“…” Bách Hợp đang phiền muộn cùng với ưu tư thì  lời  của Mục Kiêu dọa đến  còn chút nào, trong lúc bất chợt cảm thấy  chút đau thương.Cô phát giác  nhiệm vụ    vẻ như khuynh hướng điên cuồng, tại   lúc    vẻ còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng của cô ? Cô vùng vẫy hai cái, môi  động liền đau đến lặng , Mục Kiêu mới   còn tươi  lập tức sắc mặt âm trầm xuống, ôm cô chặt hơn chút nữa, bàn tay dùng sức giam giữ bên hông cô, ánh mắt  chút hung ác: “Hôm nay  ngoài với ”
Mặc dù  rõ lúc  khiêu khích    là một cử chỉ sáng suốt nhưng     Bách Hợp  nguyên chủ ảnh hưởng  mà lúc  bản năng cô cảm thấy sợ hãi,  thể run run hai cái, một câu  bật thốt  khỏi miệng:
“… nhưng hôm nay    viện dưỡng lão…”
Lực  cánh tay của Mục Kiêu lập tức tăng lên dường như sắp bẻ gãy eo của cô. Anh hừ lạnh một tiếng, cũng   chuyện mà trực tiếp bế Bách Hợp lên,  khỏi phòng liền lấy một cái hộp từ  bàn uống  trong phòng,  tay dùng một chút lực bóp vỡ một hộp nilon, lấy  mấy viên thuốc màu xanh , bóp ở trong lòng bàn tay, ném Bách Hợp lên  giường một cái,  đợi Bách Hợp phục hồi tinh thần   trực tiếp đè lên, áp lực khiến cho Bách Hợp suýt nữa  thể thở .
“Anh   gì?” Trước  nguyên chủ   uống  thuốc gì mà  đó choáng váng, nặng nề cả ngày, chuyện gì cũng  , viên thuốc  mặc dù màu sắc  giống nhưng nghĩ cũng    thứ   gì. Sắc mặt Bách Hợp liền  đổi,   giãy giụa thì một tay Mục Kiêu bóp chặt lỗ mũi cô, lúc cô  khống chế  há miệng thở hổn hển thì Mục Kiêu nhét mấy viên thuốc   trong miệng cô.
Anh   một chút thấy  tủ bên đầu giường còn để một chai rượu chát đêm qua  mở ,  uy nghiêm  một tiếng, cầm chai rượu rót  trong miệng Bách Hợp.
Bách Hợp căn bản giãy giụa  , cô   nhúc nhích thì   tay Mục Kiêu tóm lấy tóc của cô, khiến cho cô ngẩng đầu lên, rượu chát còn sót   Mục Kiêu rót  trong miệng cô,  nuốt xuống kịp chảy từ gương mặt và chiếc cằm rỏ xuống giường. Bách Hợp  sặc, nước mắt nước mũi cũng chảy xuống nhưng căn bản   cách mở miệng  chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-216-nu-vuong-va-tieu-bach-hoa-5.html.]
“Viên thuốc  dùng rượu chát uống  thì dược tính lớn nhất, cô bé đáng thương. Hôm nay cô     .” Trong mơ mơ màng màng, Bách Hợp chỉ  Mục Kiêu  khẽ một tiếng, chính  cũng lấy thứ gì đó ăn tiếp, hai   dây dưa với .
Lúc tỉnh  một  nữa  là một ngày , thuốc   tác dụng  nặng, khi tỉnh   thể Bách Hợp như là  bánh xe chèn qua . Trong căn phòng riêng rộng lớn   nửa bóng , những thứ hỗn loạn  sớm   khác dọn dẹp  thỏa, ga trải giường    đổi qua. Cô tức giận  dậy, trong lòng  khỏi mắng Mục Kiêu một trận.
Khó khăn của nhiệm vụ   vượt xa sự tưởng tượng của cô, Bách Hợp nghĩ đến tình cảnh  lúc  uống rượu trong lòng liền chùng xuống. Trước mắt quan trọng nhất là cô  thể thoát khỏi Mục Kiêu. Bất kể xuất phát từ góc độ nhiệm vụ  từ thực lực mà , cô đều   là đối thủ của Mục Kiêu.  nếu   thành nhiệm vụ thật ,  để cho tình huống như hôm qua  xảy  thì cô vẫn  luyện võ công.
Vừa mới quyết định xong, Bách Hợp nhắm mắt một cái,  tìm  luồng khí trong  thể nhưng  . Cơ thể  thật giống như    ngăn cản tập luyện võ công ,   dùng từ tư chất kém  thể hình dung  mà là căn bản  thể tập luyện võ công. Lúc Bách Hợp đang cảm thấy phiền muộn thì tiếng chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên. Cô liếc  xung quanh mới nhớ  đây là điện thoại di động của . Có thể là do ảnh hưởng  khi say rượu, cô   thấy tiếng chuông thì đầu đau như kim châm , lúc xuống giường   lấy điện thoại di động nhưng suýt nữa ngã xuống đất.
Lúc  di chứng  khi say rượu phát tác, hơn nữa Bách Hợp  tới thế giới   mấy ngày   cửa  thấy ánh nắng mặt trời, gần như phần lớn thời gian đều ở đây sống phóng đãng, nguyên chủ vốn cũng    thể cường tráng gì,  tình huống cả   thương thì càng thêm khó chịu. Lúc  trong bụng trống trơn, một cảm giác chán ghét xông tới khiến cho sắc mặt Bách Hợp càng thêm khó coi.
“A lô?” Cô   tên hiện  màn hình điện thoại, híp mắt tiếp lấy điện thoại  đó liền  định giọng  mở miệng. Cô   mới cảm giác  giọng   vô cùng đau đớn, lúc  giọng  khàn khàn. Người bên đầu dây bên  dường như   thấy tiếng của cô , thật lâu  mới thận trọng hỏi: “Uhm,   Tiểu Hợp ?”
Giọng  nam giới mặc dù mang theo mấy phần thấp thỏm cùng với  dám tin nhưng Bách Hợp ngay lập tức   đây là giọng  của Đỗ Tiệm Vũ. Mắt cô lập tức mở , một tay xoa mi tâm của , vốn  suy nghĩ xem tiếp theo nên  thế nào nhưng lúc  trong đầu  hỗn độn, càng  nghĩ đầu càng đau đớn. Lúc bên  chờ   đợi  thì cô mói : “ đây”