Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 301: Mượn giống (41)
Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:26:49
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ô ô!” Hàn Kiến Minh thể kiềm chế nữa, ôm mặt bật nức nở, “Bọn cùng nhiệm vụ đến mười , nhưng sống sót trở về thì chỉ ba.”
“Khi ở bệnh viện quân đội, vô nghĩ, tại hy sinh là , em , đồng đội hy sinh để cứu , nhà một già yếu, còn đứa con trai mới sinh mấy tháng!”
“Gia đình mất , một trụ cột như , đối với và vợ mà , quả thực thể là trời sập !”
“Xuân Nha,” Hàn Kiến Minh Trình Xuân Nha, “Anh em để ý , dù thể giúp đỡ gia đình đồng đội của , mạng sống của là do đồng đội đánh đổi bằng tính mạng để cứu, vì gia đình chính là trách nhiệm của , thể lo cho họ!”
“Cái gì mà để ý chứ!” Trình Xuân Nha , “Ơn cứu mạng báo đáp bằng suối nguồn, đồng đội của đổi mạng để cơ hội sống sót, chỉ riêng điểm thôi, coi gia đình là trách nhiệm của !”
“Ngược , nếu nghĩ cho một ít tiền là thể bù đắp ơn cứu mạng của đồng đội , thì lúc đó mới khinh thường đó!”
“Cảm ơn, cảm ơn,” Hàn Kiến Minh vẻ mặt cảm động , “Xuân Nha, cảm ơn em hiểu cho như , quả thực gì để diễn tả lòng ơn trong lòng đối với em nữa!”
“Cái !” Trình Xuân Nha bật , “Có thôi mà khiến ơn đến mức gì để diễn tả , cái cũng quá ngây thơ đó!”
“Thôi , mau lau nước mắt !” Trình Xuân Nha , “Khóc cũng , nên giải tỏa cũng giải tỏa , thì nên sắp xếp tâm trạng lấy tinh thần!”
“Anh đừng quên, là cha ruột của hai đứa nhỏ, còn tấm gương cho hai đứa nhỏ đó!”
Hàn Kiến Minh vội vàng lau nước mắt, đó vẻ mặt ngượng nghịu: “Vậy chúng khi nào thì kết hôn?”
“Cái dám cho một câu trả lời chắc chắn ,” Trình Xuân Nha , “Dù xem khi nào hai đứa nhỏ thể chấp nhận , nếu tụi nó thể chấp nhận , thể trái ý con mà gả cho !”
“Tuy nhiên một điều chúng rõ , về thế của hai đứa nhỏ, chúng chỉ thể là con của Hàn Kiến Quân, nhiều nhất cũng chỉ là cha dượng của hai đứa nhỏ mà thôi, điểm mong thể hiểu rõ!”
“Anh hiểu, hiểu,” Hàn Kiến Minh , “Thân thế thật sự của hai đứa nhỏ quả thực thể để khác , bằng tụi nó vững trong xã hội chứ!”
Về thế của hai đứa nhỏ đương nhiên thể để khác , bằng dư luận xã hội, đừng trẻ con, ngay cả Xuân Nha cũng sẽ chịu nổi.
“Ừm! Anh hiểu là !” Trình Xuân Nha hài lòng , “Được , muộn lắm , mau về !”
“À!” Hàn Kiến Minh ngớ một tiếng, nhanh ?
Anh còn nỡ mà!
Tuy nhiên mặc dù nỡ , Hàn Kiến Minh vẫn từ giường dậy, mang theo tâm trạng vui vẻ rời khỏi nhà Trình Xuân Nha.
“Về đó !”
Khi Hàn Kiến Minh trở về nhà, cha đang trong sân hút thuốc lào, vẻ mặt như thể đang đợi về.
“Cha, cha ngủ !?” Hàn Kiến Minh đến mặt cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-301-muon-giong-41.html.]
“Thằng con mở cửa, cha lập tức tỉnh ngay,” Trưởng thôn Hàn hít cuối cùng, gõ gõ tàn thuốc trong ống điếu, “Đi nhà Xuân Nha , gặp Xuân Nha ?”
Sở dĩ hỏi , chẳng trưởng thôn Hàn lo lắng thằng con ngây thơ của ông, đến nhà Xuân Nha chỉ ngoài, căn bản dám gõ cửa.
“Gặp ,” Hàn Kiến Minh đến bên cạnh cha xuống, ngu ngơ , “Xuân Nha bằng lòng gả cho con, nhưng đợi hai đứa nhỏ chấp nhận con, cô mới thể kết hôn với con!”
“Còn nữa, về hai đứa nhỏ, con cũng chỉ thể dùng phận cha dượng để cha của chúng, tuyệt đối thể công khai con chính là cha ruột của chúng!”
“Cái đương nhiên , đương nhiên !” Trưởng thôn Hàn vui vẻ , “Tốt quá , chỉ cần Xuân Nha đồng ý, thì hai đứa nhỏ sẽ vấn đề gì cả!”
“Kiến Minh ! Đợi vết thương ở tay con lành , con tăng tốc lên đó, gì thì cũng mau chóng để hai đứa nhỏ chấp nhận con, cha và con còn đang đợi Xuân Nha sinh thêm mấy đứa nữa cho con đó!”
“Cha, cha cứ yên tâm ! Con trai chắc chắn sẽ mau chóng để hai đứa nó chấp nhận con!”
Sáng sớm hôm trời rạng, Hàn Kiến Minh dậy và ngoài.
Vết thương ở tay gần lành , Hàn Kiến Minh thực sự đủ kiên nhẫn đợi đến khi vết thương bong vảy, mới tìm hai đứa nhỏ để gắn kết tình cảm.
“Ôi! Đây chẳng Kiến Minh đó !” Gần đến nhà Trình Xuân Nha, Hàn Kiến Minh một thím gọi , “Cháu ngoài , vết thương ở tay cháu còn lành hẳn ?”
“Thím, còn vấn đề gì lớn nữa ,” Hàn Kiến Minh , “Khoảng thời gian cứ mãi, đến nỗi sắp gỉ sét , nên sáng nay kìm nữa, ngoài tập thể dục buổi sáng.”
“Cháu đứa trẻ cũng thật là, vết thương còn lành hẳn vội vàng tập thể dục buổi sáng gì chứ!”
“ cháu tập thể dục buổi sáng đến đây, thím nhớ đây cháu về nhà mỗi sáng tập thể dục buổi sáng đều về phía núi mà!”
“Cháu chuẩn đến đây để dẫn hai đứa nhỏ nhà Xuân Nha ngoài tập thể dục buổi sáng,” Hàn Kiến Minh lời nghĩ sẵn trong lòng, “Xuân Nha hôm qua dẫn hai đứa nhỏ đến nhà thăm cháu, mong cháu thể giúp dẫn hai đứa nhỏ rèn luyện sức khỏe.”
“À thì là !” Người thím đó cũng nghĩ nhiều, “Trẻ con tập thể dục nhiều thì , cháu mau đến nhà Xuân Nha ! Thím mất thời gian của cháu nữa!”
“Thím, cháu xin phép !” Vừa dứt lời, Hàn Kiến Minh liền bước .
Hàn Kiến Minh đến nhà Trình Xuân Nha thì Trình Xuân Nha mới tỉnh dậy.
“Anh đến nữa ?” Mở cửa sân, Trình Xuân Nha ngáp Hàn Kiến Minh , “Sáng sớm tinh mơ, đến gì? Cũng sợ khác thấy, rước lời ong tiếng ve?”
“Người khác gì thì cứ ! Dù chuyện của chúng sớm muộn gì khác cũng sẽ , định là thể bịt miệng khác !” Hàn Kiến Minh , “Hai đứa nhỏ còn đang ngủ ? Anh đến sớm thế , là chuẩn dẫn hai đứa nhỏ tập thể dục buổi sáng!”
“Hàn Kiến Minh, chắc chứ?” Trình Xuân Nha Hàn Kiến Minh , “Anh chắc chắn như , sẽ khiến hai đứa nhỏ chấp nhận ?”
“Đừng trách nhắc nhở , nếu định mỗi ngày sáng sớm thế đều kéo hai đứa nhỏ tập thể dục buổi sáng, hai đứa nhỏ đừng là chấp nhận , e rằng ghét c.h.ế.t là may đó!”
Hàn Kiến Minh ngớ , đó nghĩ liền hiểu ý của Trình Xuân Nha, tuy nhiên vẫn thử xem , hai đứa nhỏ thích rèn luyện sức khỏe thì ?