"Ra là !" Ông Cát Trình Xuân Mục với vẻ khinh bỉ. " là thứ mất mặt! Có gan đ.á.n.h vợ nhưng gan gánh hậu quả. Không dám chịu trách nhiệm thì thôi, còn đẩy cả ruột chắn ."
"Thế nào, mày mong mày c.h.ế.t lắm ? Nếu thì còn chờ gì nữa, mua sẵn cái quan tài về ."
"Như lúc mày về nhà, thể kịp chôn cất mày."
"Mẹ, để cả !" Lúc , Trình Xuân Nha từ trong nhà . "Dù nhà chị dâu cả dạy dỗ một trận, tuyệt đối sẽ dễ dàng bỏ qua."
"Tránh mồng một thì tránh ngày rằm. Anh cả dù hôm nay trốn , thì lúc thể trốn ?"
"Mẹ cứ chờ mà xem! Nếu nhà chị dâu cả đến mà tìm , ngày mai chắc chắn họ sẽ đến tận đơn vị của ."
"Trình Xuân Nha!" Trình Xuân Mục nghiến răng, bước xuống xe, chống chân chống để xe sang một bên. Tao đ.á.n.h chị dâu mày, chẳng cũng tại mày ? Nếu vì mày, tao đ.á.n.h vợ tao ?"
"Với , tao là duy nhất đ.á.n.h nó chắc? Mẹ với mày chẳng lẽ từng tay với Triệu Như Trân?"
"Mẹ ," Trình Xuân Mục mỉa mai . "Hôm đ.á.n.h con dâu, chẳng cũng sướng tay lắm ."
"Bây giờ thì ? Biết Triệu Như Trân về mách với nhà đẻ, nhà cô sẽ đến loạn, sợ đúng ?"
"Con thấy ông Cát sai. Một như , con, con nên chuẩn quan tài cho thì hơn."
"Mẹ kiếp, cái gì đấy?" Đây là giọng của con trai thứ ba của nhà họ Trình, Trình Xuân Diệu. Anh ném đồ trong tay xuống, lập tức xông đến chỗ trai cả.
Từ nhỏ Trình Xuân Diệu nổi tiếng nóng nảy, tay cũng giỏi. Vì , khi tóm lấy Trình Xuân Mục, liền vung tay đ.á.n.h tới tấp, khiến Trình Xuân Mục sức phản kháng.
"Trình Xuân Diệu, thằng khốn, đồ súc sinh! Tao là mày đấy, mau dừng tay !
"A a a!"
Đáp , chỉ những cú đ.ấ.m càng nặng hơn. Nói thật, Trình Xuân Mục đ.á.n.h t.h.ả.m hại.
Nhìn con trai cả con trai út đ.á.n.h như , Trình đau lòng là thể. dù đau lòng, bà vẫn cảm thấy con trai út đ.á.n.h đúng.
Đứa con cả bất hiếu càng lúc càng chẳng coi bà gì, để con út dạy cho một trận thật đau.
"Xuân Diệu ! Mau dừng tay , nếu đ.á.n.h c.h.ế.t con, con cũng sẽ vạ lây đấy!" Ông Cát ở bên cạnh khuyên can.
"Bộp!" Trình Xuân Diệu vung thêm một cú nữa mới ngừng, đè chặt lên cả, nghiến răng : "Hay lắm, Trình Xuân Mục! Anh lên trời đúng ?"
"Dám những lời đó với . Sao? Anh nghĩ chỉ một là con trai, còn , thằng em , tồn tại ?"
"Phì!" Trình Xuân Diệu nhổ nước bọt mặt Trình Xuân Mục. " cho , tuy ở nông thôn, nhưng nếu ai dám bắt nạt , vẫn thể về lấy mạng kẻ đó!"
"Nếu là ruột của , thì g.i.ế.c c.h.ế.t ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-812-nguoi-phu-nu-bi-bat-coc-47.html.]
Trình Xuân Mục đau đến mức lời nào. Thằng Trình Xuân Diệu vô tính khí vẫn ngang ngược như , bao giờ coi gì.
"Xuân Diệu, mau lên," Trình kéo con út dứng dậy, ôm chầm lấy mà nức nở. "Xuân Diệu ! Con cuối cùng cũng về !"
"Con , suýt cả và hai con bắt nạt đến c.h.ế.t ."
Trình Xuân Diệu để ý đến tiếng của mà Trình Xuân Nha với ánh mắt sững sờ.
, giờ phút mới để ý tới em gái, trong lòng liền dấy lên một cảm giác khó tin.
Anh chớp mắt liên hồi, sợ rằng nhớ em quá hóa ảo giác, cũng thấy bóng dáng Xuân Nha.
"Anh ba." Mắt Trình Xuân Nha đỏ hoe, cô bật .
"Mẹ," Trình Xuân Diệu đẩy , chằm chằm bà. "Mẹ đ.á.n.h con một cái , xem con đang mơ ? Sao con thấy Xuân Nha, còn nó gọi con?"
"Không mơ , mơ," Trình . "Em con tìm về . Chính vì Xuân Nha về, nên mấy hôm nay trong nhà mới... "
Mẹ Trình xong, Trình Xuân Diệu buông , vội vàng đến mặt em gái.
"Xuân Nha," gần khuôn mặt quen thuộc của em gái, mắt Trình Xuân Diệu đỏ hoe, lập tức ôm em gái lòng. "Xuân Nha, em gái của ! Cuối cùng em cũng về !"
"Hu hu hu!"
Vừa xong, Trình Xuân Diệu kìm nén tiếng nức nở, bật . Ở bên cạnh, một cô gái trẻ cũng đỏ mắt theo. Cô đang đau lòng cho đàn ông của .
Quách Băng Thúy, chính là phụ nữ mà Trình Xuân Diệu sắp cưới. Cô mới tròn hai mươi, là hoa khôi trong thôn. Khi Trình Xuân Diệu xuống nông thôn, cô để ý đến ngay từ cái đầu tiên.
"Được , , đừng nữa," Trình vội chen bên cạnh con trai và con gái. "Mau nhà thôi. Con xuống tàu, chắc đói bụng . Mẹ sẽ nấu gì đó cho con ăn."
Trình Xuân Diệu buông em gái , lau nước mắt: "Mẹ, Xuân Nha tìm về, đ.á.n.h điện tín báo cho con một tiếng?"
"Nếu sớm , con về ngay ," xong, Trình Xuân Diệu liền xuống cả đang đất với ánh mắt hung dữ. "Hừ! Nếu về sớm hơn, xem ai dám bắt nạt em gái con!"
"Xuân Nha mới về hai ngày," Trình . "Mẹ định ngày mai thư cho con, ngờ hôm nay con về ."
"Xuân Diệu." Lúc Quách Băng Thúy e dè bước tới, giọng dịu dàng gọi tên Trình Xuân Diệu.
Mẹ Trình lập tức cô gái , thoáng giật .
Cô gái thật xinh ! Đây chẳng con dâu út mà con trai tìm ở quê ?
Trời ạ, thế giống con gái nông thôn, gương mặt còn xinh hơn cả mấy cô gái thành phố.
"Mẹ, đây là con dâu út của ," Trình Xuân Diệu nhanh chóng giới thiệu. “Con và Băng Thúy đính hôn ở nông thôn. Lần con đưa cô về là cô mắt gia đình, cũng để xem mặt con dâu út của .”