Khang Lạc Quốc nổi giận đùng đùng.
“Chát!”
Chỉ thấy giơ tay, giáng một cái tát mạnh xuống mặt con gái.
“Oa! Cha, cha đừng đánh chị, cha đừng đánh chị!” Đứa con trai út sáu tuổi của Khang Lạc Quốc, Khang Tuấn, sợ hãi thét lên.