Khác với mấy lúc trở trong Không gian đều Lý Duyên Tỷ chờ trong Không gian, Bách Hợp xuất hiện trong Không gian rồi, nhưng đợi thật lâu cũng thấy bóng dáng của Lý Duyên Tỷ, khỏi sững sờ, vô ý thức bắt đầu quanh bốn phía.
Lúc đầu khi Lý Duyên Tỷ trong Không gian đợi cô thì Bách Hợp cũng cảm thấy loại tình huống gì đúng, nhưng bây giờ Lý Duyên Tỷ đột nhiên đổi thói quen từ tới , cô theo bản năng liền cảm thấy trong lòng chút đúng, cũng bắt đầu cảm thấy thấp thỏm yên với nhiệm vụ của .
“Đại nhân ở đây ?” Bách Hợp chỉ bối rối một lát, tuy khi tiến nhiệm vụ Long Vương cô từng sốt ruột đầu Lý Duyên Tỷ gọi to lung tung một , nhưng khi đó là vì cô đột nhiên biến thành nam nhân nên khiếp sợ thôi, lúc phục hồi tinh thần rồi, Bách Hợp thật sự ngại khi gọi bằng các từ xưng hô thiết như ‘Đại ca’ gì đó, nên cũng chỉ đành gọi ‘Đại nhân’ như để hỏi thăm.
Trong Không gian tiếng đáp , lúc trong lòng Bách Hợp lo lắng thấp thỏm yên, thì một cơn sóng đung đưa, ảnh Lý Duyên Tỷ với sắc mặt thoạt tái nhợt hơn ngày thường một ít, mặt biểu tình dần dần hiện trong Không gian: “Cô về rồi.”
Anh cũng chúc mừng chính nhiệm vụ thành gì, nên liền khiến cho tâm của Bách Hợp trực tiếp chìm xuống, đó miễn cưỡng Lý Duyên Tỷ: “Nhiệm vụ của thành ?”
Trên Lý Duyên Tỷ che phủ bởi một tầng khí âm lệ, Bách Hợp: “Lần là sơ sẩy của .” Giọng của lạnh như băng, giống như còn mang theo vài phần tức giận còn sót : “Lâm Bách Hợp xuất hiện một vài vấn đề, nhưng cô yên tâm, hiện tại cô còn tồn tại nữa rồi.”
Tuy trong lòng Bách Hợp đoán kết quả có khả năng là nhiệm vụ thành, nhưng chính thức Lý Duyên Tỷ ngầm thừa nhận như trong lòng vẫn nhịn chợt lạnh. Cô miễn cưỡng trấn định xuống, nhưng đến cùng vẫn thất vọng. Lý Duyên Tỷ thấy rõ ràng, thần sắc liền mềm mại xuống: “Chuyện liên quan đến cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-182-kho-dau-he-thong-sung-phi-1.html.]
“Tâm nguyện của Lâm Bách Hợp là sống chung với Bùi Tuấn ?” Hiện tại Bách Hợp sợ nhiệm vụ khó khăn, cũng sợ tâm nguyện của nguyên chủ phức tạp, nhưng sợ cái gì cũng , như một con ruồi đầu, tự mò loạn, trong trí nhớ chỉ còn cảm giác đè nén, giống như nhiệm vụ .
Nghe cô hỏi như , Lý Duyên Tỷ nhàn nhạt lên tiếng: “Cô đúng là , nhưng cô thích cô bí mật lớn nhất cùng của cô .” Cho dù xem như là Bách Hợp nhiệm vụ cho nguyên chủ, thì trong suy nghĩ của nguyên chủ, cô vẫn là một ngoài, ở các nhiệm vụ , trong các nguyên chủ đổi kết cục, tràn ngập cảm kích với Bách Hợp, nhưng cũng tràn ngập oán hận như Lâm Bách Hợp.
Vốn cô chứng trầm cảm, khi c.h.ế.t trong lòng tràn đầy bi thương, cô Tái tử gia của nhà họ Bùi, tuy nhiên khi trong lòng Bùi Tuấn căn bản cô thì tự ti. Bởi vì chính từng tổn thương bởi những chuyện , an ủi nên cô liền cảm thấy sợ hãi. Mặc dù nhà họ Lâm đối xử tệ bạc với cô , nhưng lẽ là bởi vì từ nhỏ cô từng cha yêu thương, nên thực tế cô vẫn hy vọng Bách Hợp có thể cô chăm sóc của nhà họ Lâm, khiến cho của nhà họ Lâm vĩnh viễn hạ lấy lòng ở mặt cô , cô hận nhà họ Lâm, nhưng đồng thời cũng yêu, cô cảm thấy những việc mà Bách Hợp quả thật sảng khoái, nhưng cô nhịn đồng tình với cha .
Hơn nữa trong tình tiết của vở kịch, cô vẫn tìm cảm giác tồn tại ở mặt Bùi Tuấn, nhưng Bùi Tuấn thì thờ ơ với cô từ lâu , đây thể nghi ngờ là cho cô một kích trí mạng cuối cùng, cô luôn luôn cố gắng hết sức để đề cao sự hiện hữu của , nhưng ngờ cuối cùng rơi kết cục như , vốn tâm lý của cô xuất hiện vấn đề, tuy Bách Hợp thành nhiệm vụ cô , thế nhưng hai điểm so với việc vẫn cầu mà cuối cùng thích một nhập thể , thì tất nhiên khiến cho trong lòng Lâm Bách Hợp ghen ghét, cô ghen ghét nhiệm vụ giúp , bởi nhiệm vụ tâm nguyện , cô lựa chọn hài lòng.
“Vậy nhiệm vụ của , chắc có lẽ sẽ phần thưởng ?” Trong lòng Bách Hợp bất đắc dĩ, cũng khỏi nổi lên chút cảnh giác, tuy cô thành nhiệm vụ nhiều, nhưng gặp thất bại thế thì khả năng xảy thường xuyên, nhiệm vụ thành công, cũng ý nghĩ rằng nhiệm vụ của cô sẽ càng trở nên khó khăn hơn, tuyệt đối thể để thất bại nữa, cô cũng càng hiểu rõ, hóa những nguyên chủ cũng đều dễ đối phó.
“Nơi của phần thưởng, nhưng lẽ những phần thưởng khác sẽ nhiều.” Lý Duyên Tỷ nhẹ nhàng cong khóe môi một cái, lúc trong mắt là một mảnh băng hàn, rộ lên khiến cho thị giác của khác hưởng thụ, nhưng cũng khiến cho cảm thấy một chút ôn hòa nào, lúc Bách Hợp còn rõ lời của là ý gì, thì trong Không gian, tư liệu của cô hiện .