"Nếu tố cáo các , để xem tin các , tin - một tố cáo con ."
"Dù thì đời , từng nào hại con đến mức chạy lên Hồng ủy hội tố cáo cả."
"Mẹ, gì thế?" Lặc Dao với vẻ tủi . "Mẹ yên tâm ! Tụi con thể tố cáo em chồng . Em út cũng là trong nhà, nếu thật sự đem em tố cáo thì tụi con liệu lợi lộc gì ?"
Mẹ Trình , cũng thoáng suy nghĩ.
Lời Lặc Dao hình như cũng lý. Nếu tố cáo con trai út, thì mấy đứa con trai lớn lợi gì ? Có điều... mấy đứa con lớn sáng nay quả thực quá kỳ lạ, chẳng đang toan tính cái gì nữa. Dù , Trình cũng tin rằng mấy đứa đó thật sự sai mà đầu tử tế.
Sau khi ăn sáng xong, Trình Xuân Mục dẫn hai đứa con lớn ngoài. Nhìn bóng họ khỏi, Trình sang con trai út: "Anh cả con đang bày trò gì ? Lại gì đây?"
"Còn nữa, con để ý , Khánh Dương với Khánh Mỹ sáng nay cũng chẳng bình thường. Hai đứa nó cứ như sợ sệt cái gì, ăn mấy miếng cơm bỏ dở."
"Vâng, !" Quách Băng Thúy gật đầu. "Bác gái, bác thì cháu để ý, nhưng giờ bác , cháu cũng thấy hai đứa trẻ đó bình thường thật."
"À, lúc nãy khi ăn sáng, hai đứa trẻ đó cứ tiểu cô, ánh mắt còn lộ vẻ sợ hãi, như thể cô là thứ gì đó đáng sợ lắm."
Nói xong, Quách Băng Thúy mới sực nhớ, vội hoảng hốt Trình Xuân Nha: "Em chồng, chị cố ý . Chỉ là lỡ lời thôi. Em đừng chấp nhặt chị nhé!"
"Yên tâm , chị dâu ba, em trách chị ?" Trình Xuân Nha mỉm .
Quách Băng Thúy mặt đỏ bừng, vội cúi đầu: "Chị còn cưới ba em mà, em đừng gọi chị là chị dâu ba vội. Nếu để khác thấy, ngại lắm!"
"Dù chị cũng đính hôn với ba của em , em gọi chị dâu ba thì gì là bình thường?" Nói , Trình Xuân Nha sang Trình. "Mẹ, mua đồng hồ cho chị dâu ba ? Mau lấy đưa cho chị !"
Nói vài câu, Trình Xuân Nha lái câu chuyện sang hướng khác. Mẹ Trình lập tức quên mất chủ đề : ", đúng, đúng. Cái đồng hồ mua hôm qua, định đợi Xuân Nha xuống nông thôn thì tiện thể gửi cho con."
" bây giờ Băng Thúy về nhà , đương nhiên chồng, đích đưa quà gặp mặt cho con dâu."
Nói xong, Trình phòng.
Quách Băng Thúy chút lo lắng, với Trình Xuân Diệu: "“Là đồng hồ đó! Sao bác tặng cho em thứ quý như thế."
"Thôi nào, chẳng chỉ một cái đồng hồ thôi . Nhìn em kìa, chẳng tiền đồ gì cả," Trình Xuân Diệu với vẻ buồn . "Hơn nữa, đó là quà gặp mặt chồng tặng con dâu, em cứ yên tâm mà nhận ."
" , chị dâu ba, chị cứ thoải mái nhận !" Trình Xuân Nha với Quách Băng Thúy. "Chỉ cần chị sống với ba, em thứ gì quý giá hơn cũng cũng sẵn sàng mang tặng cho chị."
"Dĩ nhiên, hiện tại chỉ thể tặng đồng hồ thôi, mong chị dâu ba đừng chê."
"Làm thế ?" Quách Băng Thúy vội vàng lắc đầu. "Đồng hồ quý giá như , nếu chị còn chê, thì chẳng quá điều ?"
"Băng Thúy, đây, mau thử xem, đeo lên xem hợp ." Mẹ Trình nhanh chóng cầm đồng hồ khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-824-nguoi-phu-nu-bi-bat-coc-59.html.]
...
Buổi trưa, Trình Xuân Mục xin nghỉ ở cơ quan một giờ, đạp xe đến nhà họ Triệu.
Xuân Mục vốn dĩ quản chuyện của Triệu Như Trân, nhưng quản ? Dù cũng thật sự ly hôn.
"Xuân Mục , rốt cuộc là chuyện gì ?" Mẹ Triệu thấy con rể đến, liền kéo hỏi. "Đêm qua Như Trân hoảng sợ chạy về nhà, rằng em gái con là yêu quái."
"Thế rốt cuộc là ? Chẳng lẽ em gái con thực sự là yêu quái?"
Nghĩ đến dáng vẻ hoảng sợ của con gái đêm qua, Triệu thực sự dọa sợ. Bà vốn chẳng tin, nhưng bộ dạng kinh hãi thì cũng chẳng giống như dối. Chính vì thế, sáng nay khi thấy con rể tới, bà trách mắng mà chỉ hỏi cho rõ chuyện về cô em chồng.
"Mẹ, Như Trân là thật," Trình Xuân Mục . "Em gái con thực sự yêu quái nhập . Đây là chuyện con, em trai và Như Trân tận mắt chứng kiến."
" may mà nó ý hại , hơn nữa cũng chẳng định ở lâu trong nhà con."
"Hôm nay nó còn , nó đăng ký nông thôn thanh niên trí thức, chẳng bao lâu nữa là . Ở nhà con mấy ngày thôi."
"Thế thì , thế thì ," Triệu với vẻ sợ hãi. " mà. Gì mà phá bỏ mê tín dị đoan, những lời truyền miệng của ông bà từ bao đời nay, thể tin ."
"May mà con yêu quái đó ý định hại , nếu cả nhà các coi như xong đời."
Trình Xuân Mục gật đầu, vô cùng đồng tình với lời vợ.
Chẳng thế ? May mà con yêu ác ý, bằng với thái độ hai ngày qua của bọn , e rằng nó nuốt sống từ lâu .
"Được lắm, thằng Xuân Mục !" Mẹ Triệu lập tức đổi giọng, giơ tay đập một cái lên đầu con rể. "Mày ăn gan hùm mật gấu , mà dám đ.á.n.h vợ?"
"Thế nào, nghĩ Như Trân nhà tao nhà đẻ chống lưng ? Tao thấy mày là ăn đòn! Nếu bố vợ mày và mấy vợ , thì ngay khi mày bước cửa, bọn họ xử lý mày !"
"Mẹ, con sai , con sai ?" Dù trong lòng uất ức, nhưng Trình Xuân Mục lúc giả vờ ngoan ngoãn. "Mẹ, còn hiểu tính con ?"
"Như Trân gả cho con bao lâu nay, xem, con động một ngón tay cô ?"
"Nếu em gái con đột nhiên về, cộng thêm con lúc nào cũng đòi đuổi cả nhà con , thì con vì cãi với Như Trân mà hành động thiếu suy nghĩ như ?"
" bây giờ thì , con em gái vốn là em gái, mà là yêu ma quỷ quái nhập , nên đương nhiên sẽ hành động bốc đồng nữa."
"Dù bốc đồng thể mất mạng đấy!"
"Mẹ, cứ yên tâm ! Sau chỉ Như Trân đ.á.n.h con thôi, con tuyệt đối sẽ động một ngón tay cô nữa."