Cuối cùng cô cầu xin Tống Thiên Tề hồi tâm chuyển ý, nhưng Tống Thiên Tề chỉ nhạo cô một câu:
“Một cái môi vạn nếm, cánh tay vạn gối, cô cảm thấy thực sự ? Thân thể chỉ sợ đàn ông đều chán , cô cho rằng sẽ như mà nhặt một cái nón xanh lên đội? Huống chi cô bệnh, cô bệnh ? Cô như còn sống cũng chỉ là một cái tai hoạ, bằng dứt khoát c.h.ế.t ! Hơn nữa chẳng cô luôn rằng cha cô chuyện của cô ? Là cho bọn họ đấy!” Lúc Vương Bách Hợp quỳ gối cầu xin cũng là lúc cha chính vì mà tức chết, đây hết thảy do hi sinh cho , Tống Thiên Tề lạnh hai tiếng: “Cha cô đều chết, vì cô c.h.ế.t cùng bọn họ đoàn viên?”
Vương Bách Hợp lời lạnh như băng đ.â.m thương, sự thật cũng cho trong lòng cô như ngàn vết d.a.o đâm, cô cởi bỏ quần áo, leo lên toà nhà Hoa Hạ Đế Đô nhảy xuống, tử vong tại chỗ.
Trước khi chết, Vương Bách Hợp oán hận Tống Thiên Tề, cô hận Tống Thiên Tề cùng với mối tình đầu của đến tận xương, hai bọn họ lừa cô, hại cô mang bệnh nan y, cô cam lòng c.h.ế.t nhưng thật sự thể sống thêm nữa. Nhiễm căn bệnh như về gần cô, cô bạn bè, , thậm chí tiền bạc cũng đều , cô trở thành con chuột chạy qua đường , mỗi hô đánh, cô nhớ tới bản đơn thuần mơ ước ngôi , nghĩ đến khuôn mặt cha ôn hoà trong trí nhớ, nghị đến chính hôm nay lẻ loi một , thể ngàn vết lở loét, hành hạ vô tận, mang ôm oán hận mà giải thoát.
Lúc Bách Hợp tiếp thu bộ nội dung vở kịch, đầu óc khống chế mà đau. Trên thực tế nhiệm vụ hết sức rõ ràng, tâm nguyện của Vương Bách Hợp nhiều hơn một chút, thể trừ một chuyện phiền toái , còn mấy chuyện đều là khó khăn, cô hy vọng thể thực hiện giấc mộng ngôi , chân chính một Minh Tinh, mà ống kính mà tạo đủ tư thế khiêu gợi, cũng t.h.o.á.t y mặc h.i.ế.p dâm lấy thể , cuối cùng mà bán chính chỉ nhằm thành danh, đời cô bỏ xiêm y nhiềm lắm, từ mới bắt đầu cảm thấy thẹn đến c.h.ế.t lặng, cô chịu đựng đủ đàn ông xem cô là thứ lẳng lơ, cô như một thiếu nữ thời đại bình thường với ước mơ, trở thành một minh tinh một chút thành tích
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-110-1.html.]
Mà tâm nguyện thứ hai chính là cha vẻ vang, hề như nội dung vở kịch trong vì cô mà hổ thẹn, cuối cùng tức chết, trở thành tâm bệnh cùng khúc mắc của Vương Bách Hợp về .
Đương nhiên cái tâm nguyện trọng yếu thứ ba, chính là Tống Thiên Tề cùng mối tình đầu Vương Huệ Trân c.h.ế.t tự tế, cho bọn họ thảm hại hơn Vương Bách Hợp, để lắng xuống sự tức giận của Vương Bách Hợp, nhất là khi rõ Tống Thiên Tề liên quan đến cái c.h.ế.t của cha cô, Vương Bách Hợp hết sức oán hận.
Đại khái sắp xếp nội dung vở kịch trong đầu, ngược Bách Hợp nhanh bình tĩnh , cho Tống Thiên Tề và Vương Huệ Trân c.h.ế.t tử tế hết sức đơn giản, chỉ cần thực lực của cô mạnh, trả thù hai tiện nhân thế nào thì liền thể trả thù như thế, ban đầu Tống Thiên Tề ở cùng một chỗ với Vương Bách Hợp, ngoài trừ hai đầu lông mày của cô một ít ngây thơ, ngẫu nhiên là chút giống Vương Huệ Trân, là vì cô giống họ Vương Huệ Trân, đều cùng họ Vương đấy, cho nên Vương Bách Hợp oán hận tận xương, thấy bọn họ một kết cục thống khổ.
Chiếu cố cha Vương Bách Hợp cũng tính là khó, nuôi sống bọn để cho bọn an hưởng lúc tuổi già mà mất sớm, điều cũng dễ dàng, dựa trù nghệ của Bách Hợp, cô thể dùng vốn ban đầu mở một quán cơm, đến lúc đó thể nuôi sống cha Vương Bách Hợp, mà về phần đừng họ tức c.h.ế.t thì càng đơn giản, bởi vì cô căn bản chuẩn chụp những cái … tham gia phim sex, đừng là cô, chỉ sợ nguyên chủ tái thế cũng tuyệt đối sẽ loại chuyện như , vì một gã đàn ông đê tiện huỷ cả đời thật đáng, khi c.h.ế.t Vương Bách Hợp hiểu sự thật , chỉ là đáng tiếc hối hận thì cũng muộn
Khó khăn mấu chốt nhất vẫn là trở thành minh tinh, Bách Hợp là những thuộc cái thế giới , cô chỉ xem bản là khách qua đường mà thôi, khi coi như là thể ở nhiệm vụ trong thế giới vượt qua vài chục năm thậm chí trăm năm thế nhưng trong lòng cô cũng chỉ là chớp mắt như mây khói, cô hề để trong mắt, qua mấy niệm vụ thành, cô càng lặng lẽ hơn, hơn nữa đều vì nguyên nhân nhiệm vụ, cho nên cô nhất khác chú ý, bình thường đều là ở trong nhiệm vụ của , yên lặng nhiệm vụ mà thôi, Vương Bách Hợp ngôi sáng vạn chú ý, Bách Hợp khỏi chút đau đầu.