Triệu Như Trân lúc đang bệt đất, là ăn đòn nhẹ.
"Anh cả, hai, hai đừng bằng ánh mắt đó chứ?" Trình Xuân Nha mỉm đến mặt họ. " hai chướng mắt , nhưng thì nào?"
"Dù hai trừng to mắt đến rớt ngoài, cũng chẳng gì cả! Ai bảo căn nhà vốn của hai , mà là của chúng cơ chứ?"
"Trình Xuân Nha," Trình Xuân Mục nghiến răng nghiến lợi em gái. "Cái đồ đàn bà hổ, cái đồ chổi nhà mày. Chính vì mày mà nhà mới loạn thành như ."
"Sao mày c.h.ế.t quách cho ? Nếu còn chút liêm sỉ thì đừng về nữa, c.h.ế.t ở ngoài đường ."
"Như !" Trình Xuân Nha mỉm . " khó khăn lắm mới g.i.ế.c c.h.ế.t nhiều như để trở về nhà, thể quý trọng mạng sống mà c.h.ế.t ở bên ngoài chứ?"
"Mày... mày gì?" Trình Xuân Huy sợ hãi em gái. "Mày hại c.h.ế.t ai, hại c.h.ế.t bao nhiêu ?"
"Trình Xuân Nha, đầu óc mày vấn đề ? Điên ?"
"Ha ha!" Trình Xuân Nha bật . "Ghét ghê! Anh hai, vô tư toạc chuyện bệnh như ."
Sau đó, Trình Xuân Nha trở nên lạnh lùng: "Tô g.i.ế.c bao nhiêu , cũng nhiều . Chỉ là gần như diệt cả cái nhà bỏ tiền mua về, cái thằng đàn ông ép sinh con, cũng cho nó tù bóc lịch thôi."
"À, ngay cả đứa con mà sinh cho thằng đó, cũng tha !"
"Vậy nên hai trai mến, các xem, em gái đây nên tu tâm dưỡng tính nên điên loạn thêm chút nữa? Ví dụ như gửi hai xuống địa ngục để báo hiếu cho bố?"
Trình Xuân Mục và Trình Xuân Huy đều dọa đến mặt mày tái nhợt. Bởi vì lúc Trình Xuân Nha thật sự quá đáng sợ.
"A a!"
Hai em bỗng kêu đau t.h.ả.m thiết.
Hóa Trình Xuân Nha tiến giữa bọn họ, hai tay đặt lên vai, dùng sức bóp mạnh, như nghiền nát xương bả vai của hai .
Chưa hết, trong mắt Trình Xuân Nha còn bùng lên hai ngọn lửa đỏ. Cảnh tượng khiến Trình Xuân Mục và Trình Xuân Huy sợ đến mất hồn, thốt nổi lời nào.
"Ha ha!" Trình Xuân Nha rùng rợn. "Hai trai mến của , xem, còn giống ? Có giống ác quỷ chui từ địa ngục lên ?"
Vẻ mặt của hai em Trình Xuân Mục càng thêm hoảng sợ.
Trời ạ! Cái quái gì thế ? Lẽ nào... em gái họ c.h.ế.t từ lâu ? Trình Xuân Nha mặt là , mà là do ác quỷ đội lốt?
nghĩ cũng đúng.
Nếu thật sự c.h.ế.t thành quỷ, thì thể như thường, sợ ánh mặt trời, vẫn ăn uống bình thường?
Hay là... em gái yêu ma quỷ quái nào đó nhập ?
Ngày nhỏ từng các lão trong làng kể, ở núi sâu thường yêu ma quái vật. Lẽ nào em gái yêu ma quỷ quái nhập ?
Triệu Như Trân cũng hoảng loạn đến hồn bay phách lạc: "Quỷ, quỷ!"
Cô vội vã lồm cồm bò dậy, lảo đảo chạy ngoài.
Lúc mới thật sự hối hận.
Nếu sớm cô em chồng vốn chẳng , thì cho vàng cũng dám chọc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-820-nguoi-phu-nu-bi-bat-coc-55.html.]
"Quỷ gì mà quỷ, Triệu Như Trân gào thét gì thế?" Giọng Trình Xuân Diệu từ trong nhà vọng .
Ngay tức khắc, Trình Xuân Nha thu dị năng, ánh mắt trở bình thường.
Bàn tay đang đặt vai hai cũng lập tức buông xuống, mỉm bọn họ: "Tiếp theo thế nào, chắc cần dạy nữa chứ?"
Hai em Trình Xuân Mục vội vàng gật đầu.
Dù cho mượn thêm trăm lá gan, bọn họ cũng chẳng dám chọc Trình Xuân Nha nữa.
"Ừm! Tốt," Trình Xuân Nha hài lòng mỉm . " thích chuyện với thông minh."
"Anh ba," Trình Xuân Nha , Trình Xuân Diệu đang . "Mẹ thế nào ? Có nên đưa bệnh viện kiểm tra ?" Vừa , Trình Xuân Nha đến mặt Trình Xuân Diệu.
"Mẹ cần," Trình Xuân Diệu nhíu mày . "Anh cũng khuyên bệnh viện kiểm tra cho yên tâm."
" chịu, cứ nhất quyết giường nghỉ ngơi là ."
"Xuân Nha," Trình Xuân Diệu em gái. "Tối nay em vất vả một chút, nhớ để ý . Nếu thấy tình hình , thì lập tức lên lầu gọi ngay."
Phòng của Trình Xuân Diệu ở lầu.
Có điều đêm nay tất nhiên nhường cho Quách Băng Thúy ngủ, còn thì đành trải chiếu ngoài hành lang.
Nghĩ đến đây, Trình Xuân Diệu vội vàng lên lầu dọn dẹp phòng, nếu thì Băng Thúy ngủ ở ?
Thật là sơ suất!
Sớm thì báo điện tín về , sẽ đưa Băng Thúy về, chắc chắn dọn phòng sẵn, đến nỗi bây giờ mới cuống cuồng.
"Yên tâm ba! Tối nay em sẽ để mắt tới ," Trình Xuân Nha . "Giờ em trong thăm ."
"À, ba, mau lên lầu dọn phòng , nếu tối nay chị dâu ngủ ở ?"
"Anh cũng thật là, về nhà mà báo một tiếng, để còn dọn phòng cho sớm."
Trình Xuân Nha dứt lời, trong.
Ngay khi cô bước nhà, hai em Trình Xuân Mục ngã phịch xuống đất, mặt trắng bệch, run rẩy.
Hu hu! Sợ c.h.ế.t khiếp . Quả thật dọa c.h.ế.t .
Nghĩ đến việc còn sống chung với một con yêu quái như , hai em Trình Xuân Mục cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Thế thì sống nổi đây!
Trình Xuân Diệu đến mặt hai , vẻ mặt chút nghi ngờ: "Hai ? Nếu rõ tính tình hai , thì còn tưởng hai sợ thằng em thật đấy.."
"Chú ba..." Trình Xuân Mục mở miệng, nước mắt tuôn như mưa. Rõ ràng là tìm chút cảm giác an nơi em trai. nhớ tới lời cảnh cáo của yêu quái , vội ngậm miệng.
Trình Xuân Huy cũng chẳng khá hơn, nước mắt cũng lã chã rơi.
"Ôi ơi! Hai ?" Nói thật, Trình Xuân Diệu chút sợ hãi. "Anh cả, hai, cho hai , đừng tưởng dùng trò mà thể đối phó với !"
"Ha ha! Hai bản tính thế nào, quá hiểu . Tưởng rằng diễn khổ nhục kế là lừa chắc?"
"Chậc! Mơ mộng hão huyền gì đấy!"
Nói xong, Trình Xuân Diệu liền chẳng buồn để ý tới họ, xoay thẳng lên lầu.