Cô  mới buông máy sấy tóc xuống thì  lầu liền truyền tới tiếng xe tiến  trong gara. Có lẽ là do nguyên nhân bên  biệt thự hết sức yên tĩnh cho nên Bách Hợp   rõ ràng. Các phòng cách xa hiệu quả  , tiếng  giúp việc  lầu mở cửa Bách Hợp   thấy . Nghĩ đến Mục Kiêu, theo bản năng Bách Hợp thấy  chút khẩn trương,   hết sức nguy hiểm mà thực lực của bản  hiện nay cũng   đặc biệt mạnh cho nên loại  như  khiến cho  khác  cảm giác kiềm chế, nguy hiểm. Cô nghĩ đến chuyện lúc , khi trong lòng còn đang do dự thì cửa phòng  một  nữa   mở ,  giúp việc và Phương Xảo Tâm đỡ Mục Kiêu đang say rượu  phòng.
Có thể  kẻ thù gặp mặt đỏ con mắt, Bách Hợp  mới tiếp thu  bộ trí nhớ, lúc   chính mắt  thấy Phương Xảo Tâm, đôi mắt to quyến rũ  khỏi híp .
Phương Xảo Tâm xuất  từ một gia đình bình dân nhưng dung mạo, dáng dấp của cô   vô cùng . Không giống với khí chất thanh tân,   khói lửa nhân gian của nguyên chủ, cô  tự tin mà xinh , nếu như dùng hoa để so sánh thì nguyên chủ là một đóa U Lan  nhiễm bụi trần còn bên  Phương Xảo Tâm giống như một đóa thược dược đang độ khoe sắc,  sang trọng, hoa lệ, cao đến  thể với tới như mẫu đơn nhưng  mang khí thế lạnh lùng của một nữ cường nhân khiến cho    thấy thì khí thế  mặt cô  liền  tự chủ mà giảm xuống.
Lúc cô  ở trường thì thành tích học tập  giỏi, chỉ lớn hơn nguyên chủ bốn tuổi nhưng khi mười bảy tuổi   trường học gửi  nước Anh  học sinh trao đổi,  khi  nghiệp từ chối nước Anh giữ , tiến  tập đoàn Mục thị,  một đường trải qua các cuộc tuyển chọn trở thành trợ lý riêng của Mục Kiêu,  chỉ là giúp  xử lý một ít chuyện công mà còn giúp  xử lý  nhiều truyện riêng.
Lúc  Phương Xảo Tâm mặc một chiếc quần soóc nhỏ màu đen, cái m.ô.n.g  mĩ  chiếc quần ôm trọn,   mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, vạt áo ghim  trong quần, bộ  n.g.ự.c đầy đặn như là  phá vỡ nút áo nhảy  , mặc dù mặc quần áo màu sắc thâm trầm nhưng cũng cho  khác  cảm giác hấp dẫn  khoe khoang.
Mái tóc của Mục Kiêu vốn  vuốt ngược  phía , lộ  cái trán rộng rãi nhưng lúc    chút rối loạn,  vài lọn tóc rơi xuống bên  trán,  giống với lúc  ăn mặc hết sức chú trọng, hiện  một loại mỹ cảm chán chường. Hắn   phòng xong cũng  thèm  Bách Hợp một cái liền sai bảo  giúp việc: “Đi  ngoài, lấy rượu  đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-214-1.html.]
Người  tính cách   xằng bậy, Bách Hợp nghĩ đến chuyện   từng  trong trí nhớ của nguyên chủ, lúc  lông măng  lưng dựng . Mặc dù  mặt còn  một cái mục tiêu của nhiệm vụ nhưng cô cũng đồng thời nhớ  nguyện vọng của Tần Bách Hợp tổng cộng  hai điều.
Thứ nhất là  Đỗ Tiệm Vũ  trả giá thật lớn coi như báo ứng cho việc gã hại .
Thứ hai –  cướp Mục Kiêu , quyết  nhường vị trí bà Mục cho tiện nhân Phương Xảo Tâm , khiến cho cô  sống  bằng chết.
Nguyên chủ vốn  sợ Mục Kiêu nhưng phỏng đoán   nhiệm vụ  cũng   Tần Bách Hợp cho nên khi cô   lên một cái yêu cầu xảo quyệt, kỳ lạ như , lúc đầu Bách Hợp còn  cảm thấy gì nhưng lúc  thấy Mục Kiêu mang theo đàn bà trở , quả thật cô cảm thấy   vẻ  nhịn , cô  sợ Mục Kiêu sẽ   chuyện gì đó để cho  khó chịu.
“Ông chủ,  hãy rửa mặt, chải đầu  ”. Phương Xảo Tâm cũng  hề  Bách Hợp một cái, ở trong lòng cô , cô   dựa  thực lực của  cùng với sự cố gắng mới  tất cả ngày hôm nay, cô  xem thường loại  cái gì cũng   nhưng   tất cả  thứ, xuất  ngậm chìa khóa vàng như Bách Hợp. Nếu    cha  , xuất   mang  cho cô tất cả thì bây giờ Bách Hợp cũng   tư cách  cùng một chỗ với cô . Xuất  của Phương Xảo Tâm mặc dù  bằng  khác nhưng cô  vẫn  kiêu ngạo. Cô  cũng  phần tự tin của  là tới từ , từ trong nội tâm của cô  xem thường Bách Hợp vì  mặc dù cô   cô mới là vợ của Mục Kiêu nhưng Phương Xảo Tâm  thèm che giấu tâm tư  mặt của , dịu dàng  Mục Kiêu một cái, đang định  đưa tay vén lọn tóc rủ ở khóe mắt Mục Kiêu lên.
“Thất lễ, cô Phương”. Mục Kiêu  lạnh hai tiếng,  hề lưu tình đẩy bản tay của Phương Xảo Tâm . Lúc  trong mắt  cũng   men say, chỉ giơ tay lên kéo chiếc nơ  cổ xuống, tiện tay ném  mặt đất,  cũng   Bách Hợp một cái, hé mở cổ áo sơ mi  một chút mới  xuống chiếc ghế salon trong phòng, lười biếng gọi một câu: “Tới đây”
Lời  của    gọi tên nhưng Phương Xảo Tâm  để ý chút nào việc     đánh đỏ cả tay, cao ngạo hất cằm một cái  tới bên cạnh Mục Kiêu. Cô   xổm xuống, đưa tay mở thắt lưng da của Mục Kiêu xuống,  khi kéo khóa quần xuống ngón tay linh hoạt  nhanh trêu đùa vật nam tính của , chọc cho nó căng phồng lên,  ngậm  trong miệng.