“Con cứ yên tâm !” Mẹ Mộc lạnh liếc con trai một cái, “Về nhất định sẽ đúng hạn đòi tiền sữa cho cháu gái từ cha nó.”
Con dâu đúng là cách !
Lấy cớ mua sữa để đòi tiền từ con trai, con trai dám đưa ?
Mộc Thần Quang bỗng thấy sống lưng lành lạnh.
Sao cảm giác tính kế ?
Chẳng lẽ là nghĩ nhiều quá?
Mẹ Mộc nhanh chóng rời , dù gì bà còn về ăn cơm tối.
Sau bữa cơm tối, Trình Xuân Nha lập tức sai Mộc Thần Quang rửa bát.
Mộc Thần Quang ngẩng đầu, thể tin nổi mà Trình Xuân Nha.
“Đừng bằng ánh mắt đó,” Trình Xuân Nha mất kiên nhẫn , “Anh xem còn là đàn ông ? Đường đường là đàn ông mà suốt ngày vợ hầu hạ, bây giờ ngay cả lúc vợ đang ở cữ mà cũng còn trông chờ phục vụ cho .”
“ cho , Mộc Thần Quang, đừng là đang ở cữ, cho dù cữ , bà đây cũng chẳng hầu hạ .”
“Hừ! Anh quý thì thôi, chẳng lẽ còn quỳ gối cầu xin chắc? Tưởng là cái gì lắm, bản lĩnh thì soi gương bản .”
Sắc mặt Mộc Thần Quang lập tức đen sì, lười cãi với Trình Xuân Nha, thu dọn chén bát ngoài rửa.
Khi Mộc Thần Quang rửa bát xong phòng, Trình Xuân Nha sai khiến: “Anh chút mắt nào ! Giờ , nấu ít nước nóng cho con lau ?”
“Không , hỏi Mộc Thần Quang, ưa thì thôi, đến cả con gái ruột mà cũng chẳng thèm quan tâm, vì nó sinh từ bụng , nên ghét lây sang cả con bé, ước gì con bé tồn tại đúng ?”
“Nếu thật sự là , thì cứ thẳng , đừng để con mất thời gian lãng phí cuộc đời ở chỗ . thì chịu ấm ức cũng , nhưng con gái thì thể để nó sống khổ như .”
“Cô nhảm gì !” Mộc Thần Quang nổi giận, “Con là con của , quý con gái ? cho cô , Trình Xuân Nha, con gái là cốt nhục của , cô đừng hòng để con gọi kẻ khác là cha!”
“Ối giời ơi, cứ như quý con bé lắm ,” Trình Xuân Nha châm chọc, “ , quý lắm cơ! Quý đến nỗi con đời nửa tháng mà buồn đặt cho nó cái tên!”
“... …” Mặt Mộc Thần Quang đỏ lên vì trúng tim đen, “Tối nay sẽ nghĩ, đảm bảo mai sẽ đặt cho con gái một cái tên .”
“Hừ!” Trình Xuân Nha hừ lạnh, “Khỏi cần bận tâm, so với là cha, còn trách nhiệm hơn. Tên con gái đặt xong từ khi nó chào đời .”
“Cô đặt ?” Mộc Thần Quang bực bội vò đầu, “Đặt tên gì... ! Không đúng! Tên con để cô đặt, là cha ruột, tên là do đặt mới đúng.”
là cái kiểu... càng thì càng thấy tiếc.
Trước đây Mộc Thần Quang chẳng buồn để tâm đặt tên, nhưng giờ quyền đặt tên khác cướp mất, thấy vô cùng khó chịu.
Chắc là thái độ và giọng điệu của Trình Xuân Nha cho phát cáu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-217-ngoai-tinh-tu-tuong-5.html.]
“ ! Anh là cha ruột,” Trình Xuân Nha , “Vậy xin hỏi cha ruột , lúc con gái còn ở trong bụng, từng nghĩ đến việc mua chút đồ bồi bổ cho ?”
“Phải rằng, bồi bổ cho cũng chính là bồi bổ cho con gái . Vậy nên tự tính thử , xem quan tâm con bé như thế nào.”
“... ...” Mặt Mộc Thần Quang đỏ bừng.
Suốt thai kỳ, từng nghĩ đến đứa trẻ trong bụng vợ.
“Hừ!” Trình Xuân Nha lạnh giọng, “Sao hả, nên lời ? Không lấy mặt mũi mà ở đó quát nạt nữa. Còn mau nấu nước nóng, ngay cả chuyện nấu nước cho con cũng chịu ?”
“Nếu đến chuyện cũng , thì sớm , chúng ngày mai ly hôn. tin, với nhan sắc của , tìm cho con gái một cha dượng tử tế thì khó đến mức nào.”
“Cô... cô...” Mộc Thần Quang giơ tay chỉ Trình Xuân Nha, tức đến mức tay cũng run lên, “Cô thật sự là vô lý hết mức! cho cô , ly hôn cũng , nhưng con thì cô đừng mong mang !”
“Anh tưởng là ai hả?” Trình Xuân Nha từ giường nhảy xuống, lao tới mặt , giơ tay tát thẳng hai cái: “Không cho mang con , chẳng lẽ để nó ở với , để tìm kế về hành hạ nó chắc?”
“Bốp! Bốp! Bốp!”
Nói , Trình Xuân Nha vung tay tát liên tục, đến mức mặt Mộc Thần Quang đỏ ửng cả lên.
Tất nhiên, đây là Trình Xuân Nha còn nể mặt mà khống chế lực đạo, chứ nếu cô dùng sức thật, mấy cái bạt tai đủ khiến thành đầu heo .
Nói nghĩa là cô đánh thành đầu heo.
Đương nhiên là !
giữ hình tượng nhân vật chứ!
Cái xác kiểu đại lực sĩ, thể lực cũng như phụ nữ bình thường, nếu mà vài cái tát khiến Mộc Thần Quang sưng vù mặt mũi, ngờ vực mới lạ.
“Cô đánh !” Mộc Thần Quang ôm mặt tức giận, “Trình Xuân Nha, giờ mới cô là đàn bà vũ phu thế ?”
“Không đúng, cô căn bản phụ nữ, tỏ dịu dàng hiền thục, hóa là giả tạo! Nếu cô diễn giỏi như , thì năm đó nhất định sẽ cưới cô!”
“Đổ cho ai chứ!” Trình Xuân Nha khẩy, “Chỉ thể trách đủ tinh ý thôi. Nếu chịu để tâm một chút, thì rõ con .”
“Cô... cô...” Mộc Thần Quang tức đến gần chết, “Được! Được! Coi như mù mắt, cưới loại đàn bà vũ phu như cô!”
“Cô ly hôn ? Vậy chúng ngày mai lập tức ly hôn! rõ , con gái để nuôi!”
“Bốp! Bốp!”
Trình Xuân Nha vung tay tát tiếp: “Ai cho cái tự tin đó ? Ly hôn là ly hôn, con cũng là của chắc?”
“Là Lương Tịnh Như cho cái tự tin ?”
“Lương Tịnh Như là ai?” Mộc Thần Quang tức đến nổ phổi. Nếu luôn tự nhủ rằng đàn ông đánh phụ nữ, thì sớm dạy cho Trình Xuân Nha một bài học .