Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 951: Nữ phụ bi thảm thập niên 70 (17)
Cập nhật lúc: 2025-11-23 06:14:42
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy cháu thế nào?” Lưu Kiến Tân hỏi.
Trình Xuân Nha vươn tay xoa đầu Lưu Kiến Tân: “Cháu là cha liệt sĩ danh nghĩa của cháu báo mộng, rằng cháu vốn là con trai của ông .”
“Mẹ cháu sớm thông đồng với chú hai của cháu, cháu là con của cháu và chú hai.”
“Còn , chuyện gian díu của cháu và chú hai đều xảy ngay mắt bà nội cháu, chính bà nội cho phép họ chuyện trái với luân thường đạo lý như .”
“Còn bây giờ bọn họ nhốt là vì gặp báo ứng, nên mới tà ma ám.”
“Kiến Tân !” Trình Xuân Nha khẽ thở dài. “Tuy thím cũng hận cháu, vì sự tồn tại của cháu chính là một sự tổn thương đối với thím!”
“ cháu xét cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, thím thật sự nỡ cháu xảy chuyện.”
“Bây giờ cháu còn nhỏ, tuy đến mức tà ma tìm tới cửa, nhưng đợi cháu lớn thêm chút nữa thì sẽ khác đấy.”
“Thím hỏi cháu nhé, cháu sợ nhốt trong từ đường ? Nơi đó đáng sợ lắm, bên trong bày đầy bài vị c.h.ế.t, âm u kinh khủng.”
“Nếu cháu nhốt từ đường thì bây giờ hãy đến đó chất vấn chú hai và cháu, hỏi họ tại sinh cháu, tại chuyện nghiệt ngã như .”
“Chỉ như thế, cháu mới chịu báo ứng, nếu đợi cháu lớn thêm chút nữa, chắc chắn cũng sẽ tà ma ám, cũng nhốt từ đường, bao giờ nữa !”
Trẻ con cái của trẻ con.
Ít nhất là dễ dọa và dễ lừa.
“Thím ơi, cháu nhốt trong từ đường .” Lưu Kiến Tân sợ hãi .
“Vậy thì cháu hãy lời thím, bây giờ chạy ngay đến từ đường, cứ theo lời thím mà chất vấn và chú hai của cháu.” Trình Xuân Nha .
Lưu Kiến Tân nghĩ ngợi nhiều, lập tức theo lời Trình Xuân Nha.
Nhìn Lưu Kiến Tân xuống khỏi giường đất chạy , Trình Xuân Nha nở một nụ đắc ý.
“Có ai ở nhà ?” Một lúc , bên ngoài vọng giọng của một đàn ông.
“Ai đấy ạ?” Trình Xuân Nha vội vàng xuống giường đất, ngoài.
“Ôi! Hóa là chủ nhiệm Lý!” Vừa từ trong nhà bước , Trình Xuân Nha thấy đàn ông bên ngoài thì vội vàng mời . “Chủ nhiệm Lý, mau nhà .”
“Không cần, cần ,” Chủ nhiệm Lý vội , nhà họ Lưu tà môn như , ông nào dám trong . “Hôm nay đến đây là đại diện cho mỏ than đến hỏi thăm một chút, xem Diệu Quốc nhà cô bây giờ thế nào .”
Chuyện Lưu Diệu Quốc tà ma ám, ở mỏ than đương nhiên cũng .
Sau khi Lưu Diệu Quốc nhốt từ đường, của mỏ than đến nhà hỏi tại , lúc đó mới nhà họ Lưu tà ma quấy phá.
Mà hôm nay chủ nhiệm Lý đến đây, thực đại diện mỏ than đến thăm hỏi, mà là đến để thông báo quyết định sa thải Lưu Diệu Quốc.
Làm việc ở mỏ than là công việc đối mặt với hiểm nguy đến tính mạng. Đối với những công nhân xuống hầm đào than, đó chẳng khác nào vác đầu thắt lưng, khi xuống hầm chẳng thể lên nữa.
Vì , mấy ngày nay công nhân ở mỏ than ầm lên khiến các vị lãnh đạo như ông điên cả đầu, ai nấy đều yêu cầu mỏ than sa thải Lưu Diệu Quốc.
Tóm chỉ một câu, bọn họ đây là đang bán mạng để việc.
Tuyệt đối thể để một tà ma ám như Lưu Diệu Quốc cùng họ xuống hầm đào than.
Cho dù tà ma Lưu Diệu Quốc trừ khử chăng nữa cũng .
Rốt cuộc, ai mà dám đảm bảo Lưu Diệu Quốc sẽ rước về một thứ tà ma nào khác nữa.
Nghe xong ý định của chủ nhiệm Lý, Trình Xuân Nha mừng thầm trong bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-951-nu-phu-bi-tham-thap-nien-70-17.html.]
Không ngờ chuyện như .
Tuy kiếp Lưu Diệu Quốc cũng từ chức ở mỏ than, nhưng đó là chuyện của mấy năm , tận năm 1982.
Cách bây giờ còn nhiều năm lắm.
Vì , nếu thể khiến Lưu Diệu Quốc mất việc sớm hơn thì còn gì bằng.
“Chủ nhiệm Lý, Diệu Quốc nhà ở mỏ than lúc nào cũng chăm chỉ cẩn thận, các thể sa thải ?” Trình Xuân Nha . “Chủ nhiệm Lý, xin ông hãy thu quyết định sa thải !”
“Nếu nhận quyết định sa thải của ông, đợi đến lúc Diệu Quốc thả khỏi từ đường, chắc chắn sẽ chịu nổi cú sốc .”
Chủ nhiệm Lý : “Đồng chí Trình Xuân Nha, cũng mong cô thông cảm cho mỏ than chúng !”
“Công việc ở mỏ than chúng giống những công việc khác, công nhân xuống hầm đào than đều là đang đ.á.n.h cược cả tính mạng.”
“Vì một chuyện chúng kiêng kỵ, ví dụ như phụ nữ chẳng hạn! Quy định của mỏ than chúng là phụ nữ tuyệt đối xuống hầm.”
“Tình hình của Diệu Quốc nhà cô thì cần thêm nữa, nên mong cô hãy thông cảm cho mỏ than chúng .”
Nói , chủ nhiệm Lý lấy một phong bì khác: “Trong 500 đồng, coi như là tiền bồi thường của mỏ than cho đồng chí Lưu Diệu Quốc.”
“Còn đây nữa,” Chủ nhiệm Lý vội vàng lấy một xấp tiền từ trong túi. “Số tiền là của thể công nhân mỏ than chúng , vài hào, kẻ vài hào góp .”
“Tuy nhiều nhưng cũng là chút lòng thành của thể công nhân mỏ than, mong cô hãy nhận lấy.”
Dứt lời, chủ nhiệm Lý liền nhét tiền tay Trình Xuân Nha, đó lập tức rời .
“Chủ nhiệm Lý, chủ nhiệm Lý!” Tiếng gọi của Trình Xuân Nha đương nhiên thể khiến ông dừng bước.
Nhìn chủ nhiệm Lý khỏi cổng sân nhà họ Lưu, Trình Xuân Nha mới xuống tiền trong tay.
Tiền tay cô thì đương nhiên thể nào đưa cho Lưu Diệu Quốc .
Ha ha!
Cô thật sự mong chờ.
Đợi đến lúc Lưu Diệu Quốc về nhà, đuổi việc, tiền bồi thường của mỏ than cũng cô lấy mất, sẽ đả kích đến mức nào nữa?
...
Cùng lúc đó, Lưu Kiến Tân cũng chạy đến từ đường.
“Mẹ, bà nội, chú hai.” Lưu Kiến Tân đập cửa từ đường, hét lớn.
“Kiến Tân! Cháu tới đây gì? Mau về , đừng để thím cháu lo lắng.” Một đàn ông gác từ đường với Lưu Kiến Tân.
Thằng bé chạy đến từ đường, chắc chắn là lén Trình Xuân Nha chạy tới.
“Kiến Tân, Kiến Tân, con ?” Ở trong từ đường, Lưu thấy tiếng cháu trai thì vội vàng chạy đến cửa, cũng đập cánh cửa và hét lớn.
“Kiến Tân, Kiến Tân, là đây!” Trần Lan San cũng chạy tới gọi. “Mấy ngày nay con ở nhà thế nào, mụ đàn bà Trình Xuân Nha đó ngược đãi con , bỏ đói con ?”
Lưu Diệu Quốc đến lưng Trần Lan San, hét về phía đứa cháu trai bên ngoài: “Kiến Tân, là chú hai đây, cháu đừng sợ, nếu Trình Xuân Nha đó thật sự ngược đãi cháu, cháu cứ to , đợi chú hai ngoài nhất định sẽ xử lý con đàn bà độc ác đó.”
Bên ngoài, Lưu Kiến Tân thấy lời của và chú hai, suýt chút nữa chuyện Trình Xuân Nha ngược đãi.
nghĩ đến cảnh tượng đáng sợ khi đánh, thằng bé liền dám gì nữa.