Nếu  từng tập võ thì thôi, nhưng hết   tới  khác chính   tập võ đến mấy chục năm, hôm nay liền trôi theo dòng nước như , giọng  Phạm Diêu suy yếu gật đầu, âm lệ : “Tốt, , hôm nay Phạm mỗ học nghệ  tinh, gặp  báo ứng , chỉ là còn nhiều thời gian, cô nương cũng  cẩn thận một ít.” Huynh  Minh giáo  đông thế mạnh, cho dù  c.h.ế.t , thì cũng còn  nhiều  sẽ  xuất hiện, g.i.ế.c cũng  hết! Phạm Diêu cố gắng  ngay ngắn, trong miệng bắt đầu niệm: “Đốt  tàn của , thánh hỏa hừng hực. Sống  gì vui, chết có gì khổ? Tâm vì thiện trừ ác, chỉ mong  c.h.ế.t quang minh, vui vẻ sầu bi, đều trở về bụi đất…” Lão  bắt đầu   khẩu hiệu nổi tiếng của Minh giáo, sắc mặt dần dần trở nên bình tĩnh hơn  nhiều.
Theo Bách Hợp thấy, Minh giáo cũng  khác các tổ chức tuyên truyền mấy, chủ yếu đều là tẩy não  ,     rõ ràng Phạm Diêu là một trong cái đám  trúng độc  sâu đó, lúc   khi lão  niệm xong giáo lí, thậm chí  mặt  lộ  thần sắc thấy c.h.ế.t  sờn.
“Xác thực sẽ  thánh hỏa đốt  thể tàn bại của ngươi.” Bách Hợp  một tiếng, đầu , nghĩa tử Vương Bảo Bảo của Nhữ Dương Vương  nhận  lệnh dẫn  bao vây  Vạn An tự, bắt đầu hạ lệnh phóng hỏa.
Vạn An tự   gạch  gỗ, một khi bén lửa thì  nhanh sẽ cháy sạch, trong lúc Bách Hợp  chuyện, một cột khói  bốc lên, Lộc Trượng Khách kêu một tiếng: “Không , Quận chúa là  thể thiên kim, xin nhanh chóng hạ tháp.”
  lúc  một bóng  bay thẳng tói như một tia chớp, đúng là Trương Vô Kỵ ở tại trong tửu quán  đợi  Triệu Mẫn  vội vàng chạy tới Vạn An tự, Bách Hợp vươn đầu   thoáng qua, liền    với Triệu Mẫn: “Lúc  ở bên  Quận chúa, may mắn  Quận chúa chiếu cố một thời gian dài,   Quân chúa     Trương giáo chủ, thu về bên cạnh ngươi ?” Nàng  hỏi như ,  mặt Triệu Mẫn liền hiện lên do dự. Bách Hợp nhấc Phạm Diêu đang ở  mặt đất lên,  ở bên ngoài tháp, thấy  tháp  lửa bốc lên,  sự trợ giúp của củi,   gió thổi, bởi  càng cháy nhanh hơn,  bao lâu  cháy tới tầng hai, nàng quơ quơ Phạm Diêu trong tay, kêu một tiếng thật giòn giòn giã giã: “Trương Vô Kỵ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-150-ai-thiep-cua-nhu-duong-vuong-5.html.]
Trong ngọn lửa, nàng  ở ngoài tháp, một mái tóc dài  gió thổi bay múa  ngừng, váy dài xòe , Trương Vô Kỵ đang  mấy tên tăng nhân Tây Vực bao vây vô ý thức ngẩng đầu  lên tháp cao, Bách Hợp  lắc lắc Phạm Diêu: “Bắt lấy.” Nói xong liền ném  trong tay  ngoài.
Tháp cao như , nội lực Trương Vô Kỵ thâm hậu, nên  thấy rõ trong tay Bách Hợp chính là Quang Minh hữu sứ Phạm Diêu của Minh giáo, thấy lão   ném  khỏi tháp, tuy   vì  Phạm Diêu  vận nội lực, nhưng lúc   cực kỳ sốt ruột. Bước chân xê dịch liền đề khí bay đến giữa  trung cạnh tháp. Vốn bên  Trương Vô Kỵ   mấy tăng nhân Thiếu Lâm Tây Vực bao vây, lúc     phân tâm lo cứu , liều mạng chịu mấy chưởng liên tiếp cũng  tiếp  , nhưng   thương  , kỳ thật lúc Bách Hợp ném Phạm Diêu  tay  âm thầm vận lực, nên khi Trương Vô Kỵ tiếp  Phạm Diêu thì   liền nhanh chóng rơi xuống, cho dù    vận lực như thế nào  nữa thì cũng   tác dụng gì, cuối cùng hai  cùng té xuống đất, Trương Vô Kỵ  bộ dáng sống  bằng c.h.ế.t của Phạm Diêu, liền  dám để lão  rơi xuống , cuối cùng chính  rơi xuống ,  để cho Phạm Diêu rơi xuống    .
Tuy  võ công Trương Vô Kỵ cao cường, nhưng lúc  cũng  chịu đựng nổi, trong miệng liền phun  một ngụm m.á.u ngay tại chỗ, trong nháy mắt  nãy   cũng   trọng thương, lúc  ngay cả  dậy cũng  nổi. Người trong Minh giáo vội vàng chạy tới vây quanh, khuôn mặt xinh  tuyệt trần tuyệt luân của Tiểu Chiêu tất nhiên cũng ở trong đó, qua nhiều  Trương Vô Kỵ bảo vệ nàng  ở  mặt Dương Bất Hối thì nàng  cũng  yêu Trương Vô Kỵ, lúc  thấy miệng   phun  m.á.u mặt trắng như giấy, liền  nhịn  chạy lên lo lắng kêu một tiếng: “Giáo chủ.”
“Tiểu Chiêu, ,  nàng  tới đây?” Hơi thở của Trương Vô Kỵ  mỏng manh, bản  Cửu Dương Chân Kinh của   cũng  thể so với    học nguyên vẹn lúc ở trong nội dung vở kịch, tuy bởi vì    thống lĩnh Minh giáo, nên Bách Hợp  để  cho   hơn phân nửa bản Cửu Dương Chân Kinh, chỉ là dù    trọn vẹn,  khi   học xong tuy  giải  Hàn độc  , nhưng đến cùng cũng vẫn yếu hơn trong nội dung vở kịch một bậc, hơn nữa lúc    Bách Hợp âm thầm chơi , khiến cho   ngã từ  tháp cao xuống, cộng thêm vốn   một kích của chúng tăng Tây Vực, nên lúc   càng  thương nghiêm trọng hơn gấp bội,  xong lời này  ói  một ngụm máu.
Vẻ mặt đám  Dương Tiêu liền trở nên sốt ruột, hiện tại Trương Vô Kỵ chính là hy vọng của họ, nếu Trương Vô Kỵ xảy  chuyện  lúc , thì chỉ sợ Minh giáo  những  cứu   của Lục Đại phái mà ngược  còn  tổn thất thảm trọng. Vốn bọn họ   là loại  hiệp nghĩa gì,  trong Minh giáo đối xử với    thì còn , nhưng cứu Lục Đại phái thì  xét , lúc  lúc Lục Đại phái tấn công lên đỉnh Quang Minh    g.i.ế.c bao nhiêu   trong giáo, lúc  nếu vì cứu những    khiến cho Trương Vô Kỵ  tổn tất ở đây thì chỉ sợ  , đám  Dương Tiêu  , đều  hẹn mà cùng : “Giáo chủ  trọng thương,  bằng hôm nay liền rời khỏi đây  , bây giờ Phạm hữu sứ  bất tỉnh nhân sự,  bằng chúng   về  thương nghị một phen, ngày khác tới cứu?” Sau khi trải qua chuyện hôm nay,  thể nghĩ  tới  của phủ Nhữ Dương Vương nhất định sẽ tăng thêm phòng thủ,    thành,  tiếp theo  đến ngay lúc    phòng  thì  có thể thuận lợi như   , nếu   cứu Lục Đại phái ,  dễ hơn .