Lúc  thể Bách Hợp  chỉ vô lực, mà cả   càng là  ngã đau, đầu nàng đụng trúng bệ đặt chân, mái tóc xõa rối tung  đất, quan trọng hơn là nàng   mặc quần áo, lúc  chỉ đành  lấy tay miễn cưỡng che  bộ n.g.ự.c đầy đà, cố gắng nhịn  nhẫn, mới miễn cưỡng nhịn lời tức giận mắng  vọt lên đến miệng xuống. Dựa theo quy tắc hậu cung, khi cung phi thị tẩm sẽ  ngủ ở ngoài, chính là vì để thuận tiện cho việc hầu hạ Hoàng đế, lúc  nàng luôn ngủ một , nên  quên điểm , nếu  nàng chắc chắn sẽ   tay đẩy  rồi.
Tề Ngự Phong  bộ dáng của nàng như đang  một con khỉ đang  trò , nàng chịu đựng đau đớn  khó khăn bò dậy, một mái tóc đen láy mượt mà che khuất hơn phân nửa tấm lưng trần của nàng. Cuối cùng Bách Hợp mới miễn cưỡng : “Thỉnh an Hoàng thượng,  thất lễ.” Nàng  mới tỉnh ,     vì di chứng của cơn mưa hôm qua  , mà lúc  đầu của nàng đang co rút đau đớn từng trận,  nãy   giật  ngã xuống nên  càng đau hơn.
Lúc  Bách Hợp tự cho là  nhẫn nhịn , nhưng kỳ thật Tề Ngự Phong thì  thấy hai gò má nàng đỏ tươi, trong mắt giống như sắp phun  lửa ,  minh diễm rực rỡ như thường ngày, nhưng   một loại cảm giác càng hấp dẫn hơn cả lúc ăn mặc xinh  tinh xảo trong thường ngày,   sửng sốt một chút, tim bỗng nhiên đập nhanh hai nhịp, tuy  nhanh    đè xuống, nhưng loại cảm giác  thể khống chế    cho ánh mắt Tề Ngự Phong càng trở nên nghiêm túc,   vươn tay ôm lấy eo Bách Hợp kéo nàng lên giường,  miệng  nhẹ giọng trêu chọc: “Dọa ái phi sợ ngược  khiến cho trẫm đau lòng, để trẫm xem xem,  chỗ nào  thương .” Giọng  của   càng ngày càng nhỏ, mang theo một loại ẩn nhẫn, Bách Hợp liền phát hiện linh hồn của   bắt đầu xuất .
Lúc tỉnh   nữa thì sắc trời  sáng rõ , Hàm Yên và   cũng  bưng nước rửa mặt chờ ở bên giường, Bách Hợp  mở mắt, Hàm Yên liền vui mừng : “Tiểu chủ  thức  ạ? Hoàng thượng  hạ lệnh, hôm nay tiểu chủ  cần  thỉnh an Hoàng hậu, Lưu công công  phụng lệnh Hoàng thượng, đưa đồ ban thưởng tới , nô tỳ cảm thấy  , có khả năng sẽ thăng vị phân cho tiểu chủ.”
Chuyện tối qua thật  lợi cho nàng,  khi linh hồn xuất  lúc   tiến   thể, nhưng cái cảm giác đau đầu  nứt khi tỉnh  lúc nửa đêm hôm   biến mất  nhiều, kiến cho nàng  nhịn   lau trán thở phào nhẹ nhõm một  thật dài,   mở miệng  chuyện, thì Hàm Yên    ngừng bước đến giúp nàng xoa bóp: “Tiểu chủ đau đầu ? Tối qua tiểu chủ thế mà  dựa  Hoàng thượng kêu khó chịu đấy.” Ngày hôm qua  khi  Tề Ngự Phong ôm về Bách Hợp giống như biến thành một  khác , luôn cọ   Tề Ngự Phong hô đau đầu, vốn trong hậu cung loại chuyện  cũng  hiếm thấy, chỉ là Hàm Yên  thấy vị Lam tiểu chủ  thật sự  ngu xuẩn một chút, vốn tưởng rằng sẽ  thành công, ai ngờ cuối cùng Hoàng thượng  ở , thậm chí ngay cả chủ cung Vương quý nhân phái  đến mời mấy  cũng đều  Hoàng thượng đuổi về.
“Hoàng thượng  thăng vị cho ?” Bách Hợp   thấy  ban thưởng cái gì, mà trực tiếp liền bắt  điểm quan trọng nhất, hiện tại  phận địa vị của nguyên chủ thật sự quá thấp, chỉ mới là Thường tại thất phẩm mà thôi,   ngoài gặp  liền  quỳ, mà quan trọng nhất là, cái Thường tại thất phẩm   dễ   thấy Hoàng đế, trừ phi Tề Ngự Phong  hứng thú với nàng, nếu  dù  chịu đựng hơn một năm cũng đều  chắc có thể  thấy mặt Tề Ngự Phong, tuy  Bách Hợp xác định  sẽ  ỷ  mang thai liền  gây khó dễ cho Lý Bảo Xu giống như nguyên chủ, nhưng nếu  phận địa vị của nàng có thể cao hơn trong tình tiết của vở kịch một chút, thì mới  lợi cho việc nàng đang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-187-kho-dau-he-thong-sung-phi-6.html.]
“Chúc mừng tiểu chủ, chúc mừng tiểu chủ, Hoàng thượng ban thưởng phong hào cho tiểu chủ.” Hàm Yên mang theo vẻ mặt tươi  chúc mừng,  kêu  nhanh dâng tờ giấy mà Hoàng thượng  tự tay  lên, Bách Hợp mở  xem,  giấy chỉ  một chữ ‘Hợp’, liền  nhịn  khẽ liếc trắng mắt, suýt nữa  ném tờ giấy trong tay .
“Có nghĩa là,  vẫn chỉ là Thường tại..” Nàng mở miệng khẽ than thở, Hàm Yên  tò mò  ngài  một cái,  nhiều Quý nhân, Quý tần tuy thăng vị phân, nhưng  căn bản   Hoàng thượng tự tay ban thưởng chữ, thậm chí ngay cả Hiền phi, Huệ nhị hiện tại cũng    vinh hạnh đặc biệt , Bách Hợp có thể nhận  vinh hạnh như , Hàm Yên vốn cho rằng ngài  sẽ vui vẻ vô cùng, nhưng ai ngờ trông bộ dáng ngài   giống như căn bản  vui vẻ gì cả.
Bách Hợp thở dài,   tới vẻ nghi hoặc  mặt Hàm Yên, ngẫm  chuyện hôm qua Lý Bảo Xu xuất hiện, tuy cuối cùng Tề Ngự Phong   cùng Lý Bảo Xu, nhưng ai cũng   Lý Bảo Xu  để  ấn tượng gì trong lòng    , Bách Hợp nghĩ đến đây, cũng  để ý đến chuyện vị phân nữa, trực tiếp triệu Đại cung nữ Hàm Châu đến: “Hàm Châu, ngươi ở trong cung nhiều năm,  quen  cũng  nhiều, ngươi  xem cung nhân nào  tính cách hoạt bát nhí nhảnh, tư thái xinh xắn lanh lợi , tìm đến đây giúp .”
Lý Bảo Xu   thích  chuyện đặc biệt ? Thấy Hoàng đế, vì khiến cho Tề Ngự Phong cảm động, còn   chỉ   vợ chồng thôi, đáng tiếc lúc  bản  Lam Bách Hợp quá ngu xuẩn một chút,  khi Nam Chiêu quốc  công phá thì ngay cả một chút thế lực nho nhỏ còn dư  của hoàng thất Nam Chiêu cũng  giữ , nếu  hôm nay nàng cần gì  cầu trợ Hàm Châu  chứ, chính  liền tự tìm  xử lý cho rồi.
Hai cung nữ   tại  nàng  yêu cầu như , vốn Hàm Yên còn đang  chút vui mừng, nhưng   hàm ý trong lời  của Bách Hợp, sắc mặt liền cứng đờ: “Chẳng lẽ tiểu chủ định…”
“Chỉ là lo  khỏi hoạ thôi.” Bách Hợp mỉm , cũng  định giải thích, kêu hai nha  khác hầu hạ nàng  dậy. Tề Ngự Phong     cần  thỉnh an Hoàng hậu  khi thị tẩm, liền chứng minh    ý định ghi  chuyện đêm qua, trong cung dù cho Hoàng đế ngủ với một cung nữ thì cũng cần  ghi , lúc   ghi , chính là   để  khác , cũng càng   bởi vì chuyện đêm qua mà để cho   cơ hội mang thai.