Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 980: Người chồng thanh niên trí thức (7)

Cập nhật lúc: 2025-11-23 06:18:38
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi cả nhà ba sắp về đến cửa thì thấy Mạc Chí Mỹ đang đợi.

 

“Chí Mỹ, đến đây?” Trình Xuân Nha lấy chìa khóa mở cổng sân. “Bọn cô sẽ đến, nếu về sớm hơn một chút .”

 

cũng mới đến thôi,” Mạc Chí Mỹ theo gia đình ba của Trình Xuân Nha sân. “ đến đây là hỏi xem Hán Đông định về quê một chuyến . nghĩ thế , chẳng đỗ đại học ?”

 

“Nên nghĩ nên tranh thủ thời gian khi nhập học để về quê một chuyến, tự báo tin vui cho gia đình.”

 

“Vậy thì trùng hợp quá,” Trương Hán Đông đặt con trai xuống tiếp. “ cũng ở bên nhà cha vợ, còn đang bàn chuyện đưa Xuân Nha và con về quê một chuyến đây.”

 

“Thế thì quá, chúng thể về cùng .”

 

Nụ mặt Mạc Chí Mỹ suýt nữa thì cứng .

 

vốn định tạo cơ hội ở riêng với Trương Hán Đông, ngờ đưa cả hai con Trình Xuân Nha về cùng.

 

“Chí Mỹ, đừng ngoài sân nữa, mau nhà .” Dứt lời Trình Xuân Nha, cả ba liền trong nhà.

 

Còn Trương Minh Toàn thì tự chơi một ngoài sân.

 

“Sao đột nhiên đưa Xuân Nha và con về cùng thế?” Vừa phòng xuống ghế, Mạc Chí Mỹ liền sang hỏi Trương Hán Đông. “ ý gì , chỉ là lo cho Xuân Nha và thằng bé thôi.”

 

“Dù thì bác trai và bác gái cũng chấp nhận Xuân Nha và Minh Toàn. Anh báo một tiếng mà đột ngột đưa hai con họ về như , sợ Xuân Nha và thằng bé sẽ chịu tủi .”

 

“Nên thấy, về một thì hơn, lựa lời chuyện với cha cho thỏa, hẵng đưa Xuân Nha và con về cùng.”

 

“Cô cũng lý,” Trương Hán Đông đáp. “ nghĩ kỹ . Nếu cha thể chấp nhận Xuân Nha và con trai, thì đương nhiên là nhất.”

 

“Còn nếu họ thật sự thể chấp nhận hai con, thì cũng đành tiếp tục mang tiếng bất hiếu, đưa vợ con rời thôi.”

 

Trương Hán Đông quá hiểu tính tình của cha .

 

Nếu cha dễ dàng thuyết phục như thì mấy năm nay chẳng về nhà lấy một .

 

Thế nên bằng hơn cứ đưa thẳng Xuân Nha và con trai về.

 

Hơn nữa, nhân tin vui đỗ đại học, cha vui lên, trong lòng sẽ bớt ác cảm với Xuân Nha hơn.

 

Chỉ cần cha còn quá ác cảm với cô, sẽ thể thuyết phục họ, khiến hai ông bà miễn cưỡng chấp nhận cô.

 

Thật mấy năm nay Trương Hán Đông về quê, một phần là vì dễ dàng.

 

Phần khác là vì cha hề chấp nhận Xuân Nha, thể nào về một !

 

Bởi , xét phương diện nào đó, đúng là một con bất hiếu.

 

Mạc Chí Mỹ tức đến nghiến răng, thật sự tức c.h.ế.t cô mà.

 

“Hán Đông, cứ lời Chí Mỹ , em và con về cùng nữa.” Nói thật, Trình Xuân Nha chẳng hứng thú gì về quê cùng Trương Hán Đông cả.

 

“Hán Đông, cứ Xuân Nha !” Mạc Chí Mỹ mừng thầm trong bụng, vội hùa theo. “Em thật sự cảm thấy nên đưa Xuân Nha và thằng bé về cùng thì hơn.”

 

Trương Hán Đông lờ lời của Mạc Chí Mỹ, dịu dàng Trình Xuân Nha : “Xuân Nha, em đang lo lắng điều gì, nhưng chẳng ? Anh tuyệt đối sẽ để em và con chịu tủi .”

 

“Vậy nên em đừng lo lắng bất an gì cả, chuyện đây .”

 

Trình Xuân Nha...

 

Thôi ! Trương Hán Đông thì cô còn gì nữa.

 

Thật nếu Trình Xuân Nha thực sự về cùng Trương Hán Đông thì cũng đơn giản thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-980-nguoi-chong-thanh-nien-tri-thuc-7.html.]

 

nghĩ đến Trình, cô thôi.

 

thì cô cũng Trình cằn nhằn.

 

Mạc Chí Mỹ tức điên lên.

 

cũng , một khi Trương Hán Đông quyết tâm đưa Trình Xuân Nha và con trai về cùng thì cô gì cũng vô ích.

 

Cứ như , hai ngày , mấy họ cùng lên chuyến tàu hỏa Hải Thành.

 

Ngồi tàu hỏa thời thật sự dễ chịu chút nào.

 

Mấy họ tàu hỏa suốt ba ngày hai đêm, đến khi tới Hải Thành, Mạc Chí Mỹ mặt mày tái nhợt, trông như mất nửa cái mạng. Ngay cả Trương Hán Đông và con trai cũng chẳng khá hơn là bao.

 

Ngược , Trình Xuân Nha vẫn tỉnh táo, hề ảnh hưởng chút nào.

 

“Xuân Nha, thật sự ngưỡng mộ cô quá,” Mạc Chí Mỹ thều thào với Trình Xuân Nha. “Không ngờ sức khỏe cô thật, tàu lâu như hề hấn gì.”

 

cũng ngờ nữa,” Trình Xuân Nha . “Mẹ còn chuẩn cho ít ô mai, sợ say tàu, ai ngờ chẳng say chút nào.”

 

“Cũng may là chỗ ô mai chuẩn , nếu Minh Toàn chẳng còn nôn đến mức nào nữa.” Trương Hán Đông xót xa sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn, tái nhợt của con trai trong lòng.

 

Thấy con trai bơ phờ mệt mỏi, Trương Hán Đông đau lòng c.h.ế.t.

 

“Thôi, chúng mau rời khỏi ga tàu thôi!” Trình Xuân Nha xách hành lý lên .

 

Đương nhiên, cô chỉ xách hành lý của gia đình .

 

Bảo cô xách giúp Mạc Chí Mỹ ư, mà mơ?

 

Còn Trương Hán Đông...

 

Chẳng đang bế con trai ?

 

Hơn nữa với tình trạng sức khỏe hiện tại của , dĩ nhiên thể trông mong bế con thể rảnh tay giúp Trình Xuân Nha xách hành lý .

 

“Xuân Nha, thấy trong còn chút sức lực nào cả, cô xách giúp ít hành lý ?” Mạc Chí Mỹ giả vờ trông càng thêm yếu ớt.

 

Cái cô Trình Xuân Nha đáng ghét . Không thấy cô yếu đến mức ?

 

Vậy mà Trình Xuân Nha chẳng chút ý thức nào, hề chủ động đề nghị xách đồ giúp cô .

 

“Chí Mỹ, cô cố thêm chút nữa !” Trình Xuân Nha còn kịp gì, Trương Hán Đông lên tiếng. “Xuân Nha xách hành lý cho cả nhà ba chúng đủ nhiều , gì còn tay mà xách giúp cô nữa.”

 

Bởi vì mang theo một ít đặc sản quê cho gia đình nên hành lý của nhà họ trông đặc biệt nhiều.

 

Tuy thông cảm cho tình trạng của Mạc Chí Mỹ, nhưng nếu thể rảnh tay, Trương Hán Đông cũng thể giúp cô xách hành lý.

 

vấn đề là thật sự rảnh tay.

 

, đương nhiên từ chối Mạc Chí Mỹ giúp vợ , dù cũng nỡ để Xuân Nha xách nhiều đồ như , mệt c.h.ế.t .

 

Mạc Chí Mỹ...

 

Thôi, tức c.h.ế.t cô cho .

 

Sao đến tận hôm nay cô mới , Trương Hán Đông tài chọc tức c.h.ế.t thế ?

 

“Chí Mỹ, cô ráng một chút !” Trình Xuân Nha khỏi liếc Trương Hán Đông một cái. “Không giúp cô, mà thật sự là xách hành lý của nhà đủ mệt , còn sức để xách giúp cô nữa .”

 

 

Loading...