“Vâng!” Trình Xuân Nha gật đầu , “Nếu chỗ ở, bằng hôm nay em ly hôn với Mặc Ngôn .”
“Thật sự là bây giờ em cái gã đàn ông đó, càng càng ghê tởm, ở chung với thêm một ngày là thêm một ngày chịu tội.”
“Xuân Nha, Mặc Ngôn nhà cô chắc phụ nữ khác bên ngoài chứ!” Vừa , chị dâu Hoàng liền hạ giọng xuống, “Hoặc là về phương diện chăng?”
“Bằng thì dù thích vợ đến mấy, cũng lý nào đụng chạm gì đến vợ chút nào! Đàn ông bản tính thế nào, đàn bà chồng như chúng còn lạ gì nữa?”
Trình Xuân Nha đảo mắt một cái: “Chị dâu, nếu chị thì em cũng thật nghĩ tới chuyện .”
“ , nhà đàn bà thì thôi, chứ nếu , đàn ông nào thể giữ chặt dây lưng quần chứ.”
“ Mặc Ngôn ở phương diện đó thì vấn đề gì, chắc chắn là phụ nữ khác bên ngoài, còn em thì cứ ngốc nghếch, chẳng nghĩ đến chuyện .”
“Đồ đàn ông c.h.ế.t tiệt vô lương tâm,” chị dâu Hoàng căm hờn mắng, “Cũng chẳng thèm nghĩ nếu cô thì Mặc Ngôn gì ngày hôm nay, còn thầy giáo đại học.”
“Phi! Học đại học cũng chẳng học nổi .”
“Haizz!” Trình Xuân Nha thở dài, “Bây giờ mấy chuyện thì ích gì nữa, em bây giờ chỉ mong thể nhanh chóng tìm một công việc, chỗ để em ở.”
“Lúc , để ở bên , cha em cắt đứt quan hệ với em, mấy năm nay em vẫn luôn dám về nhà.”
“Huống hồ, dù em dám về, cha em chịu tha thứ cho đứa con gái bất hiếu , thì trong nhà cũng chỗ nào cho em ở!”
“Anh cả em lập gia đình , con cái cũng sinh hai đứa, cái nhà bé tẹo đó, nếu em về thì lấy chỗ để em ở chứ?”
“Cô cứ yên tâm ! sẽ cố gắng hết sức hỏi thăm giúp cô,” chị dâu Hoàng , “Chỉ điều công việc khan hiếm đến mức nào, cô cũng đấy, dùng tiền mua một công việc, khó lắm!”
“Dù mua , em cũng cảm ơn chị dâu ,” , Trình Xuân Nha đổ nước trong chậu , “Chị dâu, chị cứ từ từ giặt nhé, em nhà đây.”
“Ấy!” Chị dâu Hoàng vội vàng gọi Trình Xuân Nha , “Xuân Nha, cô lôi con hồ ly tinh đó ? Mặc Ngôn dám đối xử với cô như , lẽ nào cô cứ thế bỏ qua cho ?”
“Thôi ,” Trình Xuân Nha bất lực , “Dù lôi con hồ ly tinh đó thì cái gì, chuyện trách thì chỉ thể trách đàn ông thôi, nghiêm túc thì thật sự trách phụ nữ .”
“Còn về việc bỏ qua cho Mặc Ngôn,” Trình Xuân Nha tự giễu một tiếng, “Dù em bỏ qua cho Mặc Ngôn thì chứ? Anh là thầy giáo đại học, còn em chỉ là một phụ nữ nội trợ, cánh tay vặn bắp đùi chứ?”
“Hơn nữa, Trình Xuân Nha em là loại nhẫn tâm bạc bẽo . Mặc Ngôn thể đối xử với em tàn nhẫn vô tình như , nhưng em thể giống .”
“Để hả giận, trả thù gì đó, dẫn đến việc thể mất việc.”
“Haizz!” Trình Xuân Nha thở dài, “Nói cho cùng, em vẫn là quá mềm lòng , thực sự chuyện đó, chỉ cầu mong thể ly hôn với càng sớm càng thôi.”
Nguyên chủ hề yêu cầu trả thù gì, nhưng Trình Xuân Nha cảm thấy đây là chuyện tiện tay thôi, nếu hãm hại Mặc Ngôn một vố thì quả là đành lòng!
Còn về việc khiến Mặc Ngôn mất việc .
Dù Mặc Ngôn mất việc, cô cũng chẳng mất mát gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-578-nguoi-chong-bao-luc-lanh-3.html.]
Còn về nữ sinh viên của Mặc Ngôn.
Ha ha! Nếu kiếp cô ý gì với Mặc Ngôn thì thôi, nhưng nếu gì với thì...
Kẻ thứ ba phá hoại gia đình khác, thể chịu bất kỳ hình phạt nào chứ?
Đối với Trình Xuân Nha, cô xưa nay bao giờ là Thánh Mẫu Maria.
Nhìn Trình Xuân Nha bỏ , chị dâu Hoàng lắc đầu.
Đáng thương, thật sự quá đáng thương .
Vì một đàn ông mà đoạn tuyệt cả với cha , nhưng ngờ tên đàn ông tệ bạc đó đối xử với Trình Xuân Nha như .
Cứ thế, những lời đồn về Mặc Ngôn là kẻ tệ bạc, thể nuôi một con hồ ly tinh nhỏ bên ngoài.
Chưa đầy một ngày, những trong khu vực ai cũng đều cả .
Mặc Ngôn hôm nay tan trở về, trong lòng cứ thấy .
Anh cảm thấy, ai ai cũng chỉ trỏ thế nhỉ?
“Thật ngờ! Không ngờ thầy Mặc là như , còn là thầy giáo đại học nữa chứ? Sao lòng lang sói, vô liêm sỉ đến thế?”
“Ai bảo chứ? Mà thấy, thầy Mặc chỉ nuôi hồ ly tinh nhỏ bên ngoài thôi , chắc là còn cả con riêng chứ, cũng , thầy Mặc và Trình Xuân Nha mới kết hôn nửa năm ngủ chung giường nữa .”
“Chả trách Trình Xuân Nha cứ đánh thầy Mặc, gặp cái loại đàn ông bạc tình quả nghĩa như , đàn bà nào mà phát điên cơ chứ!”
“Thôi nào, mau đừng nữa, các xem thầy Mặc dừng bước, đầu chúng .”
“Nhìn thì , sợ gì chứ?” Một phụ nữ trợn trắng mắt, giọng dứt khoát kìm nén, “Tự chuyện thất đức, lẽ nào còn sợ khác bàn tán !”
“Mọi thử xem, đời cái loại Trần Thế Mỹ phụ bạc, vô ơn như chứ, cứ tưởng Trần Thế Mỹ chỉ tồn tại trong các vở kịch thôi, ngờ một ví dụ sống sờ sờ, ngay bên cạnh chúng đây !”
“ ,” tiếp, giọng còn cố tình cao vút lên, “Người xưa , kẻ sách đa phần là hạng bạc tình bạc nghĩa, đây gì cũng tin, học thức, thể cái thứ gọi là lương tâm chứ?”
“ bây giờ cuối cùng cũng tin , những lời mà các thế hệ tiền bối lưu truyền xuống, quả thật lừa chút nào.”
“Mấy chị dâu, các chị đang đấy ?” Mặc Ngôn bước đến hỏi, mặt vẫn nở nụ hòa nhã.
“Ối giời ơi! Cái câu hỏi kìa!” Một phụ nữ , “Thầy Mặc, thấy lạ lắm nhé, còn mặt mũi mà hỏi câu đó chứ? Tự chuyện khuất tất, lẽ nào trong lòng tự ?”
“ là thế,” phụ nữ tiếp lời, “À , thầy Mặc, cái con hồ ly tinh nhỏ mà nuôi bên ngoài, sinh cho đứa con riêng nào ? Anh mau cho chúng , thỏa mãn sự tò mò của chúng !”
Mặc Ngôn mặt thành công đen xuống: “Mấy chị dâu, chuyện chứng cứ, các chị cứ tùy tiện vu khống như , thật sự nghĩ gì các chị ?”
“Thế nào, chẳng lẽ còn gì chúng ?” Một phụ nữ chống nạnh, vẻ mặt đanh đá , “Tự dám chuyện , còn sợ khác ?”