Bách Hợp  thấy câu , rốt cuộc  nhớ  là Lý Bảo Xu  biến mất nửa năm, dù  trong tình tiết của vở kịch cũng   nữ nhân xuyên  xuất hiện, nên ngoại trừ Lý Bảo Xu   hệ thống , thì nào còn  ai khác có thể ngâm   câu thơ nổi danh của Nạp Lan Dung Nhược chứ? Khi hai  xuất hiện ở khúc cua, quả nhiên Bách Hợp liếc mắt liền thấy  Lý Bảo Xu đang mặc một bộ váy lụa màu xanh lục  ở phía , thoạt  xinh  nhưng   chút đáng yêu.
Hơn nửa năm  gặp, làn da nàng  càng trở nên trắng muốt trong suốt, dáng  như cành liễu yếu đang bay trong gió, hai đầu lông mày mang theo vài phần u sầu, bộ dạng giống như  bệnh nặng mới khỏi,  mặt như   nửa giọt m.á.u , nhưng trái  đôi mắt long lanh    khiến cho     một cái liền  đành lòng  đầu .
Sắc mặt của đám  Hiền phi lập tức đều trở nên khó coi, tuy  Hiền phi  thích Bách Hợp, nhưng ít nhất Bách Hợp     cái bộ dáng  bộ  tịch , lúc  Lý Bảo Xu  xuất hiện liền ngâm thơ  là   tư thái mảnh mai, trong lòng   thầm mắng ‘Hồ mị tử’. Còn Bách Hợp thì khi  thấy quả nhiên là Lý Bảo Xu,  thể liền  khỏi trở nên căng thẳng.
“Nào  nắng xuân tươi  chứ? Lý  , hôm nay cũng  là xuân qua hạ đến , chẳng lẽ ở trong cung nửa năm, ngay cả bên ngoài  qua bao nhiêu tháng cũng   ?” Bách Hợp   thấy Lý Bảo Xu,      nguyên chủ của  thể  ảnh hưởng  , mà trong lòng nàng   một cỗ oán hận xông thẳng lên đầu, chính  cũng đều  nhịn : “Nhìn ngươi giống như tiên nữ hạ phàm  ăn khói lửa nhân gian, ngâm bài thơ nào cũng đều khiến cho  cảm thấy êm tai.”
‘Phì” Có   nhịn ,  cầm quạt trong che miệng   khẽ. Thân thể Tề Ngự Phong cũng  run lên một cái, vốn là  Lý Bảo Xu còn cảm thấy  chút kinh diễm, nàng  cũng  mặc bộ váy màu hồng phấn như  đầu  gặp nàng , nhưng một  màu xanh lục   khiến cho làn da của nàng  trở nên trắng như tuyết,   quen vẻ  kỳ ảo khi gần đây đám tiểu mỹ nhân trong cung đều thích mặc Bích Hoán Sa,  liền  thể phủ nhận rằng khi  những màu sắc khác đều cảm thấy xinh   gì tả nổi, nhất là phối hợp với đôi mắt  dịu dàng  của Lý Bảo Xu, thì  càng mê ; nhưng khi  Bách Hợp , thì tất cả liền  đổi.
Trong mắt Tề Ngự Phong hiện lên ý  nghiền ngẫm,  phát hiện nửa năm  thấy,   Lý Bảo Xu  khiến cho   vui lúc   giống như   đổi  nhiều,  chỉ khí chất xinh  đáng yêu   ở   đột nhiên  biến thành yếu đuối nhu nhược, mà ngay cả đôi mắt  hình như cũng to hơn, tuy da thịt vẫn trắng như tuyết, nhưng tư thái   giống như   đổi. Trước đây   từng lâm hạnh nữ nhân , tuy Tề Ngự Phong cũng  nhớ phần lớn nữ nhân  từng thị tẩm, hơn nữa địa vị của Lý Bảo Xu thấp, dung mạo  bình thường, nên vốn  cũng   hứng thú gì, thế nhưng hết   tới  khác lúc  Hợp quý nhân của  hình như  chút để ý nàng , cho nên  mới chú ý nhiều hơn một chút, lúc  xem  Lý Bảo Xu xác thực   đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-190-1.html.]
Nguyên một đám trong chớp mắt bỗng nhiên đều  chút  đổi, trong lòng Tề Ngự Phong liền sinh  cảnh giác, nhưng trong mắt  hiện lên ý  nghiền ngẫm,   lướt qua Lý Bảo Xu, nắm tay Bách Hợp liền : “Nếu hôm nay chư vị ái phi đều  ở đây, đằng    lương đình,  bằng chư vị ái phi  đình biểu diễn một phen, để trẫm  xem còn  thi từ nào có thể thắng  Lý thị .”
Hoàng thượng vậy mà   mở miệng liền gọi  dòng họ của Lý Bảo Xu, tuy trong lòng Lý Bảo Xu  oán khí với Tề Ngự Phong, dù  ngay tại lúc nàng  mới phá  Tề Ngự Phong liền  đầu trở mặt, trong lòng nàng cũng hận, thế nhưng khi   trong đầu vang lên: Đinh! Chúc mừng  chơi, Hoàng thượng nhận  ngươi, đây là bước hài lòng đầu tiên, hệ thống đặc biệt tặng 2 điểm cổ vũ, về  cố gắng nhiều hơn!
Đã lâu    âm thanh , trong lòng Lý Bảo Xu thở dài một , bởi vì  nhận  lợi ích, nên nàng  lộ  thần sắc cảm kích hiếm thấy với Tề Ngự Phong, nghĩ đến mấy tháng liên tục  đều    sự trợ giúp của hệ thống, lúc  vì câu dẫn Tề Ngự Phong, hai điểm  nàng cũng  thể dùng lung tung. Không thể thêm  dáng  , nếu Hoàng thượng  chịu sủng hạnh nàng, thì dù cho  dáng  cũng vô dụng, đầu tiên quan trọng nhất vẫn là  cho gương mặt của nàng càng hấp dẫn .
Nghĩ nghĩ, Lý Bảo Xu thêm hết 2 điểm  ‘Mắt mê ly ưu sầu câu hồn’, nàng  mới   hệ thống nhắc nhở  thêm điểm thành công, liền cảm thấy tầm mắt của  giống như  chút  đổi, nàng ngẩng đầu lên, một đôi mắt xinh  dịu dàng  chằm chằm  bóng lưng của Tề Ngự Phong,   tiếng ‘Hít’ của mấy nữ nhân xung quanh, cùng với giá trị oán hận  ngừng tăng lên trong bảng nhắc nhở của hệ thống, liền  nhịn  mỉm .
Đáng tiếc Tề Ngự Phong  chú ý tới nàng, nhưng chỉ cần  cơ hội  cùng , thì nàng nhất định  thể  Tề Ngự Phong chú ý vài phần, ánh mắt của nàng, chính nàng  tự  qua gương , ngay cả đều cùng là  nữ nhân như  mà cũng  chạy khỏi lực hấp dẫn như , thì nàng tin tưởng Tề Ngự Phong nhất định cũng sẽ thích! Đồ mà hệ thống cho nàng đều  hiệu quả vô cùng , nàng  bắt  cơ hội , vô luận là vì hệ thống  là vì chính , hoàng cung Đại Tề , nàng tuyệt đối sẽ  kẻ thấp nhất luôn  khinh thường sỉ nhục!
Lúc  Bách Hợp đang đè nén một ngụm m.á.u suýt chút nữa  phun , mặc dù  ở  mặt Tề Ngự Phong  nhất đừng đùa nghịch tính tình, nhưng  nghĩ đến Lý Bảo Xu mà rõ ràng   giải quyết xong  gặp gỡ, hơn nữa Tề Ngự Phong  còn đề nghị   biểu diễn tài nghệ nữa, nàng nào  tài nghệ gì chứ? Làm nhiều nhiệm vụ như , võ công thì ngược  nàng  một chút, mặt khác Cổ thuật cũng , nhưng tất cả những gì nàng  đều là đồ để bảo vệ tính mạng hoặc cần dùng trong nhiệm vụ thôi, cầm kỳ thư họa thi từ ca phú gì , một cái nàng cũng  …