Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 826: Người phụ nữ bị bắt cóc (61)

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:19:15
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chủ nhiệm Hoàng ăn xong bát trứng đường phèn, vẻ mặt thỏa mãn, rời khỏi nhà họ Trình.

 

Đợi bà khỏi, Trình mới sang con gái, : "Thế là . Giấy tờ , cũng yên tâm ."

 

Nói xong, Trình buồn bã: "Dù ở nông thôn còn ba với chị dâu chăm sóc, nhưng lòng vẫn chẳng yên."

 

"Con gái vất vả lắm mới về nhà, mấy ngày xuống nông thôn ."

 

"“Ôi trời ơi, con gái đáng thương của , Xuân Nha ! Sao con khổ thế ."

 

"Thôi , đừng buồn nữa," Trình Xuân Nha lau nước mắt cho . "Thật con thấy khổ . Nếu con khổ thật, thì chẳng ngày trở về nhà."

 

"Mẹ cứ yên tâm ! Khi xuống nông thôn, con nhất định sẽ sống . Hơn nữa, ba với chị dâu ở đó, con tin họ sẽ để con chịu quá nhiều vất vả."

 

"Cũng ," Trình lau nước mắt. "Cha vợ chị dâu con là trưởng thôn Tiểu Khê, chắc chắn sẽ để con gánh việc nặng."

 

" con nhớ kỹ, xuống đó khéo léo giữ quan hệ với bên nhà chị dâu."

 

"Tuy chị dâu chỗ dựa, nhưng cũng điều, đối nhân xử thế cho chu ."

 

"Còn nữa," Trình tiếp, " tiền và bố con tiết kiệm , sẽ đưa một nửa cho con mang , nửa còn sẽ đưa cho ba con."

 

"Dù nó cũng sắp cưới vợ, tổ chức đám cưới thể để bên gái lo toan. Nhà là cưới vợ về, chứ để con trai rể."

 

"Vì thế, việc cưới vợ tiêu tốn chút tiền, tuyệt đối thể để nhà gái gánh. Con đừng trách chia nửa tiền cho ba."

 

Nếu thể, Trình thật đưa hết cho con gái.

 

với cảnh của con gái, còn thể tìm nhà chồng ?

 

Đã thể tìm nơi nương tựa, thì bà thà để con giữ thêm chút tiền bên , mới thấy yên lòng.

 

con trai út cũng sắp kết hôn. Dù Trình thiên vị con gái hơn, nhưng cũng thể quá đáng.

 

Còn về hai đứa con trai lớn?

 

Hừ! Mẹ Trình thèm nghĩ đến họ ? Mấy ngày nay hai đứa tạm yên ắng, nhưng bà tin chắc chúng còn đang ủ mưu gì đó.

 

Trình cũng sợ, cứ bày trò gì thì cứ bày . Bà tin, chỉ cần bà, , thái độ kiên quyết, hai đứa con bất hiếu đó thể gì bà.

 

Xuân Nha tất nhiên lấy tiền .

 

cô cũng hiểu, bảo rút lời là điều thể.

 

Thôi kệ, cho thì cứ để đó. Cùng lắm cô sẽ báo hiếu bà bằng cách khác.

 

Chiều hôm đó, Trình Xuân Nha khỏi nhà, định dạo một vòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-826-nguoi-phu-nu-bi-bat-coc-61.html.]

Xuống nông thôn, nhiều thứ mua cũng khó, nên cô chợ đen xem.

 

tiền bạc trong gian Thần chủ của cô thiếu. Thậm chí các loại tem phiếu cũng đủ cả, nhưng đem quá nhiều phiếu một lúc thì khó tránh nghi ngờ.

 

Vậy thì thà bỏ thêm ít tiền, mua thẳng ngoài chợ đen cho đỡ phiền phức, còn hơn rắc rối đáng.

 

Khi Trình Xuân Nha rời khỏi chợ đen, là hai giờ chiều.

 

Đồ ăn, đồ dùng, gia vị nấu nướng, Trình Xuân Nha mua đủ. Không ngờ khỏi chợ đen gặp Liêu Mỹ Anh.

 

Liêu Mỹ Anh trông tiều tụy, tỏa một luồng khí c.h.ế.t chóc.

 

Trình Xuân Nha thoáng qua là , đây là dấu hiệu tìm đến cái c.h.ế.t.

 

Ban đầu cô xen , nhưng cuối cùng cũng mềm lòng, bèn lặng lẽ theo phía , cho đến khi Mỹ Anh bước lên một cây cầu lớn.

 

Liêu Mỹ Anh xuống dòng sông chảy xiết chân cầu, nước mắt ngừng rơi.

 

Tại , tại như ? Rõ ràng mấy năm trời sống bên ngoài khổ bằng c.h.ế.t, nay về nhà, chẳng những thương xót, trái còn biến thành kẻ tội nhân trong mắt họ. Đặc biệt, gia đình còn ép cô lấy chồng.

 

Liêu Mỹ Anh đương nhiên . Cô mới trốn thoát trở về, thể sẵn sàng kết hôn với một đàn ông xa lạ ngay lập tức ? Bị dồn ép đến mức tinh thần sụp đổ, cô chỉ sống tử tế, bắt đầu cuộc đời, nhưng tại khó khăn như ?

 

Ánh mắt Liêu Mỹ Anh trở nên kiên định, chuẩn trèo lên lan can cầu. Trình Xuân Nha kịp thời kéo xuống.

 

"Đại tiên," Liêu Mỹ Anh thấy Trình Xuân Nha, vô cùng kinh ngạc. "Đại tiên, ở đây? Người ngăn con tự tử ?"

 

Nói , liền quỳ sụp xuống mặt Trình Xuân Nha. "Xin đại tiên chỉ cho con một con đường sống! Con thực sự dồn bước đường cùng ."

 

"Chỉ cần còn sống, lối ?" Trình Xuân Nha đỡ Liêu Mỹ Anh dậy. "Ở thôn Đại Nhạn, cô còn thể c.ắ.n răng chịu đựng, bây giờ thoát khỏi đó , nghĩ quẩn tự tử?"

 

"Cô cũng nên nghĩ . Nếu cô thực sự tự tử, thì xứng đáng với những năm tháng cô nhẫn nhục chịu đựng ở thôn Đại Nhạn?"

 

"Đại tiên, hiểu," Liêu Mỹ Anh . "Con nghĩ, khi con thoát khỏi thôn Đại Nhạn, trở về bên , thì những bất hạnh xảy với con sẽ qua ."

 

" ngờ, chỉ những lời ác ý của ngoài đẩy con xuống vực thẳm, ngay cả thái độ của nhà cũng như lưỡi dao, róc từng mảnh thịt của con."

 

"Tại như ? Rõ ràng con là nạn nhân, nhưng tại trong mắt nhà, con giống như tội đồ của gia đình?"

 

"Bố con những thương xót những đau khổ mà con chịu đựng, mà họ còn nôn nóng gả con ."

 

"Họ nghĩ đến việc con hạnh phúc , chỉ mong mau chóng gả con , nhân tiện kiếm khoản tiền sính lễ. Với cái danh buôn bán như con, thì thể lấy chồng ?"

 

"Đại tiên, con thực sự còn đường sống. Con nghĩ, khi thoát khỏi thôn Đại Nhạn, một ngày nào đó sẽ nhờ sức , đem hai đứa con về."

 

" cuối cùng con nghĩ quá đơn giản. Ngay cả bản còn thể sống nổi, thì khả năng về thôn Đại Nhạn để tranh giành con với nhà họ Lư?"

 

"Haiz!" Trình Xuân Nha bất lực thở dài. "Cuộc đời là như . Đôi khi, kẻ hại chẳng những cảm thông, mà còn trở thành cái bia để công kích."

 

 

Loading...