"Thôi thì tin một ," Triệu rốt cuộc cũng thật sự con gái ly hôn, nên khi dạy dỗ con rể cũng dám quá nặng lời, “Như Trân đang ở trong phòng của bố , mau đó an ủi nó ."
"“Ôi dào! Con bé hôm qua doạ sợ hãi đến nỗi đến giờ vẫn trùm kín chăn chịu ló ."
"Con , ." Trình Xuân Mục thoáng qua con gái đang chơi với đứa cháu bên nhà vợ, bước phòng bố vợ.
"Như Trân," Trình Xuân Mục xuống giường, kéo chăn khỏi vợ. "Trời nóng thế , em đắp chăn ngủ thế?"
"A!" Chăn kéo , Triệu Như Trân liền hét toáng lên. Thấy chồng, cô lập tức nắm lấy tay, hoảng hốt hỏi: "Xuân Mục, con yêu quái trong nhà ? Nó ?"
Chắc chắn là như , nếu chồng cô thể bình an vô sự, yêu quái ăn thịt.
"Chưa ," Trình Xuân Mục . " cũng sắp . Con yêu quái đó đăng ký xuống nông thôn, sẽ ở nhà chúng mấy ngày nữa ."
"Anh thật ?" Triệu Như Trân nghi ngờ. "Đó là yêu quái đấy, yêu quái cũng lý ?"
Sau đó, Triệu Như Trân buông tay Trình Xuân Mục , vẻ mặt càng thêm hoảng sợ: "Anh... là con yêu quái đó biến thành đấy chứ!"
"Đại tiên, con xin quỳ lạy ," Triệu Như Trân vội vàng dậy quỳ xuống mặt Trình Xuân Mục. "Người ăn thịt thì cứ ăn Trình Xuân Mục là , đừng ăn thịt con."
"Đều là do Trình Xuân Mục và em trai chuyện ," Triệu Như Trân nước mắt lưng tròng. "Đại tiên, con cố ý chống , tất cả đều là do hai họ bày trò. Nếu con dám chống đại tiên chứ?"
"Nếu tức giận, thì cứ ăn Trình Xuân Mục và em trai , xin tha mạng cho con!"
Trình Xuân Mục suýt tức c.h.ế.t.
Hôm qua khi vợ chạy , vốn nghĩ nhiều. bây giờ vợ . Ha ha! là câu "đại nạn đến nơi, ai nấy lo ."
"Hay cho Triệu Như Trân nhà cô, thật ngờ, lòng cô đen tối như ," , Trình Xuân Mục dậy. "Vốn định hôm nay đến để bảo cô mấy ngày nữa thì về."
" xem cần nữa . Cô cứ ở nhà đẻ !"
Nói xong, Trình Xuân Mục ngoài.
Dù tức đến bốc khói, nhưng thực ý định ly hôn. Nếu , kéo Triệu Như Trân ly hôn , chứ chỉ vài câu dỗi.
Haiz! Ly hôn thì dễ, nhưng ly hôn , hai đứa con tính thế nào?
Dù thể bỏ Như Trân, nhưng bảo đối xử như xưa, quả thực còn khả năng. Đừng Trình Xuân Mục tay đ.á.n.h Triệu Như Trân, tưởng rằng với vợ, kỳ thực vẫn thương vợ lắm. Từ khi hai kết hôn, Trình Xuân Mục đưa hết tiền lương cho Triệu Như Trân.
Con còn nhỏ, đêm hôm quấy, cũng thức dậy phụ dỗ. Nói chung, Trình Xuân Mục là một đàn ông thương vợ, suy cho cùng cũng là vì yêu Triệu Như Trân. Dù hai cũng là tự do yêu đương. khi những lời của Triệu Như Trân, Trình Xuân Mục cảm thấy tấm lòng chân thành của lãng phí.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-825-nguoi-phu-nu-bi-bat-coc-60.html.]
Nhìn theo bóng chồng bỏ , Triệu Như Trân ngẩn một thoáng, thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ như cô nghĩ quá nhiều , Trình Xuân Mục là con yêu quái đó biến thành. Nói như , lời của Trình Xuân Mục là thật ! Con yêu quái đó sắp xuống nông thôn, sẽ ở nhà mãi. Thế thì , thế thì .
Con gái lấy chồng như bát nước hắt . Triệu Như Trân đương nhiên thể ở nhà đẻ mãi.
Ban đầu cô nghĩ tuyệt đối sẽ về nhà họ Trình, dù ly hôn cũng bước chân đó. về nhà họ Trình, chẳng lẽ cô cứ ở nhà đẻ mãi?
Bố thì sẽ gì, nhưng mấy chị dâu thì ? Dù mấy thương cô em gái , nhưng nếu cô ở lâu, đừng là mấy chị dâu, ngay cả mấy cũng sẽ ý kiến.
bây giờ thì , chỉ cần ở nhà đẻ vài ngày, cô thể về nhà họ Trình. Còn về những lời cô , Triệu Như Trân hề để tâm. Mặc dù Trình Xuân Mục giận, nhưng thì chứ?
Đó là yêu quái, nên việc cô lỡ nhận nhầm chồng thành yêu quái, phản ứng như chẳng bình thường ? Nếu Trình Xuân Mục thực sự để bụng, thế thì chẳng đáng mặt đàn ông.
Trình Xuân Mục chào vợ, rằng mấy ngày nữa sẽ đến đón vợ và con gái về, rời khỏi nhà họ Triệu.
...
Thời gian cứ thế trôi . Mấy ngày nay, Trình Xuân Diệu ngày nào cũng đưa Quách Băng Thúy chơi, còn giấy tờ xuống nông thôn của Trình Xuân Nha cũng , chính là tới thôn Tiểu Khê.
"Chủ nhiệm Hoàng, thật sự cảm ơn cô," Trình cầm giấy tờ xuống nông thôn của con gái, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. "Nếu sự giúp đỡ của chủ nhiệm Hoàng, Xuân Nha nhà chắc chắn sẽ phân đến chỗ ba nó."
"Ôi dào! Khách sáo gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi," chủ nhiệm Hoàng . "Bà Khâu, thằng út nhà bà đưa con dâu cưới về . Thế thì Xuân Nha thể cùng ba nó luôn, càng tiện."
"Chủ nhiệm Hoàng, mau, ăn lúc còn nóng." lúc đó, Trình Xuân Nha bưng một bát trứng gà đường phèn từ ngoài .
"Ấy, cái ," chủ nhiệm Hoàng hai quả trứng trong bát, khỏi giật . "Mau mang , Đảng viên chúng thể nhận..."
"Chủ nhiệm Hoàng," Trình Xuân Nha cắt lời. "Chỉ là hai quả trứng luộc thôi, đến mức là nhận đồ của dân ."
"Hơn nữa, trứng luộc . Nếu cô ăn, chẳng lẽ cháu mang ngoài đổ ?"
Chủ nhiệm Hoàng chằm chằm bát trứng, nước miếng suýt chảy.
Đổ cái gì chứ, đây là trứng gà đó. Nếu bà ăn, Trình Xuân Nha cũng thể mang đổ.
mà...
Đối mặt với sự cám dỗ của trứng, bảo bà từ chối một thì , chứ thêm nữa thì quả thật quá khó.
"Ôi, con bé , thật chẳng với cháu," chủ nhiệm Hoàng cầm bát lên. "Thôi , nếu ăn, chắc chắn con các sẽ yên tâm."
"Vì để hai con yên tâm một chút, đành nhận lấy bát trứng ."
"Đấy, thế mới chứ?" Trình với vẻ vui vẻ. "Chủ nhiệm Hoàng giúp nhà việc lớn thế , nếu vì nhà gì quý giá hơn ngoài trứng, thì hai quả trứng thể thể hiện lòng ơn của gia đình chúng ."