Cả bốn phía là biển rộng mênh mông, do bọn cướp biển  ảnh hưởng bởi  thu hoạch , nên lúc  đang ở khoang  chè chén say sưa, thỉnh thoảng  thể   tiếng  to thích chí, giờ bia ủ trong hầm thuyền   khiêng , bên ngoài truyền đến một đợt mùi thơm của rượu. Không tìm  , ngay cả phòng bếp đại hán lực lưỡng cũng đều lục qua, liếc  Bách Hợp gầy gò, hai tên  buồn bực xách đao rời .
Trong lòng Bách Hợp thở phào. Sau hôm nay  thấy những thứ đến lóa mắt  cùng với việc đám   chính là pháp sư, cô thật  mấy phần tuyệt vọng với nhiệm vụ của , chỉ là cô  cam lòng. Tuy Lý Duyên Tỷ  hơn lúc  một chút, Bách Hợp cũng  tin nếu nhiệm vụ thất bại,  đó  còn  thể cho cô thêm cơ hội. Giống như  , về , mỗi   trở   khi  thành nhiệm vụ, giá trị tăng thuộc tính đều là của  khác cho. Có thể  ,  để cô sống, Lý Duyên Tỷ hẳn  trả bằng một cái giá nào đó, nếu ngay cả nhiệm vụ cũng   , dựa  cái gì để   trả  cô?
Cô càng  cẩn thận hơn, đầu tiên  sống sót,  mới  thể hỏi thăm về tình huống  .
Kể từ Úc Bách Hợp mở mắt, chỗ cô tỉnh   đầu chính là hầm thuyền, vốn là kho chứa mấy linh tinh, ước chừng chỉ  bốn năm mét vuông, cô nhấc sàn lên  nhảy xuống, bản năng cảm giác trong phòng   giống với lúc .
“Ai?” Bên ngoài truyền đến âm thanh vỗ tay mạnh mẽ cùng tiếng huýt sáo, nhưng trong hầm  là một mảnh yên tĩnh. Đây là nơi nguy hiểm, chung quanh đều là đám hải tặc cực hung ác, dù lúc  cô   võ công gì, nhưng cô  mài một mảnh xương cá sắc nhọn mang   phòng  để  thể tự chính  sinh tồn về . Bấy giờ Bách Hợp   tiếng động, theo bản năng nắm chặt xương cá trong ngực, chợt  một tiếng  mềm mại: “Là , van cầu cô giúp   ?”
Một cái đầu màu hạt dẻ, thiếu nữ  chút chật vật trở   , cô bé  xổm  cái giường trải tạm của Bách Hợp, hiển nhiên  mới trốn trong chăn. Lúc  mượn ánh nến yếu ớt từ trong tay cô, Bách Hợp  thể thấy trong mắt thiếu nữ đang luống cuống và sợ hãi: “,  là  bắt tới đây, mấy kẻ đó, mấy kẻ đó…” Giờ lời  của cô nhóc  chút  rõ, dễ thấy là trải qua khiếp sợ quá lớn,, chẳng qua là nước mắt trong suốt  chảy xuống thôi: “Cầu xin cô giúp .”
Trên  cô nhóc  sự mềm yếu xinh , mái tóc dài  giống những lọn xoăn để loạn của Bách Hợp, trái  là mềm thẳng lạ thường, bấy giờ  ánh sáng toát  vẻ nhu hòa, Bách Hợp thấy  cô bé run rẩy, mím chặt môi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-194-1.html.]
“Cô  thể ở chỗ ,  ở đây cũng  an , phòng bếp    kiếm qua, cô  thể  tới đấy.”
Thiếu nữ   vẻ ít tuổi, nhưng Bách Hợp cũng khó bảo vệ  , nhận   khi thủ lĩnh  phụ nữ  chỉ đích danh cô ,  thể hình dung  một bé gái y nụ hoa lọt  tay gấu đen như thủ lĩnh sẽ  kết cục gì. Bách Hợp  cô  nghĩ cách, thiếu nữ còn  chút nhút nhát rụt rè: “, ,  trốn tại nơi nào? Cô sẽ  bán   chứ?” Cô  xong liền ngẩng đầu lên,  con mắt xinh  là vô cùng sợ hãi, lộ  vài phần yếu đuối mỹ cảm, Bách Hợp thở dài: “ sẽ   , chẳng qua nếu cô  phát hiện, cũng  liên quan tới .”
Cô bé  thấy thế, nước mắt liền chảy , cô cắn môi ,  thể run dữ dội:
“ là  của gia tộc Bàng thị, tên là Lị Lị, chỉ cần cô giúp , đợi đến lúc gia tộc tới cứu ,  sẽ tạ ơn cô, xin cô giúp .” Thiếu nữ tự xưng là Bàng Lị Lị khom  thật sâu bái Bách Hợp  mặt, cô bé như chú chim nhỏ  giật , sợi tóc mềm mại vì động tác của cô mà chảy xuống, lộ  phần eo thiếu nữ, nhỏ đến kinh , lộ  nét non nớt mà quyến rũ.
“   , cô  thể  phòng bếp, bên  cũng  an .” Bách Hợp chỉ liếc cô gái,  từ chối . Cô thấy  chiếc váy ngắn của thiếu nữ là quần lót bao lấy cặp m.ô.n.g xinh xắn, cũng bởi cùng là nữ, cô    hấp dẫn, thấy cô gái chỉ cầu khẩn và nấc nhẹ, Bách Hợp nhíu mày: “Phòng bếp   soát qua,    tìm , bên  còn    đến tìm, nếu như cô ở ,   dám cam đoan cô  thể  bắt    .
Nghe  như thế,  thiếu nữ run một cái, nén  nước mắt  Bách Hợp, lúc   hai tiếng.
“Bếp ở chỗ nào?”
Bách Hợp thở dài, trèo cầu thang lên ,  hiệu cho cô gái  theo, cô cảnh giác  xung quanh, nhóm cướp biển đang ở khoang ngoài vui chơi ăn uống, cô xác định bên    ai mới chỉ cho thiếu nữ hướng phòng bếp. Kể  đến chính  còn khó bảo vệ  tình huống , nên cô thật   giúp cô nhóc, nhưng nếu  cô trơ mắt ếch   một cô bé như hoa  tên thủ lĩnh cướp biển  chà đạp, cô   phần  đành lòng.