Bị cha  phản đối khiến Lâm Bách Hợp tuyệt vọng, Bùi Tuấn cũng   một đối tượng thích hợp để  chuyện yêu đương, so với  bình thường mà  thì thỉnh thoảng  sẽ  với cô hai câu,  sẽ  dỗ dành cô,  an ủi cô lúc cô buồn, càng    vài chuyện lãng mạn để cô vui vẻ. Lâm Bách Hợp vẫn còn là một thiếu nữ mười mấy tuổi chứ   một  mấy chục tuổi  thấu sự đời. Ai cũng  rằng Bùi Tuấn đối xử   với cô, tại cô   trân trọng, nhưng  ai nghĩ rằng mỗi khi cô trở về nhà họ Bùi,  chỉ  đối mặt với những  xa lạ mà còn  đối mặt với Bùi Tuấn  vấn đề tâm lý, trong lòng cô khó chịu thế nào.
Cô bắt đầu chống đối, cô  ngoài quen  nhiều bạn bè,  chịu về nhà, trong mắt    vô cùng để ý chuyện Bùi Tuấn  từng  tìm cô, lúc cô   mặt,  luôn luôn chỉ chơi ghép hình để  tỉnh táo, càng ngày Lâm Bách Hợp càng hận cha , cũng hận nhà họ Bùi, hành động của cô khiến  nhà họ Bùi khó chịu, cha  cũng cảnh cáo cô nhưng  ai  thể hiểu  cô thiếu nữ mười mấy tuổi suy nghĩ gì.
Cho tới  sinh nhật mười chín tuổi, cô  cãi  với Bùi Tuấn, nhưng chỉ nhận  ánh mắt lạnh lùng và hoang mang của  cùng với căn phòng yên tĩnh, Lâm Bách Hợp chạy  khỏi nhà họ Bùi, bởi vì những hành động lúc  của cô  khiến ông Bùi vô cùng tức giận nên ông  bảo  ngăn cô , cô  tới ngã tư đường,  may  một gã ăn mày ẩn  trong góc tối âm u cưỡng bức.
Gặp  đả kích như thế, Lâm Bách Hợp vô cùng hoảng sợ, lúc cô trở  nhà họ Bùi, ông Bùi  sớm  việc ,   còn chút nhẫn nại nào dành cho cô, lập tức sai  gói đồ đuổi cô  khỏi nhà họ Bùi. Cô tưởng rằng      tự do, lúc trở về nhà họ Lâm thì   đối mặt với vẻ khó chịu của cha , vốn dĩ bảo bối duy nhất  thể gả cho thái tử Nhà họ Bùi nhưng   một gã ăn mày  bẩn, cha Lâm vô cùng bất mãn, thấy đứa con gái     mắt. Việc  ăn    sự trợ giúp của nhà họ Bùi. Nhà họ Lâm vốn dựa  nhà họ Bùi mới phất lên , cha Lâm liền tự  đưa con gái   nhà họ Bùi mấy , nhưng  chỉ ông Bùi mà ngay cả Bùi Tuấn cũng chẳng thấy mặt .
Từ đó về , quan hệ giữa cha Lâm và  Lâm càng căng thẳng,  Lâm suốt ngày oán trách con gái,  rằng cô    hổ, hại bà rơi  nông nỗi , cả ngày  đánh thì mắng. Về , cha Lâm dứt khoát đón luôn đứa con gái riêng ở bên ngoài về nhà,   vì Lâm Bách Hợp còn tác dụng với ông  nên ông   từng nghĩ sẽ đưa đứa con riêng về, nhưng hiện giờ Lâm Bách Hợp chẳng còn tác dụng gì nữa, đương nhiên ông   tính toán khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-167-cau-be-tu-be-2.html.]
Ông    buông tay nhà họ Bùi, bởi  tìm  cách cầu xin ông Bùi, đưa Lâm Thiên Ngữ nhỏ hơn Bách Hợp nửa tuổi  nhà họ Bùi. Cô gái  dịu dàng khôn khéo,  nhanh chóng     trong nhà họ Bùi yêu thích, so với Lâm Bách Hợp điêu ngoa tùy hứng, càng lớn càng   lý lẽ thì Lâm Thiên Ngữ sẽ  bao giờ  tổn thương  chủ nhà bọn họ,  nên   nhà họ Bùi đều thích Lâm Thiên Ngữ hơn.
Khi Lâm Thiên Ngữ  tác dụng thì cha Lâm sẽ càng cảm thấy Lâm Bách Hợp   mất mặt ,    mắt, cô   còn trong sạch, cho dù gả cô cho  khác cũng   ích lợi gì,  nên cô  gả một cách tùy tiện cho một gã nhà giàu mới nổi. Lâm Bách Hợp  thể chịu nổi kích thích từ cha ,  buồn vì chuyện Bùi Tuấn lấy  khác nên tự tử.
Cô  mắc bệnh trầm cảm từ , chẳng qua luôn cố chịu đựng. Lâm Bách Hợp và Bùi Tuấn là thanh mai trúc mã,     chút tình cảm nào? Thật  cô   từ lâu rằng Bùi Tuấn sẽ là chồng cô, là chỗ dựa cả đời của cô, chỉ vì cô  thích hành vi cha  bắt ép   lấy chồng, dường như coi  là thứ công cụ  thể đổi lấy khối tài sản khổng lồ, cô cũng hy vọng   thể trải qua cuộc tình bình thường với Bùi Tuấn. Không  sự im lặng,  lạnh lùng, thậm chí cô chỉ hy vọng thi thoảng Bùi Tuấn  thể dỗ dành cô một chút, đừng lờ cô như  mà thôi.
Stress một thời gian dài dẫn đến chứng trầm cảm,    ai  việc ,   chỉ  thấy mỗi Bùi Tuấn là thái tử của nhà họ Bùi,   tự kỷ, nhưng  phận địa vị  hơn  vì thế ai cũng nhường nhịn  là đương nhiên, còn tâm trạng Lâm Bách Hợp lúc  lúc  thì chẳng  ai quan tâm. Sau  Lâm Thiên Ngữ  thế nên  Lâm nhục mạ Lâm Bách Hợp cả ngày,  cô tự gây chuyện còn  hại cả bà,   oán hận trách móc,  thêm việc Lâm Thiên Ngữ tự đắc  một câu với Lâm Bách Hợp, lập tức khiến cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cô  sụp đổ, bệnh của cô trở nên nghiêm trọng, vài  tìm tới cái chết, cuối cùng cũng thành công.
Bách Hợp tiếp thu nội dung câu chuyện xong, lúc  đầu cô còn  đau, Lâm Thiên Ngữ   gì với Lâm Bách Hợp mà  khiến cô  tìm tới cái chết, kỳ lạ là trong nội dung    , đáng lẽ  đây  là điều khắc sâu trong đầu nguyên chủ mới , nhưng đoạn lời   giống như  bao bọc bởi vô vàn làn sương mù, cô cố nhớ mà  nhớ  nổi. Nguyên chủ vì nản lòng thoái chí mà chết,  qua thì   gì là  cam lòng cả, nhưng nếu đúng là như thế thì cô  thể xuất hiện ở đây .