Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 965: Nữ phụ bi thảm thập niên 70 (31)

Cập nhật lúc: 2025-11-23 06:14:56
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Lan San đương nhiên cũng đạo lý .

 

Diệu Quốc giờ thất nghiệp, nếu còn đắc tội với cán bộ thôn nữa thì e là cả nhà họ sẽ sống nổi.

 

Suy cho cùng, Diệu Quốc mất việc, chỉ thể xuống đồng ruộng.

 

Vậy nên nếu đắc tội với cán bộ thôn, thử hỏi xem gây khó dễ cho ?

 

Lưu Diệu Quốc nhanh chóng xong giấy nợ mang đưa cho trưởng thôn.

 

Trưởng thôn cũng gì thêm, cầm giấy nợ thẳng, chẳng buồn với Lưu Diệu Quốc thêm một câu nào.

 

Cùng lúc đó, Lưu trong phòng cảm thấy càng lúc càng nặng nề. Ngay cả việc dậy cũng .

 

Cuộc sống thật sự thể nào sống nổi nữa.

 

Tiền trong nhà Trình Xuân Nha trộm sạch thì thôi , đằng còn ép nợ đội sản xuất một khoản tiền. Con cả ơi là con cả! Thế thì mày lòng chứ! Mày bức cả nhà c.h.ế.t hết thì vong hồn mày mới cam tâm đúng .

 

, Lưu một nữa đổ tội cho vong hồn của con trai cả.

 

...

 

Hôm , Lưu Diệu Quốc và Trần Lan San khỏi nhà, chuẩn xuống đồng việc.

 

Không ! Cả nhà còn ăn cơm cơ mà.

 

Khi đến đội sản xuất, họ lập tức trở thành tâm điểm chỉ trỏ của .

 

Những lời bàn tán xôn xao và tiếng nhạo khiến Trần Lan San đến đầu cũng ngẩng lên nổi. Lưu Diệu Quốc cũng chẳng khá hơn là bao.

 

, chống đỡ để chỗ dựa cho Lan San.

 

“Lan San, đừng để tâm khác gì. Chỉ cần chúng bận lòng những lời chế nhạo của họ thì nó sẽ chẳng thể tổn thương chúng ,” Lưu Diệu Quốc .

 

Trần Lan San cúi gằm mặt, hề đáp lời .

 

Không để tâm ư, thể để tâm cho . Tiếng nhạo của khác cứ ong ong bên tai, Trần Lan San thể bận lòng chứ.

 

Đồng thời, trong lòng Trần Lan San cũng chút hối hận.

 

Nếu cô lén lút qua với Diệu Quốc thì rơi tình cảnh .

 

Với tiền trợ cấp chính phủ cấp mỗi tháng, dù cô tái giá thì cuộc sống vẫn sẽ thoải mái.

 

giờ thì , một ván bài đ.á.n.h nát.

 

Mà đây còn là điều tồi tệ nhất.

 

Tồi tệ nhất là, liệu chuyện của cô và Diệu Quốc ai đó tố cáo lên cơ quan chính phủ , đó sẽ chịu hình phạt nghiêm khắc nào đó.

 

Càng nghĩ, Trần Lan San càng cảm thấy tuyệt vọng.

 

Theo đó, cô bất giác sang oán trách cả Lưu Diệu Quốc và Lưu.

 

Sở dĩ Trần Lan San trách cả Lưu là vì bà tròn vai trò của một trưởng bối. Nếu ngay từ đầu, bà thể ngăn cản cô và Diệu Quốc thì hai rơi cảnh .

 

Cho nên mới , những kẻ ích kỷ đều một điểm chung. Đó là lầm vĩnh viễn thuộc về khác, cho dù rõ ràng là sai thì cũng thể đổ lên đầu khác, như thể vô tội lắm .

 

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-965-nu-phu-bi-tham-thap-nien-70-31.html.]

 

“Hu hu! Em nữa ,” Trần Lan San ném cái cuốc trong tay xuống, đôi tay phồng rộp của nức nở. “Mệt quá, những mệt mà hai tay em còn phồng rộp hết cả lên .”

 

“Diệu Quốc, em thật sự nổi nữa! Cứ tiếp tục việc ngoài đồng thế , chẳng mấy ngày nữa em sẽ c.h.ế.t vì mệt mất.”

 

Trần Lan San từ nhỏ đến lớn từng việc nặng, bảo cô đồng việc đương nhiên là chịu nổi.

 

Đôi tay mềm mại mới một lúc phồng rộp cả lên, đau c.h.ế.t .

 

“Để xem nào.” Lưu Diệu Quốc vứt cái cuốc trong tay, vội vàng chạy xem tay Trần Lan San.

 

Khi thấy hai bàn tay phồng rộp của cô, xót xa đến c.h.ế.t điếng: “Em mau nghỉ , việc cứ để .”

 

Thật Lưu Diệu Quốc cũng mệt lắm chứ. Làm việc mỏ tuy cũng mệt, nhưng so với đồng thì vẫn cảm thấy đồng mệt hơn.

 

dù mệt, Lưu Diệu Quốc cũng nỡ để Trần Lan San tiếp. Chẳng chỉ là một việc của hai thôi ? Lưu Diệu Quốc cảm thấy chắc chắn thành vấn đề.

 

Trần Lan San đương nhiên sẽ phản đối đề nghị của Lưu Diệu Quốc, cô lập tức sang một bên nghỉ.

 

Những xung quanh thấy cảnh tượng của Lưu Diệu Quốc và Trần Lan San, liền cất giọng châm chọc mỉa mai: “ là cùng phận khác một trời một vực! Nghĩ Trình Xuân Nha đây ngày nào cũng đồng việc mệt c.h.ế.t mệt sống.”

 

“Thế mà thấy Lưu Diệu Quốc xót một chút nào, đồng giúp Trình Xuân Nha một tay !”

 

“Giờ thì xem, xem, mới bao lâu chứ! Chắc còn đến hai tiếng đồng hồ nhỉ!”

 

“Thế mà Lưu Diệu Quốc thì , lập tức xót xa chịu nổi. Xem vẫn là chị dâu hơn! Chị dâu mà, cực một chút cũng nỡ để cho chịu.”

 

“Ha ha! Chị dâu cái gì!” Lập tức hùa theo. “Cái chuyện xa của Lưu Diệu Quốc và Trần Lan San, bây giờ trong thôn còn ai nữa!”

 

“Còn chị dâu, rõ ràng là nhân tình thì . Đàn ông mà, vợ mệt c.h.ế.t mệt sống thì xót, nhưng nhân tình chỉ mệt một chút là xót đến c.h.ế.t .”

 

“...”

 

“...”

 

Nghe những lời chế giễu của xung quanh, Trần Lan San kìm bật .

 

Khó khăn quá, thật sự quá khó khăn. Trần Lan San khỏi cảm thấy tuyệt vọng, những ngày tháng như thế liệu cô còn chịu đựng nữa ?

 

“Đủ ,” Lưu Diệu Quốc gầm lên. “Các thấy ho ? Chuyện nhà chúng cần các ?”

 

“Ăn cho đức một chút ! Đừng tưởng chuyện xảy với thì thể năng hàm hồ, sợ gặp báo ứng .”

 

“Ối dồi ôi! Lời mới lạ ,” một bà thím nhạo. “Hóa Lưu Diệu Quốc đây cũng tin chuyện báo ứng ! Nếu , cái chuyện hổ với chị dâu thế.”

 

“Chẳng lẽ đôi gian phu dâm phụ các sợ gặp báo ứng .”

 

“Người sợ gì chứ,” tiếp. “Nếu mà sợ báo ứng thì chẳng cái chuyện thất đức như .”

 

“Lưu Diệu Quốc,” chuyện về phía Lưu Diệu Quốc. “ tò mò thật đấy, chẳng lẽ sợ vong hồn cả nửa đêm về tìm ? Cậu cái chuyện trời phạt như , sợ cả từ đất chui lên tìm tính sổ .”

 

“Lưu Diệu Thiên tuy từ đất chui lên tìm Lưu Diệu Quốc tính sổ, nhưng đám cô hồn dã quỷ cũng coi như báo thù , nếu thì cả nhà ba bọn họ chẳng tà ma nhập,” một giọng đàn ông vang lên.

 

“Lưu Diệu Quốc, mau bảo cục cưng của về nhà !” Lại một giọng đàn ông khác. “Nói thật hai cũng lạ, ân ái thì về nhà mà ân ái, chạy đồng thể hiện tình cảm gì.”

 

“Cứ như sợ khác đôi gian phu dâm phụ các ân ái đến mức nào .”

 

“Nói thật nhé, chọc tức khác đến cũng ai trơ trẽn như hai . là chẳng thèm để ý đến cảm xúc của ai cả, cứ cho khác ghê tởm đến tận cổ thì đôi cẩu nam nữ các mới vui lòng.”

 

 

Loading...