Nghe như thế,  mặt Long Hậu mới hiện lên thần sắc nhẹ nhõm,  mím môi  mỉm , thì đầu  Đà Khiết  đến rồi.
Lần đầu tiên  thấy  trong gương Bách Hợp      đến cỡ nào, vốn tưởng rằng  thế giới  còn  ai  hơn cô nữa, nhưng khi  thấy Đà Khiết, thì cô  bắt đầu  đành lòng  thẳng. Chín đứa con rồng, mỗi đứa đều khác , nhưng lúc   thấy bộ dạng của Đà Khiết, khó trách lúc     xem thành yêu quái mà đuổi bắt, cũng thật sự quá  , cả gương mặt như  sơn đen, hết   tới  khác nó còn  đến liền cực kỳ cung kính quỳ xuống dập đầu  mặt Bách Hợp, miệng thì kêu Phụ vương.
Đứa nhỏ  vốn cũng là đứa  lễ phép, chỉ là về  ăn nhờ ở đậu nên tâm tư trở nên mẫn cảm, hành vi cực đoan mà thôi, huống chi cái thịt Đường Tăng , ăn xong sẽ  trường sinh bất lão, vốn  đủ hấp dẫn  rồi, ngay cả chính Bách Hợp cũng  dám khẳng định, nếu   cơ hội  những nhiệm vụ , trong trường hợp  rõ tính mạng của  sẽ  lúc kết thúc, thì  thể ăn thịt sẽ Đường Tăng  , thì   thể trách  Đà Khiết  tang cha  mất  từ nhỏ ?
Bách Hợp nghĩ tới những thứ , trong lòng  khỏi thương tiếc Đà Khiết thêm vài phần, lời  nhẹ nhàng trấn an nó vài câu,  dặn dò nó cần tu luyện pháp thuật nhiều hơn, thấy nó gật đầu đồng ý rồi, lúc  mới  tìm cớ rời .
Tuy  hai vợ chồng Kính Hà Long Vương vô cùng ân ái, nhưng nếu   là dị tộc, thì  phương diện vợ chồng  cận sẽ khác với nhân loại, Long tộc chỉ  trong một thời gian cố định thì mới  chuyện  mật, mà Long Hậu  sinh đủ chín đứa, trong mệnh trung chú định của cô  thì Đà Khiết chính là đứa con trai cuối cùng, bởi vì     duyên con cái nữa, nên hai vợ chồng cũng chỉ sống  bạn với  thôi, ngược  cũng  phát sinh chút chuyện gì đáng sợ như trong tưởng tượng của Bách Hợp, cô  , mặc dù Long Hậu  chút lưu luyến, nhưng vẫn ân cần an ủi vài câu,  tiễn Bách Hợp  khỏi cung điện.
Tuy  nghĩ đến cảm giác giam  trong Không gian cực kỳ kinh khủng, nhưng Bách Hợp nghĩ nghĩ vẫn cắn răng tiến  trong Không gian đó. Thời gian ngay tại trong ngày từng ngày tu luyện buồn tẻ trôi qua, mỗi  gần qua một trăm năm khi cô sắp  chịu đựng  nổi nữa, thì luôn sẽ tự an ủi chính  rằng chỉ cần chịu đựng thêm một chút nữa thôi,  đôi lúc  lâu trong Không gian  thể động đậy, Bách Hợp liền sẽ thì thầm vài câu. Cái Không gian tối tăm mờ mịt   phân chia ban ngày  đêm tối, Bách Hợp giống như tự bắt buộc chính  , một khi đến một trình độ nào đó liền dừng  luyện thêm các phương pháp khác, cứ như , bảy vạn năm còn  liền  cô chịu đựng qua, đợi đến khi bước  khỏi Không gian  cuối cùng,  cảnh sắc trong cung Thủy Tinh, tuy là ban đêm, nhưng bởi vì nạm Dạ Minh châu, nên  sáng như ban ngày, Bách Hợp đột nhiên sinh  một cảm giác như  sống   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-163-1.html.]
Cô giống như một phạm nhân  bắt  lao động cải tạo  mới  thả  ,  chút tham lam hít một   khí trong nước, cô  ở trong Không gian lâu như , nhưng bên ngoài cũng chỉ dừng  ngay tại lúc cô  mới tiến  Không gian mà thôi, tu luyện nhiều năm như , cô cũng cảm thấy mệt mỏi, bởi  liền chuẩn  ngủ một giấc thật ngon, đợi thức dậy  lên bờ tìm Viên Thủ Thành tính sổ.
Trời  sáng liền  thị nữ trong Thủy tộc gọi Bách Hợp dậy, cô biến thành bộ dáng một  thiếu niên, mặc một bộ áo trắng, lúc  từ  sông lên bờ,  đến  nước sông liền tự động tách  một con đường cho cô, đây   là Bách Hợp sử dụng phép thuật, tuy  hiện tại cho dù cô  cần dùng bản thể để điều khiển linh khí trong đất trời, nhưng dời núi lấp biển cũng    ,  điều lúc  nước sông tách  thật sự là vì Kính Hà Long Vương chính là Thần Sông.
Trong thành Trường An cực kỳ náo nhiệt, hiện giờ thanh danh của Viên Thủ Thành trong thành Trường An hết sức vang dội, lúc đầu Bách Hợp  phong tỏa  thở của  , nên lúc  liền  chút do dự  về hướng đó, một đường ngược  cũng   ít   chằm chằm  cô, thật sự là vì cô hóa thành thiếu niên áo trắng   liền thấy dung mạo bất phàm.
Lúc Bách Hợp xuất hiện ở  sạp bói quẻ của Viên Thủ Thành, cũng khiến cho   kinh hãi, quẻ đang cầm trong tay liền lập tức rơi xuống đất,  Bách Hợp, sắc mặt đại biến chằm chằm: “Ngươi, vì …”
Viên Thủ Thành  là  thông thiên văn  thông địa lý, thì tất nhiên lúc    rõ  phận của Bách Hợp là gì, nhưng dù cho    thông âm dương  nữa, thì lúc   thấy rõ ràng thực lực của Bách Hợp   cùng một cấp bậc với Kính Hà lúc , cũng vẫn  kinh hãi.
Kính Hà Long Vương chỉ là một thần tiên nho nhỏ ở sông thôi, tuy  danh xưng Long Vương  vang dội, nhưng kỳ thực Viên Thủ Thành cũng  sợ ông , nếu bàn về đấu pháp  dám  cũng  thua Kính Hà Long Vương, dù  Thiên Đạo vì cân bằng, nên khiến cho Yêu tộc tu luyện khó khăn hơn loài   nhiều, huống chi Yêu tộc tu luyện còn   kiếp nạn Cửu Thiên Thần Lôi,  nhiều Yêu tộc đều căn bản  chịu đựng nổi  c.h.ế.t từ lâu , bởi   đời  yêu quái tu luyện là , nhưng cũng  nhiều.
Tuy Long Vương là chính thần, nhưng kỳ thật ở trong lòng Viên Thủ Thành cũng chỉ xem như một tên yêu quái thôi, nhưng    ngờ Long Vương mới gần một ngàn tuổi , giờ đây  thực lực vậy mà  căn bản khiến cho   sờ  đáy, giống như thứ   thấy chỉ là một chiếc thuyền lá nhỏ nhoi ở giữa biển lớn bao la, loại tình huống  ngay lập tức liền khiến cho trong lòng Viên Thủ Thành trầm xuống.