Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 306: Mượn giống (46)
Cập nhật lúc: 2025-07-29 14:27:03
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ Xuân Nha gả cho Kiến Minh nhà thì khác chứ gì! Có câu gì nhỉ? Nước chảy ruộng ngoài!”
“Xuân Nha và Kiến Minh nhà kết hôn, hai đứa nhỏ sẽ đổi họ, bọn chúng vẫn sẽ là con cháu nhà họ Hàn của chúng !”
“Nói như thì hình như cũng đúng,” Thím Bạch , “Xuân Nha còn trẻ như , khéo léo mà xinh , quan trọng nhất là thể sinh con nữa chứ!”
“Nhìn hai em Anh Phương và Anh Hoa xem, lớn lên kìa! Đã nhiều để ý đến Xuân Nha , chỉ là ngờ thằng Kiến Minh nhà bà tay !”
“Bà cái đồ bà già c.h.ế.t tiệt, năng như ?” Lưu Thảo vui khi , “Cái gì mà tay, rõ ràng là Kiến Minh nhà và Xuân Nha thuận lòng mà, !”
“Thôi , bà kiêu ngạo kìa,” Thím Hoàng bĩu môi , “Xuân Nha rốt cuộc đồng ý gả cho thằng Kiến Minh nhà bà , cái còn chừng nhé! Dù thằng Kiến Minh nhà bà còn là món ngon vật lạ như nữa, mà là một mất một cánh tay !”
“Mất một cánh tay thì chứ?” Lưu Thảo tức giận , “Thằng Kiến Minh nhà dù mất một cánh tay, thì vẫn ưu tú hơn khác bao nhiêu !”
“Quan trọng nhất là, thằng Kiến Minh nhà là vì đất nước mới mất một cánh tay, nó là hùng dân tộc của đất nước, chỉ riêng điểm thôi, những đàn ông khác thể sánh bằng thằng Kiến Minh nhà !”
“Thôi , thôi , bà tức giận kìa,” Thím Hoàng , “ sai ! Đừng so đo với nữa, bà cũng cái miệng , nghĩ gì nấy, căn bản ý gì!”
“Nếu vì cái miệng bà, thì tay với bà !” Lưu Thảo vẫn tức giận, “Thằng Kiến Minh nhà vì đất nước, những lỡ chuyện đại sự đời , bây giờ còn mất một cánh tay!”
“Nó tất cả là vì ai chứ? Nói cho cùng chẳng đều vì dân chúng , nếu vì mất một cánh tay mà thể tìm một phụ nữ để kết hôn, thì còn thiên lý , còn ai chịu hùng chứ!”
“ đúng đúng, thằng Kiến Minh nhà bà là đại hùng của dân chúng !” Thím Bạch , “ Lưu Thảo , trong thôn chúng đều thằng Kiến Minh nhà bà hy sinh vì đất nước, cho nên bà cũng thôi, đừng lắm lời mãi thế, lẽ nào thật sự cãi ?”
“ chẳng mấy bà chọc tức đó !” Lưu Thảo cuối cùng cũng nguôi giận, “Sau mấy bà mấy chuyện linh tinh nữa, dám thằng Kiến Minh nhà một câu nào nữa, thì sẽ khách khí với mấy bà !”
“Biết , !” Thím Hoàng và Thím Bạch vội vàng .
Cứ như , đầy nửa ngày.
Cả thôn đều chuyện, Hàn Kiến Minh quả thực ý với Trình Xuân Nha.
Vợ chồng trưởng thôn Hàn cũng tán thành.
Tin tức lan truyền, đương nhiên đủ loại lời khó .
Tuy nhiên cũng một lời chúc phúc.
Mặc dù Hàn Kiến Minh và Hàn Kiến Quân là em họ, nhưng Hàn Kiến Quân cũng c.h.ế.t mấy năm .
Thực mà , hai họ kết hôn cũng chẳng gì là thể.
Ít nhất Hàn Kiến Minh và Trình Xuân Nha kết hôn, hai đứa con của Hàn Kiến Quân sẽ đổi họ, mang họ nhà khác.
Vấn đề Trình Xuân Nha tái giá ?
Mọi trong lòng đều cho rằng Trình Xuân Nha chắc chắn sẽ tái giá, dù còn trẻ như , chẳng lẽ tìm nào đó để kết hôn nữa !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-306-muon-giong-46.html.]
“Cha, cả con ăn cơm ở nhà chị dâu Xuân Nha !” Bữa tối, bàn ăn, Hàn Kiến Hòa cha hỏi.
“Ừm!” Trưởng thôn Hàn cắn một miếng bánh ngô, khẽ đáp.
“Cha, cả thật sự định kết hôn với chị dâu Xuân Nha ?” Triệu Mai vẻ mặt vui , “Cái gọi là chuyện gì chứ! Chiều nay đồng, trong thôn đủ thứ lời khó !”
“Làm con hổ đến mức chạy về nhà cho !”
“ !” Tiền Tiểu Muội theo, “Bây giờ cả thôn đều đang nhà mà nhạo, nghĩ đến ngày mai ngoài còn đối mặt với những lời xầm xì của khác, con thật sự cả ý c.h.ế.t !”
“Vậy thì cô bây giờ thể c.h.ế.t !” Lưu Thảo đương nhiên sẽ nuông chiều hai cô con dâu, “Trong sông nắp đậy, cô bây giờ thể ngoài nhảy sông, xem nhà chúng cản cô !”
“Mẹ, con cũng chỉ đùa thôi, như chứ!” Tiền Tiểu Muội vẻ mặt tủi .
“Rầm!”
Lưu Thảo đập mạnh đôi đũa trong tay xuống bàn ăn: “Nói đùa, Tiền Tiểu Muội , rốt cuộc ai cho cô cái gan đó, là gia giáo nhà cô dạy cô bôi nhọ cả nhà chồng như !”
“ cho cô , cô đừng voi đòi tiên, coi tính cách của đất mềm dễ đào!”
“Còn cô nữa,” Lưu Thảo chỉ Triệu Mai, “Cô hổ cái gì! Chuyện của cả cô liên quan gì đến cô một đứa em dâu, còn hổ đến mức chạy về nhà!”
“Ôi ôi ôi! Thật sự coi là cái thá gì ! Chúng cha còn thấy mất mặt gì, cô cái đứa em dâu nhảy nhót cái gì!”
“Kiến Văn, Kiến Hòa,” Trưởng thôn Hàn lên tiếng, “Hai em con nếu thật sự bận tâm cả con và Xuân Nha kết hôn, thì hai ông bà già chúng sẽ chủ chia gia tài cho các con!”
“Tách hai nhà các con khỏi nhà , như các con sẽ lo lắng cả các con sẽ các con mất mặt gì nữa!”
“Cha, cha gì linh tinh ?” Hàn Kiến Văn vội vàng , “Con thể bận tâm gì chứ! Chỉ cần cả thể hạnh phúc, khác gì thì cứ ! Con bận tâm đến lời ong tiếng ve của khác !”
“ , cha,” Hàn Kiến Hòa cũng vội vàng , “Trong lòng con, đương nhiên hạnh phúc của cả quan trọng hơn, những lời tiếng của khác thì tính là gì chứ!”
“Nói hơn hát nữa kìa!” Lưu Thảo lườm một cái , “Các con nếu thật sự trong lòng nghĩ như , vợ các con dám náo loạn cái gì, nãy thấy các con mở miệng quở trách vợ !”
“ cho hai thằng khốn các con ! Đừng tưởng cả các con bây giờ xuất ngũ , tay cũng mất một cái, mà các con tôn trọng cả các con!”
“Các con đừng quên, cả các con từ khi lính những năm nay, mỗi tháng đều đúng hẹn gửi tiền về, tiền đó đều tiêu ai chứ, chẳng đều tiêu hai nhà các con !”
“Cái gì mà kết hôn? Tiền ăn uống trong nhà, còn cái nhà xây nữa, cái nào mà động đến tiền cả các con gửi về!”
“Cái đồ chó lương tâm, đây cả các con còn ở quân đội, thì thấy cả cái gì cũng !”
“Bây giờ thì , cả các con tàn tật , xuất ngũ trở về, về đến nhà thì đủ thứ mắt các con, ngay cả quyền theo đuổi hạnh phúc của , cũng để các con em trai !”
“Mẹ, gì !” Hàn Kiến Văn , “Con sai , ! con thật sự hề mong cả , chỉ là con thấy, chị dâu Xuân Nha dù cũng là vợ của Kiến Quân!”
“Mặc dù Kiến Quân mất từ lâu , nhưng cả và chị dâu Xuân Nha ở bên , cái nghĩ thế nào cũng thấy khó chịu!”