Nghĩ đến nàng  có khả năng sẽ chết, trong lòng Tề Ngự Phong  hiểu   dâng lên một cỗ cảm xúc  chấp nhận ,   hy vọng Bách Hợp chết, nhất là  khi nữ nhân   đổi, với   giống như  chút khác biệt. Hắn  dậy bước nhanh vượt qua cạnh bàn, một tay kéo Bách Hợp  lòng, thanh trường kiếm vốn đang hướng  Bách Hợp liền hiểm hiểm xẹt qua lưng nàng, cắt đứt hai sợi tóc.
“Không  thương tổn Hoàng thượng.” Lý Bảo Xu  hệ thống nhắc nhở,  đúng là lúc , nàng chuẩn   chắn đao cho Tề Ngự Phong, dù  nàng sẽ  chết, chỉ cần  hệ thống trong tay, dù cho nàng chỉ còn  một  thở, thì nàng tuyệt đối sẽ  chết.
Lý Bảo Xu  tự tin vọt , trong mắt Tề Ngự Phong hiện lên một tia  kiên nhẫn và vẻ châm chọc,   yếu như trong suy nghĩ của  , một chưởng trực tiếp đánh bay nghệ nhân đang xông , ống tay áo bay múa theo kình phong phát  tiếng ‘Vù vù’, Lý Bảo Xu nhào đầu đến  ngăn chặn chưởng lực vốn sẽ trực tiếp đánh c.h.ế.t nghệ nhân  của , vì thế  liền dứt khoát biến chưởng thành trảo, lúc  thấy tên nghệ nhân   xông tới,  liền bắt lấy tay Lý Bảo Xu, trực tiếp ném thẳng  tên nghệ nhân !
‘Phụt’ một tiếng, vốn Lý Bảo Xu  hệ thống tính toán  bày sẵn tư thế chắn đao , tối đa một đao  cũng chỉ sẽ đ.â.m trúng bụng của nàng , chảy m.á.u  nhiều, nhưng tuyệt đối sẽ  chết, nhưng vì Tề Ngự Phong bỗng nhiên đổi ý,   nhấc Lý Bảo Xu lên, nên vì thế vị trí trúng đao tất nhiên sẽ  đổi,  đ.â.m trúng bụng  mềm mại, ngược  là đ.â.m  tim của Lý Bảo Xu. Một cơn đau đớn kịch liệt ở  n.g.ự.c đánh úp ,  thể nàng  đụng mạnh  một  thể nữ nhân mềm mại, liền  khống chế  lập tức bay thẳng  xa, Tề Ngự Phong dùng lực  mạnh,  đợi đến khi Lý Bảo Xu đụng trúng hai nghệ nhân liên tiếp  rớt mạnh xuống đất, thì hai  đó   nhịn  đồng loạt phun  một ngụm m.á.u tươi.
Bị va chạm mạnh như , hơn nữa ở  n.g.ự.c còn  thương trí mạng, trong nháy mắt Lý Bảo Xu chỉ cảm thấy ba hồn bảy vía của  đều phát tán  hơn phân nửa, n.g.ự.c  đau đến  còn cảm giác gì, mất m.á.u quá nhiều khiến cho tim nàng đập cực nhanh, bên tai còn vang lên tiếng  lạnh như băng của hệ thống: “Ký chủ tử vong,  cách nào cứu chữa, hủy bỏ liên kết. Ký chủ tử vong,  cách nào cứu chữa, hủy bỏ liên kết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-192-2.html.]
Lúc Bách Hợp còn  nghĩ   nên cản đao cho Tề Ngự Phong  , thì  chứng kiến    giải quyết đám thích khách một cách nhanh chóng gọn gàng, một tay ôm lấy Bách Hợp lui về  mấy bước,  nhiều Vũ lâm quân tiến lên, che hai  ở phía ,    kiên nhẫn hừ một tiếng: “Không  tự lượng sức !”
Không  lời  là  với Lý Bảo Xu,  là  với đám thích khách , Vũ lâm quân, còn  ám vệ của Hoàng thượng   tay, thì một đám thích khách liền  thì chết, kẻ thì  bắt.
“Mang xuống,  để   sống!” Tề Ngự Phong   ý định thẩm vấn, trực tiếp liền hạ lệnh tru sát,  khi thống kê, trong nội cung ngoại trừ  sáu cung nhân c.h.ế.t , thì cung phi ở đây tối đa cũng chỉ  thương nhẹ hoặc kinh hãi thôi, chỉ  mỗi Lý Bảo Xu là  khi  cản đao cho Tề Ngự Phong nhưng  đè c.h.ế.t một thích khách, thì chính  cũng hồn về Tây Thiên theo.
“Lý thường tại cứu giá  công, truy phong Quý nhân, ban cho đưa về Nam Chiêu, chôn cất ở cố thổ. Quý tần Lam thị cứu giá  công, phong Thục phi.” Thu dọn nhiễu loạn trong sân xong, Tề Ngự Phong mặc kệ đám  Hiền phi vẫn còn thần sắc kinh hoảng  yên, trực tiếp hạ ý chỉ. Vẻ mặt của Hoàng hậu      đến sầu khổ, tất cả   đều thấy rõ ràng, mới nãy nào  là Bách Hợp cứu giá  công chứ, rõ ràng là chính Hoàng thượng vội vã chạy đến cứu Quý tần của ngài  mới đúng, nhưng lúc   thấy vẻ mặt âm trầm của Hoàng đế, nhớ  ngài   mới đánh c.h.ế.t hai thích khách,   Tề Ngự Phong vẫn còn sát khí quanh quẩn, nên tất nhiên  ai dám lắm miệng phản bác.
Bách Hợp   vì  Tề Ngự Phong  đột nhiên phong phi cho nàng, nhưng Lý Bảo Xu  chết, nhiệm vụ của nàng cũng liền  thành hơn phân nửa, tuy cách thức Lý Bảo Xu c.h.ế.t khiến cho nàng  chút câm nín, nhưng đồng thời trong lòng nàng cũng thở  một , đối mặt với Tề Ngự Phong cũng  mang theo mấy phần tâm tính lấy lòng giống như   . Cỗ  thể  của nàng thì bởi vì luôn luôn uống thuốc tránh thai, nên cho dù  thừa sủng thì cũng  thể  con  nữa, kể từ đó Tề Ngự Phong  càng có thể yên tâm sủng nàng. Chỉ là  khi mất  đối tượng trong nhiệm vụ là Lý Bảo Xu,  nguyên chủ  thành một tâm nguyện, Bách Hợp   để ý Tề Ngự Phong còn  thể bất mãn    nữa rồi.
Cha  và   của nguyên chủ đều  c.h.ế.t hết, nàng lẻ loi một  hơn nữa cũng   con nối dõi, bởi  ngược   việc cũng càng tùy hứng hơn  , trong bất tri bất giác, danh tiếng ngang ngược của nàng liền lan truyền trong hậu cung Đại Tề, Bách Hợp cũng  yêu Tề Ngự Phong sâu như nguyên chủ, ngược  tư thái của nàng như    cho Tề Ngự Phong càng dung túng nàng mấy phần, trong hậu cung, tuy nàng   con chăm sóc khi về già, nhưng   Tề Ngự Phong dung túng, nên vẫn sống thư thái tự tại.