Trong lòng Bách Hợp cũng  chút tiếc nuối, nàng  cái hệ thống của Lý Bảo Xu lợi hại đến cỡ nào, nếu lúc  ấn tượng đầu tiên mà Tề Ngự Phong   với nàng  là thoả mãn, thì hệ thống nhất định sẽ thưởng cho Lý Bảo Xu, lớn đến dung mạo, khí chất và tư thái, nhỏ đến cầm kỳ thi họa  gì  giỏi, nhưng đáng tiếc nàng   biện pháp gì để phá hỏng, lúc  nắng xuân đang tươi , nếu  thể  một trận mưa to thì  , một khi trời mưa to, hai   sẽ chật vật dị thường, đoán chừng cũng  còn tâm tư phong hoa tuyết nguyệt gì nữa !
Ý niệm trong lòng nàng mới  xuất hiện, thì thời tiết  nãy vẫn còn đang trời quang mây tạnh bỗng chốc mây đen liền kéo đến.
‘Ầm ầm!’ Tiếng sấm vang lên, giọt mưa lớn như hạt đậu liền rơi xuống.
‘Lộp bộp’ Lúc mưa rơi xuống  cũng  đau, nhưng  chỉ khiến cho Lý Bảo Xu ở phía  sợ ngây , mái tóc lỏng mà nàng  chải tỉ mỉ, lúc   mưa xối lên nên tất nhiên   còn hình dạng gì, bộ cung trang nặng nề  dán lên  nàng  cũng  còn    khí chất quý giá xinh    nữa; mà các nữ nhân bên  cũng hét lên, đám cung phi như kiều hoa  nào chịu  lễ rửa tội bằng mưa , đều  sợ còn  đây tiếp nữa thì lớp trang điểm sẽ  chảy ,  cố gắng dùng quạt che mặt, cũng bất chấp  thể khiến cho Hoàng đế phát hiện  xuất hiện ở đây  , mỗi  đều vội vội vàng vàng chạy đến chỗ  thể tránh mưa.
“...” Lúc  khí lực trong  thể Bách Hợp như  rút hết sạch , sắc mặt trắng bệch, căn bản   nổi một tia khí lực,  ngây ngốc ngay tại chỗ, hai cung nữ phía  nàng cho rằng nàng  thấy Hoàng đế nên ngẩn  rồi, dù  lúc  Lam Bách Hợp thích Tề Ngự Phong vô cùng,  khác   cho rằng nàng  tranh thủ tình cảm, nhưng hai đại cung nữ      chút manh mối. Ngay lúc Hàm Yên đang   chuyện, thì Tề Ngự Phong ở đầu bên  đã   tiếng hét ở bên  nên  lúc  đầu .
Tình cảnh một đám nữ nhân  mưa xối ướt sũng lấy lòng  ,  khuôn mặt tuấn mỹ  hiện lên vài phần châm chọc, bờ môi cong lên, hiển nhiên cũng   ý thương tiếc đám nữ nhân ,   buông tóc Lý Bảo Xu , mái tóc  còn   hệ thống cải tạo, lúc  tuy  thì  , nhưng  khi  ướt thì cái loại cảm giác chán ghét ghê tởm   khiến cho   thấy  khỏe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-186-kho-dau-he-thong-sung-phi-5.html.]
Đế vương trẻ tuổi  một đám nữ nhân ở phía  chạy  vội vã,  ngoài ý  thấy còn một  vẫn   nhúc nhích, Bích Hoán Sa  mỏng lúc   thấm nước mưa dán sát   nàng , hiện  đường cong lung linh của nàng , đường cong   hơn dáng  lúc  của Lý Bảo Xu  chỉ gấp mười , nếu     mảnh vải nào thì cũng thôi, nhưng hết   tới  khác lớp Bích Hoán Sa trong suốt  như ẩn như hiện dán lên  nàng , càng khiến cho   dâng lên một loại xúc động  xé lớp váy   để ngắm  phong cảnh ở  đó.
Trong mắt Tề Ngự Phong hiện lên một tia hứng thú,   vẫn luôn   là  sẽ tự ủy khuất chính , nên tất nhiên lúc   quyết định đêm nay triệu Bách Hợp thị tẩm. Thời gian qua   bề bộn chính sự, từ  khi sáp nhập Nam Chiêu quốc  bản đồ Đại Tề, chuyện mà    giải quyết  nhiều,   nhiều ngày   tới hậu cung, nghĩ đến  thể nữ nhân mềm mại,   liền  cất bước  tới. Lý Bảo Xu  nghĩ tới     , liền lập tức thoáng sốt ruột, cuống quít kéo tay    như một cô bé, run run : “Ngươi là ai, ngươi còn  trả lời !”
Hệ thống sủng phi   với nàng, nếu vẫn chậm chạp  chiếm  sự sủng ái của Tề Ngự Phong, nàng sẽ  chịu trừng phạt, bởi  nàng cuống quít thêm 2 điểm  giọng  kiều mị tận xương của chính ,  thêm  bộ 3 điểm còn thừa  mà hệ thống  tặng  làn da, lúc   sự nhắc nhở của hệ thống mới cố ý   vô tình gặp  Hoàng đế, nhưng nào ngờ ông trời  , vậy mà  đổ mưa to.
Lúc  trong lòng Lý Bảo Xu   nhịn   mắng mẹ rồi, mưa to xối  mặt nàng ,  cho nàng  đau đớn, gần như ngay cả mắt cũng  mở  , bởi vì  nín thở để tránh cho mưa rơi  miệng, nên tất nhiên ngữ khí  chuyện của nàng  cũng  tức  vội, vốn là giọng  kiều mỵ, nhưng cũng bởi vì ngữ khí vội vàng, mà lộ  vài phần thở dốc khó .
Lời   của nàng   giống như đang thẩm vấn  , nếu là lúc ở  giường thì Tề Ngự Phong sẽ  ngại tán tỉnh với tiểu mỹ nhân, nhưng lúc   đang ở ngự hoa viên, hôm nay   rõ ràng   mục tiêu  hơn, hiện tại Lý Bảo Xu vẫn  thể thỏa mãn  , thì tất nhiên cũng khiến cho sự chịu đựng của    còn nhiều nữa,    sắc  mê hoặc, đương nhiên lý trí của Tề Ngự Phong cũng   là Lý Bảo Xu hiện tại  thể phá hủy ,    lạnh hai tiếng, cảm giác lòng bàn tay đang kéo tay  của Lý Bảo Xu ẩm ướt,  càng khiến cho sắc mặt của   trở nên khó coi: “Nếu trong hoa viên  xuất hiện  khác, như  ngươi  là nữ nhân của Hoàng thượng, vì  còn dây dưa với nam nhân khác?” Trò xiếc như ,    thấy  nhiều ,   còn cảm thấy  hứng thú, nhưng lúc  trời  đổ mưa, bộ cung trang nặng nề  treo   Lý Bảo Xu, để lộ   thể nhỏ bé thật sự  hợp với quần áo của nàng , lúc  Tề Ngự Phong còn  triệu nàng  thị tẩm, nên tự nhiên   chỗ mị lực của  hình nhỏ bé , giờ đây thấy quần áo của nàng  rõ ràng quá rộng, liền  lộ   hình  hợp với bộ váy  của nàng , một khi   hề xinh , thì cái cảm giác cổ quái  đùa giỡn Lý Bảo Xu  nãy cũng  còn nữa, Tề Ngự Phong  chút do dự quát một câu: “Buông tay! Lý Trường Quý,  xem nàng  là  của cung nào, phái  trông coi nàng ,   việc gì   phép  lung tung, bộ váy   hợp với nàng , về    phép mặc hồng phấn nữa!”
Bộ váy hồng phấn , lúc nãy ở  ánh nắng xuân, tất nhiên xinh  dị thường   nổi bật lên cảm giác hoạt bát của thiếu nữ   Lý Bảo Xu, nhưng bây giờ mưa lớn  trút xuống, bộ váy  liền như một cái tấm bao bố nặng nề treo   nàng  ,  còn  thở của thiếu nữ nữa, mà chỉ mang đến cho   một loại cảm giác nặng nề luộm thuộm, cũng khiến cho Tề Ngự Phong  mới sinh  một tia hứng thú  lúc  liền  dập tắt.