Trong Đạo Đức Kinh của Thiên Địa môn, ngoại trừ các phương pháp cấp thấp nhất như vẽ bùa và trừ quỷ , thì điểm trân quý nhất của nó chính là tu luyện tâm pháp, lúc  Dung Ly là Cương Thi Vương thế , nhưng khi luyện xong Đạo Đức Kinh đều  thể bài trừ hết tất cả cảm giác đau đớn, lúc đó Bách Hợp  cảm thấy thứ  trân quý, nhưng  khi chân chính luyện đến gần một vạn năm, cô mới   rốt cuộc thứ  trân quý đến cỡ nào, thời gian một vạn năm trong bất tri bất giác, trong lúc cô cắn răng cố chịu đựng, dần trôi qua.
Đợi đến lúc trở  Long cung Kính Hà, kỳ thật thời gian chỉ cách lúc cô mới đến sông Kính Hà  một cái hô hấp mà thôi. Chỉ là thực lực của Bách Hợp lúc   khác   lớn,  khi thực lực đầy đủ, cô   dòng sông  liền  phát hiện mới, cô có thể   tiếng của ngư ông Trương Sao đang vui sướng khi bắt  cá, cất giọng hát dân ca. Cô có thể   tiếng kêu gào của đám tôm cá  mắc trong lưới phát   khi chết. Bản  Kính Hà Long Vương   bản lĩnh  cao, nếu  trong  nhiều Long tộc như , ông  cũng sẽ    đất phong của riêng , vốn ông  chỉ cần dậm chân một cái thì cũng   thể khiến cho nước sông cuồn cuộn, chỉ là ông  sợ Thiên Đạo nên  dám động mà thôi.
Lúc  Bách Hợp cũng  dám tranh với Thiên Đạo, mười cơ hội mới dùng  một  mà thôi, cô  chờ tới lúc   thể chính thức phân cao thấp với Thiên Đạo,  thể  đạo lý với Ngọc Đế , thì mới  thể xử lý tên ngư dân . Cô “Hừ” lạnh một tiếng, sóng  mặt sông dần dần lớn lên, cô cảm giác  Trương Sao  chút bối rối lái thuyền nhỏ  luyến tiếc liếc chỗ bầy cá đang bơi qua bơi , tiếc nuối rời .
Bách Hợp  chút suy nghĩ liền dùng tới cơ hội thứ hai, tuy  tiến  Không gian một  là một vạn năm cũng khiến cho cô  khỏi cảm thấy  sợ hãi, dù  cái loại tư vị như  giam trong nhà tù tăm tối này thật sự  khó chịu đựng nổi,  dễ khiến cho lòng  nổi điên,     chuyện, suốt ngày chỉ  thể   chính  lầm bầm lầu bầu,  bộ thế giới giống như chỉ còn  một  , cảm giác   cách nào nhúc nhích cực kỳ tệ hại, nhưng việc cấp bách quan trọng nhất là tăng thực lực lên, cô chuẩn  tiến  Không gian ba  ,  đợi đến lúc   thực lực nhất định, thì xem như Thiên Đạo có khả năng đánh xuống trừng phạt,  cũng  c.h.ế.t ,  định tâm tình  tiến  trong Không gian.
Trong Không gian vẫn là sương mù xám phủ khắp, giống như  cảm thấy thời gian đang trôi qua , kỳ thật Bách Hợp cũng  khó  thể chịu đựng, chỉ là cô nghĩ đến nhiệm vụ,   thì thôi, một khi  quyết định thì   thành, nhiệm vụ  cũng   tử cục, chỉ cần bằng  sự cố gắng của chính  liền  thể  thành, cô vẫn cắn răng kiên trì đến cùng. Thời gian tu hành hai vạn năm vô cùng chậm chạp trôi qua, Bách Hợp ở trong Không gian khó khăn chịu đựng, đợi đến lúc cô   , thì kỳ thật chiếc thuyền cá của Trương Sao ở bên ngoài vẫn còn   bờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-162-1.html.]
Tâm cảnh của cô vẫn sinh  thêm vài phần biến hóa, giống như thế sự đổi  cũng khó  thể nắm lấy như mây trôi  trời…
Chính ngay tại lúc đang đầy bụng cảm thán, Bách Hợp  qua cái kính bằng nước ở bên cạnh, trong kính xuất hiện một bóng  cường tráng, mặt xanh nanh vàng,  gương mặt  râu dài màu xanh đậm đang đung đưa, đầu đội ngọc quan bằng vàng, cái cảm thán gì  nãy rốt cuộc  dâng lên nổi nữa, trong nháy mắt đều  dọa đến cái gì cũng đều tụt , trong đầu Bách Hợp trong đầu,  nhịn  hô một câu: “Quỷ!”
Hai vạn năm  từng   giọng  của chính  thể , Bách Hợp  nhịn    cái giọng nam cường tráng hùng hậu   cho khiếp sợ ngây dại, cô sờ lên bộ râu lạ lẫm  môi , bóng  trong kính  cũng sờ lên, Bách Hợp  đành lòng  thẳng liền  mặt  chỗ khác, tay vung lên, cái kính  liền hóa  thành nước sông biến mất trong Long cung.
“Gặp quỷ ! Suýt nữa  quên đây là hình dạng nguyên bản của Kính Hà Long Vương, còn tưởng  gặp quỷ  chứ!” Cô  nhịn  sờ lên cánh tay ,  khi sờ đến một tay đầy vẩy rồng, liền  nhịn   lắc lắc bàn tay, lúc bản thể nguyên hình rồng hóa  xác thực đồ sộ, nguyên  của Kính Hà Long Vương chỉ sợ dài hơn mười trượng, một khi   triển khai bay lượn trong tầng mây, bộ dáng  vẫn cực kỳ phong cách, hiện tại Bách Hợp chỉ mới tu luyện  ba vạn năm thôi, sợ rằng chiều dài hiện tại ít nhất cũng  mấy trăm trượng, cô nghĩ đến hình ảnh lúc  triển khai  thể, cả  liền  nhịn  mà run lên.
Tứ Hải Long Vương vốn  thực lực mạnh hơn Kính Hà Long Vương thì lúc    còn là đối thủ của Bách Hợp nữa , cô duỗi lưng một cái, nghĩ đến cái gương mặt của   nãy,  là nam nhân thì thôi, hết   tới  khác còn  như , vốn Kính Hà  thích hóa thành bộ dáng hình , cho rằng  mất thể diện của Long tộc, nhưng lúc  Bách Hợp   nghĩ như ông , tâm niệm cô  động, cái gương mặt xanh nanh vàng vốn khiến cho cô  đành lòng  thẳng  lập tức biến thành một  trẻ tuổi cao gầy, mặc   một bộ cẩm bào màu vàng, tuy đầu vẫn đội ngọc quan bằng vàng, nhưng mặt quan như ngọc, tuấn mỹ dị thường.
Bách Hợp dựa  trí nhớ biến  một cái kính bằng nước,   thoáng qua, thì đầu bên  một con trai tinh liền bơi đến, lúc  thấy Bách Hợp liền hét lên một tiếng: “Sao Bệ hạ  hóa thành hình   xí ? Thật sự là dọa c.h.ế.t tiểu yêu, Vương hậu mời ạ!”