"Đây chính là kết cục của những kẻ giữ mồm," run sợ . "Nếu thì tại những khác tự nhiên bốc cháy, mà chỉ ba họ?"
Nghe câu đó, ánh mắt đều đổ dồn về phía Trình Xuân Nha.
Chẳng lẽ đúng là do miệng lưỡi độc ác, nên mới cháy như ?
nếu quả thực như , thì đời kẻ mồm miệng thất đức nhiều lắm, từng ai vì mà lửa bén ?
Hay là, Trình Xuân Nha vốn là lai lịch lớn chuyển kiếp đầu thai, nếu thì tại bắt cóc bao nhiêu năm vẫn thể chạy về ?
Dù đang phong trào phản đối mê tín dị đoan, nhưng phần lớn dân ở cả nông thôn lẫn thành thị vẫn tin những chuyện đó.
Vì , ngay lúc , trong mắt đám đông, Trình Xuân Nha như dán hẳn cái nhãn " thể chọc ".
Còn chuyện ba thực sự vì đụng chạm Xuân Nha mà cháy , thì tạm bàn tới. Dù giữ miệng cho sạch, tích chút đức vẫn là chuyện nên .
Mẹ Trình lúc cũng đang nghi ngờ. Chuyện thím Bạch và mấy tự nhiên bốc cháy thật sự khó tin.
Có điều, bà cũng liên tưởng đến con gái . Dù , nếu con gái thực sự là phúc khí lớn chuyển kiếp đầu thai gì đó, thì thể buôn lừa bắt, chịu khổ sở bao nhiêu năm như ?
"Xuân Nha, chúng mau Ủy ban !" Mẹ Trình vội kéo con gái, lập tức bỏ hẳn mấy chuyện kỳ quái ban nãy đầu.
"Mẹ, để con bế thằng bé cho," Trình Xuân Nha đưa tay bế lấy đứa cháu nhỏ từ tay . "Thằng bé nặng thật. Vừa nãy thấy cảnh tượng đó mà cũng sợ hãi gì cả."
Đứa nhỏ Trình Khánh Phong mới hai tuổi rưỡi, mắt cứ dán chặt cô . Đứa bé hai tuổi rưỡi tuy hiểu nhiều, nhưng vẫn cô là ai và thể phân biệt : "Cô... cô... xinh... xinh ." Trình Khánh Phong ấp a ấp úng, giọng sữa non nớt.
"Ôi! Khánh Phong của bà nhỏ như cô xinh !" Mẹ Trình , véo má thằng bé. "Nhỏ như cái gì xinh , cái gì , lớn lên, những cô gái bình thường chắc con sẽ để mắt tới ."
"Bà... bà... đừng... đừng véo," Trình Khánh Phong ôm cổ cô, vẻ mặt tủi bà nội. "Nếu... nếu ... mặt sẽ... sẽ nữa."
"Ha ha!" Trình Xuân Nha và Trình đều bật .
hi hai con đến Ủy ban, chuyện Trình Xuân Nha đăng ký xuống nông thôn, khiến mấy cán bộ việc ở đó hết sức kinh ngạc.
"Thím Khâu, trường hợp nhà thím giống , thật sự cần cho Xuân Nha nữa. Huống chi, con trai thứ ba nhà thím , nhất thiết để Xuân Nha cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-810-nguoi-phu-nu-bi-bat-coc-45.html.]
" đấy, thím Khâu. Xuân Nha nhà thím bán về vùng quê xa xôi, khổ sở bấy nhiêu năm, nay mới trở về, thím nhẫn tâm để con bé nữa?"
"Haiz!" Mẹ Trình thở dài. "Đương nhiên nỡ để Xuân Nha , nhưng tình hình bên ngoài , chắc cũng ."
"Đáng lẽ , trường hợp của Xuân Nha nhà nhận sự đồng cảm, nhưng vẫn một đức, những lời khó . Hơn nữa là hai đứa con trai và con dâu của , từ khi Xuân Nha về, chúng ầm ĩ trong nhà ngừng nghỉ."
Nói đến đây, Trình kìm mà rơi nước mắt: "Người ngoài gì thì quan tâm, cứ coi như miệng họ phun lời bẩn thỉu. đến ngay ruột, chị dâu cũng hắt hủi, thì đối với Xuân Nha thật quá tàn nhẫn !"
"Cho nên, vì tinh thần của con bé, con nghĩ , để nó nông thôn vẫn là biện pháp nhất. Nếu cứ để Xuân Nha ở nhà, thật sự ngày nào đó con bé sẽ mấy đứa ép đến phát điên. Nếu thì sống thế nào đây!"
Lúc , Trình còn quan tâm đến thể diện của con trai và con dâu nữa. Dù mấy đứa đó , tại bà giữ thể diện cho chúng?
Nghe bà xong, cán bộ trong Ủy ban ai nấy đều Trình Xuân Nha bằng ánh mắt xót thương.
Hai em Trình Xuân Mục và Trình Xuân Huy thật sự . Trình Xuân Nha là em gái ruột, mà những xót xa cho em gái bắt cóc bao nhiêu năm, ngược còn ghét bỏ, ruồng rẫy, đúng là quá thất đức.
"Chủ nhiệm Hoàng," Trình vị chủ nhiệm trong Ủy ban. " hỏi, nếu Xuân Nha nhà đăng ký xuống nông thôn, liệu thể sắp xếp cho nó về cùng nơi với con trai thứ ba nhà ?"
"Haiz!" Mẹ Trình thở dài. "Với tình trạng của Xuân Nha nhà , để con bé đến một nơi xa lạ, yên tâm ? Nếu con bé thể đến chỗ thằng ba, trai chăm sóc thì mới thể yên lòng."
"Thằng ba nhà giống hai đứa lớn, nó tuyệt đối sẽ vì Xuân Nha từng bán mà ghét bỏ em gái. Từ nhỏ nó thương em gái , nếu Xuân Nha thể đến chỗ nó, chắc chắn nó sẽ lo liệu, chăm sóc cho Xuân Nha thật ."
Chủ nhiệm Hoàng Trình Xuân Nha, c.ắ.n răng : "Không thành vấn đề. Trường hợp của Xuân Nha nhà bà đặc biệt, thể sắp xếp cho con bé đến nơi con trai thứ ba của bà đang ở. Chuyện thể linh động ."
Nơi Trình Xuân Huy xuống nông thôn xa Yến Thành, tàu hỏa năm sáu tiếng là tới.
Vì , suất xuống nông thôn ở đó luôn tranh giành. Nếu thấy Xuân Nha thật sự đáng thương, thì chủ nhiệm Hoàng cũng chẳng nhận lời.
"Cảm ơn, cảm ơn!" Mẹ Trình xúc động . "Chủ nhiệm Hoàng thật sự cảm ơn cô nhiều."
"Xuân Nha," Trình với con gái. "Mau cảm ơn chủ nhiệm Hoàng ! Sau cơ hội, nhất định báo đáp , con ?"
"Cảm ơn chủ nhiệm Hoàng," Trình Xuân Nha vội vàng . "Sau nếu chủ nhiệm Hoàng việc gì cần đến cháu, xin cứ . Cháu sẽ hết sức ."
"Ôi, con bé , khách sáo gì." Tuy , nhưng trong lòng chủ nhiệm Hoàng cũng thấy dễ chịu. Dù , để xin cho Xuân Nha một suất chung chỗ với trai cô dễ dàng: "Được , hai con cứ về ! Chờ tin của nhé!"