Lâm Tuyết học tại trường nội trú, việc học tập của cô bé hết sức khắc khổ,  lúc   là sắp  trung học . Vì để  thể thi   một trường điểm để   vẻ vang nên gần đây cô hết sức liều mạng. Bởi vì nguyên nhân cho đến nay hai  con vẫn sống nương tựa  ,    bởi vì Lâm Kiến Á cưới  khác khiến cho hai  con  thấy  ánh sáng nhưng Lâm Tuyết cũng   vì  mà trở nên hận đời, sa đọa, ngược  cô  thương  , càng thể hiện   vì  mà  chịu thua kém. Cũng đúng là như , tình cảm của hai  con   cho nên  đó Lâm Tuyết xảy  chuyện khiến cho Lý Bách Hợp hết sức oán hận Lâm Huân. Dù  đối với Lý Bách Hợp mà , phá hủy con gái của bà so với phá hủy thế giới của bà còn  cho bà đau lòng hơn.
Lâm Kiến Á bình thường cũng ít lui tới,  lúc  y đang tiến hành ly dị với Vương Bái Chi. Tuy  y  nắm giữ phần lớn thế lực của Vương gia,  sớm đem  của Vương gia bỏ qua một bên.     chuộng thể diện,  khi   chuyện trở nên rõ ràng thì y  thể để  nào   gì đó mà  thể nắm  đằng chuôi. Y  gần nửa tháng  đến , trong nội dung câu chuyện là Lý Bách Hợp  kiên nhẫn,  đó lúc con gái trở về  khỏi liền mắng chửi hai  con Lâm Huân vài câu khiến cho Lâm Tuyết càng hận  con Vương Bái Chi  từng gặp mặt hơn. Sau đó mới  chuyện hai chị em cùng học một trường, Lâm Tuyết khắp nơi tạo  trở ngại cho Lâm Huân.
 lúc  Bách Hợp  hề để ý chút nào Lâm Kiến Á   tới  . Trong vòng một tuần lễ luyện tập võ công  nhanh khiến tinh thần cô lúc   hơn   nhiều. Bởi vì kết hôn sớm, sinh con cũng sớm nên mặc dù con gái  mười hai nhưng năm nay Lý Bách Hợp còn  tới ba mươi tuổi.  mà bởi vì   trong lòng chất chứa quá nhiều chuyện, đối với Vương Bái Chi  quá oán hận khiến cho khí sắc của cô   kém. Giữa hai lông mày đều mang một vẻ phiền muộn. Hôm nay chuyển thành Bách Hợp thì  nhanh những điều vì cuộc sống   ý mà sinh  chanh chua cay nghiệt liền biến thành lạnh lùng cùng với dửng dưng.
“Mẹ, con về .” Tiếng một cô bé lanh lảnh vang lên,  đôi với tiếng chìa khóa mở cửa. Khi mở mắt  khóe miệng Bách Hợp  tự chủ  lộ  nụ . Một thiếu nữ vóc  mảnh khảnh mặc đồng phục   phòng, lúc thấy Bách Hợp liền ném túi sách sang một bên, nhào luôn  trong n.g.ự.c : “Mẹ, con nhớ  lắm.”
Trong lòng Bách Hợp mềm nhũn, vỗ sống lưng cô bé một cái: “Đi học  mệt  ? Không dễ dàng mới về  một , buổi tối  con  mua chút thức ăn,   đồ ăn ngon cho con,    ?” Bách Hợp nở nụ  hỏi con gái một câu. Lúc  Lâm Huân  sống , cô  khí sắc của con gái  vẻ hết sức hồng hào khỏe mạnh, trong lòng  khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Cô chỉ sợ Lâm Huân mất trí hạ thủ  thời hạn,  lúc  xem  là  , đoán chừng cô  đang vội vã   chủ  gian  và thuyết phục Vương Bái Chi đòi Lâm Kiến Á một khoản phí ly dị lớn,  còn mua những thứ như lương thực cất giữ  trong  gian nữa chứ?
“Mẹ, cha  tới thăm  ?” Lâm Tuyết  Bách Hợp một cái, cau mày: “Con gọi điện thoại cho cha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-100-tan-the-oan-han-cua-me-ke-3.html.]
Không    những đứa trẻ trong gia đình đơn  luôn  bản năng chăm sóc   , mặc dù Lâm Tuyết tuổi còn nhỏ nhưng  hiểu chuyện. Vừa  cầm tới điện thoại di động, Bách Hợp  đưa tay giữ cô bé , một mặt lắc đầu một cái: “Tiểu Tuyết,   tách rời khỏi cha con, con cảm thấy thế nào?”
Nếu trong tâm nguyện của Lý Bách Hợp   Lâm Kiến Á thì Bách Hợp cũng  cho phép   dây mơ rễ má gì với y cả. Dù  thì nhà mà  con hai  ở là Lâm Kiến Á mua, hơn nữa Lâm Kiến Á để cho cô  nhân tình trong vòng mười năm, hàng năm đều cho cô một khoản tiền đối với  khác coi như là  nhiều, mười năm qua thật  Lý Bách Hợp  để dành   nhiều, đủ cho hai  con sinh sống.
“Có   bên   tới  gì với   ?” sắc mặt Lâm Tuyết âm trầm xuống, bàn tay nắm . Bách Hợp sờ đầu cô bé một cái: “Con  cẩn thận một chút, Lâm Huân bây giờ với    giống .”
Lâm Tuyết hừ lạnh một cái. Cô mặc dù thông minh nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là một cô bé mới mười hai tuổi,  giống với Lâm Huân trở về  khi  trải qua vô  chuyện, lòng  ngoan độc còn  , hạ thủ  nhanh. Dù  cũng may là như trong nội dung câu chuyện Lâm Huân  phá hủy Lâm Tuyết còn   ba năm nữa, đúng lúc là buổi tụ họp mừng Lâm Tuyết sinh nhật mười lăm tuổi. Còn  ba năm, Bách Hợp  thể đem võ công một  nữa luyện , đến lúc đó cũng  đến nỗi để mặc cho  gây khó dễ, bất kể nội dung câu chuyện  thể  đổi  . Nghĩ tới đây, Bách Hợp thở phào nhẹ nhõm.
Hiếm khi con gái về nhà một , tuy là cô bé còn  quan tâm tới tình hình của  nhưng Bách Hợp     thêm về Lâm Kiến Á, chẳng qua chỉ là lái xe đưa con gái  mua thức ăn, trở về  cho cô bé một bữa ăn phong phú. Hai  con trải qua một kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ  lúc Bách Hợp đưa Lâm Tuyết  học một mực dặn dò cô tạm thời  thể tiếp tục xảy  va chạm với Lâm Huân, chỉ sợ Lâm Huân nhất thời  nhịn  liền  tay hại .
Lâm Tuyết luôn luôn   lời Lý Bách Hợp, mặc dù cô bé  hiểu nhưng vẫn đồng ý. Thấy  Bách Hợp mới thở phào nhẹ nhõm, hôn lên mặt cô bé một cái, kiềm chế mong    trường học.
Sau khi đưa con gái  học, Bách Hợp liền bắt đầu cuộc sống luyện công. Lúc cô chọn mua nguyên liệu nấu ăn đều là chọn loại đơn giản nhất, hơn nữa  mua nhiều. Trừ khi mỗi thứ bảy cùng cuối tuần lúc con gái trở về hai  con sẽ ăn ngon một chút  thì thời gian còn  cô  dùng để luyện công. Sau khi Lâm Tuyết  nghiệp tiểu học, trong kỳ nghỉ hè tham gia hai tháng trại hè thì cô  đem  tâm tư dành cho luyện công.