“Phụ nhân hại   nặng!”
Tần Hương Liên  hoảng  vội, nàng vốn  nghĩ ở  mặt Bách Hợp lộ  vẻ sợ hãi, dù  ở trong lòng Tần Hương Liênthì  Bách Hợp mới là cái loại nữ nhân đoạt trượng phu của , nhưng bây giờ  đến tình cảnh như , Bách Hợp    ý nghĩ  nén giận, ngay cả Trần Thế Mỹ cũng giống như  cần, nàng tự nhiên cũng  kiên cường  nữa, cuống quýt kéo nữ nhi quỳ xuống:
“Công chúa tha mạng, tiểu phụ nhân  năng bậy bạ, việc  chỉ là việc nhà, cũng  liên quan đến  trong gánh hát, cũng cầu công chúa khai ân.” Trong lòng nàng lộ  vài phần cảm giác nhục nhã, vì   quỳ gối  mặt Bách Hợp mà hết sức bất mãn,  mặt cũng lộ  vẻ căm hận, lúc  Bách Hợp mới liếc mắt  cô: “Ngươi coi phủ Công Chúa  của bổn cung là nơi nào,  tiến thì tiến? Nói cho ngươi  cũng , quan thủ vệ bây giờ  cái kết cục gì.” Bách Hợp  xong, sai  đem quan thủ vệ  kéo lên, lúc     tịnh  (ờ  thiến,  cắt dương v*t  còn gọi vật nam tính, JJ?, chim, giái…), do là văn tự bán đứt, nên lúc   những  tịnh  yêm cát (giai đoạn đầu của quá trình tịnh , sử dụng ‘yêm’ đao để cắt), cho dù  mạng  cũng    giúp đỡ, Tần Hương Liên  thấy quan thủ vệ  vẻ mặt trắng bệch oán hận  bộ dạng của chính , trong lòng  hoảng  sở.
Hoảng chính là  liên lụy đến  khác, còn sợ  là công chúa  tâm ngoan thủ lạt như thế, nàng vốn tưởng rằng công chúa đoạt trượng phu của ,  kiện Trần Thế Mỹ chính là thiên kinh địa nghĩa, ngay cả công chúa ở  mặt  cũng nên   mới đúng, ai ngờ lúc    Bách Hợp hăm dọa như , cả  đều run lên, nàng vốn cũng   hỗn thế ma vương, hại  còn để ý là đương nhiên, lúc  trong lòng áy náy, chỉ  Bách Hợp mà :
“Thân là kim chi ngọc diệp hoàng gia, nhưng  tâm ngoan thủ lạt như thế, thật sự khiến cho   thất vọng!” Lúc  nàng cũng  dám nhắc  chuyện  con cái lưu ,  đến tình cảnh  mắt, Tần Hương Liên cũng sợ một ngày nào đó Bách Hợp hưng trí đem mạng một đôi nam nữ của chính nàng lăn qua lộn , nàng oán hận liếc mắt  Bách Hợp, vội vàng kéo nữ nhi dậy, một bộ dạng cảnh giác  chằm chằm  Bách Hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-119-1.html.]
  đem đám  Tần Hương Liên vứt  ngoài, thấy Trần Thế Mỹ còn  cầu tình nữa, Bách Hợp lười   nhiều lời, trực tiếp sai  lấp kín cái miệng của   đẩy   ngoài, mỗi  trong gánh hát hai tay  trói  lưng khi đưa đến phủ Khai Phong, vẻ mặt đều đa màu, trong miệng mắng  ngớt.
Bách Hợp nghĩ  rõ ràng,  cùng Trần Thế Mỹ kết thúc trận kiện cáo , thì chi bằng sớm hòa ly với Trần Thế Mỹ,  ở  khi Tần Hương Liên còn  ồn ào liền đem chuyện  d.a.o sắc chặt đay rối (giải quyết dứt khoát nhanh chóng), may mà lúc  cô đuổi Trần Thế Mỹ ,    còn cơ hội gọi Hàn Kì về nữa, tin rằng cũng sẽ  thể xảy  chuyện sai Hàn Kì đuổi g.i.ế.c Tần Hương Liên nữa, chỉ cần   chuyện , Tần Hương Liên nhiều nhất cũng chỉ kiện trách mắng Trần Thế Mỹ tái giá, tội khi quân cùng bất hiếu với cha  ba tội nhỏ thôi, nếu như    quan hệ với Trần Thế Mỹ,  cọc kiện cáo loạn thất bát tao  hẳn là sẽ   quan hệ với chính , chính cô  hề trộn lẫn cùng với tương ái tương sát (yêu  lắm căn  đau) đến trong hai vợ chồng , đến lúc đó cũng sẽ  xảy  chuyện nàng trở thành trò  cho    nữa,  càng  thể trở thành truyện  hoàng thất,    nhạo nữa.
Công chúa hoàng thất hòa ly tuy ít, nhưng như  cũng   là    , tuy rằng hòa ly cũng   chuyện  gì, nhưng bởi vì lúc  khi hoàng đế tự  kén phò mã thì  mắt như mù, nghĩ tới    nào dám to gan lớn mật   nhạo hoàng đế, bổn phận của chính nàng chỉ cần diễn một vai   hại nữa, từ nay về  liền chiếm  thông cảm của  , sẽ    miệng  đông đúc trong thiên hạ phỉ nhổ,  lẽ nhiệm vụ   liền nên  thành.
Bách Hợp nghĩ đến mức cực , buổi đêm cùng ngày cô  một  nữa bắt đầu chuẩn  luyện võ công,  khi cộng thêm vài điểm giá trị Võ lực, quả nhiên  nhiều chỗ trong Cửu Dương Chân Kinh cô vốn  nhớ  lúc   nhớ , phát hiện điều quan trọng của giá trị Võ lực, trong lòng Bách Hợp cảm thán một phen, một đêm cứ như  mà trôi qua.
Ai ngờ ngày hôm  cô  mới tiến cung  lâu, gặp  Thái hậu, còn  kịp hồi báo với Thái hậu,   nội thị cuống quýt báo ,  là dân phụ Tần thị Hương Liên, kiện cô cùng phò mã Trần Thế Mỹ lên phủ Khai Phong phủ!
Khai Phong phủ doãn (chức quan thời xưa) Bao Chửng tính cách cương trực công chính, vả    sợ quyền thế, một khi  thấy   cáo trạng công chúa,  khác  dám đón cái cọc vụ kiện , nhưng Bao Chửng cố tình  khác,  dám đón cái cọc án kiện , cũng phái  mời công chúa đến.