Bách Hợp lắc đầu, kỳ thực cô  ở cùng một phòng với Phong Lệ Dương, thuận tiện buổi chiều theo dõi , thử xem cái linh hồn  trong cơ thể  lúc nào sẽ  đột nhiên xuất hiện mà thôi, nhưng những chuyện  cô    nhiều với Nguyên Lâm Hữu. Vì thế chỉ lắc đầu, cự tuyệt ý  của Nguyên Lâm Hữu. Mặc dù Nguyên Lâm Hữu  chút hiếu kì, nhưng   hỏi gì. Lúc  giống như  một trận gió thổi tới, cánh cửa khi nãy còn mở “rầm” một tiếng liền đóng , Bách Hợp sững sờ một chút, Nguyên Lâm Hữu  thấy cái tay trống  của cô,   chỉ mặc một chiếc váy dài đơn giản, ngay cả túi cũng  , hiển nhiên thẻ từ mở cửa cũng   trong tay.
Nguyên Lâm Hữu vốn  , nhưng  chỉ mím môi, hai tay nhét  trong túi,  im định đợi Bách Hợp  phòng  mới rời . Ai ngờ  Bách Hợp   một cái,  khổ một tiếng: “Khách sạn chắc hẳn  thẻ từ dự phòng đúng ?” Cánh cửa  rõ ràng ban nãy  khi  cô mở  liền  giữ chặt, theo lý thuyết mà   dùng sức cũng   khả năng đóng , nhưng  nãy  cô duyên vô cớ đóng , trong lòng Bách Hợp  chút ngờ vực, nhưng  mặt   biểu hiện . Nguyên Lâm Hữu  thấy cô  như , tự nhiên bày tỏ  cùng cô  tìm  lấy chìa khóa dự phòng để mở cửa.
Có  giúp đỡ,  lẽ  của khách sạn sẽ   khó chính , Bách Hợp hiển nhiên cũng  khách khí. Quả nhiên  Nguyên Lâm Hữu trợ giúp, Bách Hợp lấy  thẻ từ cực kỳ thuận lợi, cũng từ chối ý  của nhân viên phục vụ  giúp cô mở cửa. Lúc về đến cửa phòng , cô một bên tự  mở cửa,  cúi thấp đầu  cảm ơn với Nguyên Lâm Hữu. Ai ngờ lúc ngẩng đầu lên, cô liền ngây ngẩn cả .
Lúc  trong phòng  một bóng , cửa kính ban công ngăn cách gian phòng với bên ngoài  mở toang, rèm cửa màu vàng nhạt lay động nhè nhẹ theo gió, nhưng trong căn phòng ước chừng mười lăm mét vuông    ai, lưu  trong phòng chỉ  mùi **. Sắc mặt Bách Hợp tái mét, cũng  nhiều lời với Nguyên Lâm Hữu, liền sải bước tiến  gian phòng, trong nhà vệ sinh   ai, đến ngay cả trong tủ cô cũng tìm qua,   ai ở.
Nơi cô và Phong Lệ Dương ở là hai gian phòng liền , tầng lầu hai  ở là tầng mười bảy, lúc  khóa cửa,  mà trong phòng    ai, Bách Hợp cũng  tin việc  là do bản  Phong Lệ Dương tự  mở cửa  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-230-1.html.]
Trong nửa năm gần đây cô dạy bảo Phong Lệ Dương  ngoan, bảo    tùy tiện mở cửa, chỉ cần dặn dò thêm vài ,  nhất định sẽ  theo. Trong tình huống chính  để cho   phòng , nhất định   thể  khỏi phòng. Càng quan trọng hơn là, Bách Hợp  thấy giường lớn lộn xộn, cô  về phía giường, nhấc chiếc chăn trắng tinh lên,  đó  mấy giọt m.á.u vẫn còn  khô, một cỗ mùi vị vô cùng cổ quái từ trong chăn xộc .
“Sao ?” Nguyên Lâm Hữu cũng   theo, vốn dĩ lúc Bách Hợp mở cửa  định cáo từ rời , nhưng  vặn thấy  vẻ mặt  chút  thích hợp của Bách Hợp, vì   liền lưu . Lúc  tiến  căn phòng hiển nhiên cũng phát hiện   thấy Phong Lệ Dương trong phòng khách sạn, cùng với giường chiếu hỗn loạn. Anh cũng  còn là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, bởi vì sống trong quân đội, sinh hoạt cũng    xa hoa trụy lạc, nhưng    gì cũng xuất  từ nhà họ Nguyên, đối với một ít chuyện cũng  hề xa lạ, lúc   thấy cảnh tượng như , đương nhiên cũng đoán   xảy  chuyện gì.
Nếu như  mặt là  khác thì cũng thôi, nhưng rõ ràng  đó  là Bách Hợp, cô gái  từng cứu mạng , cũng    ngoài, càng quan trọng hơn là, cô còn từng   mật ôm ấp , Nguyên Lâm Hữu nghĩ tới đây, hai tai  khỏi  nóng lên, liền vội vàng  mặt , lúc  mới :
“Chắc hẳn   xa ,  tìm  đến xem thử, nếu như thực sự  tìm , cầm quần áo của  trai em,  mượn hai con quân khuyển tới.”
Quân khuyển trong quân đội cũng  dễ mượn giống như trong tưởng tượng của  bình thường, nhưng  hiện tại  hời hợt  , Bách Hợp   cũng   đang  đùa, nhưng lúc  trong lòng cô mơ hồ  đoán , vì thế lắc đầu với Nguyên Lâm Hữu, một mặt lấy  tấm thẻ mở cửa phòng trong tủ đầu giường, một mặt  chạy lướt qua Nguyên Lâm Hữu sang phòng bên cạnh. Nhìn thấy cảnh tượng như , Nguyên Lâm Hữu chỉ đành  theo  cô. Ai liệu  lúc Bách Hợp mở cửa phòng bên cạnh,   thấy tiếng kêu thống khổ của cô gái, sắc mặt cô còn  kịp tái nhợt, Nguyên Lâm Hữu khi nãy vẫn còn tỉnh táo, lúc  sắc mặt bỗng nhiên đại biến, che mắt đẩy cô  ngoài cửa, vội vàng : “Đừng .” Một bên  nhanh chóng  phòng đóng cửa .
Từ biểu hiện của Nguyên Lâm Hữu, Bách Hợp liền đoán  cô gái trong phòng chắc hẳn là Nguyên Nhã Lan, dù  thì trong kịch tình Nguyên Nhã Lan cũng là  đàn bà đầu tiên của Phong Lệ Dương. Toàn  cô vô lực dựa  cánh cửa, cánh cửa lạnh như băng dán sát  gương mặt cô, khiến cho lòng cô từ từ bình tĩnh . Bởi vì khách sạn cách âm quá , nên cô   rõ  động tĩnh bên trong, nhưng tên Phong Lệ Dương  đích thực là kẻ  bản lĩnh, buổi sáng cơ thể Phong Lệ Dương  mới   vẽ bùa chú, cho ăn cổ trùng, buổi chiều  liền  bản lĩnh xuất hiện. Bách Hợp trong lúc nhất thời cảm thấy  chút luống cuống chân tay, cô vốn dĩ còn cho rằng sự việc  khả năng cũng  nghiêm trọng như  tưởng tượng, hiện tại xem  quả nhiên là cô quá xem nhẹ kẻ tu tiên  .