Nhìn dáng dấp của Nguyên Lâm Hữu như  ở trong quân đội, khả năng cận chiến chắc  mạnh, tuy Bách Hợp  từng đánh  với , nhưng  thể cảm nhận  cảm giác nguy hiểm    , đối phó với  mới luyện võ nửa năm như cô, cho dù là luyện nội công, Nguyên Lâm Hữu vẫn  thể chế ngự  cô.  nếu  đối phó với kẻ  năng lực cổ quái như Phong Lệ Dương , Bách Hợp cảm thấy vẫn khó lòng phòng . Đặc biệt là buổi sáng   Phong Lệ Dương    công kích  đại não của cô, khiến đầu cô đau  nứt, phảng phất giống như dị năng tinh thần cô từng  trong nhiệm vụ mạt thế  đó. Nếu như Phong Lệ Dương  sử dụng thủ đoạn , cho dù là năng lực cận chiến của Nguyên Lâm Hữu  mạnh hơn nữa, chỉ sợ đến ngay cả cơ hội đến gần Phong Lệ Dương thì  cũng  .
Nghĩ đến đây, Bách Hợp yên lặng thở dài, một mặt  mở cửa . Quả nhiên hiện tại Nguyên Lâm Hữu và Phong Lệ Dương  đánh thành một đoàn, lúc   khuôn mặt tuấn tú  của Phong Lệ Dương cũng  còn vẻ ngu đần như thường ngày nữa, trái  lộ  vài phần âm ngoan giống như một con ác lang, ánh mắt đáng sợ  của  khiến    dám  thẳng.
Không  vì     sử dụng chút nào công kích vô hình lúc sáng với Nguyên Lâm Hữu. Giờ  Nguyên Nhã Lan  ở  giường  thở mỏng manh,    một mảnh vải, khiến cho Bách Hợp ngoài ý  nhất,  mà  còn  một đứa con gái khác đang sống dở c.h.ế.t dở   giường,  thể lõa lồ khắp nơi đều hiện đầy vết xanh tím.
“Ngươi   đối thủ của , thừa dịp  còn  nổi giận, mau cút! Bằng , chết!” Bởi vì Bách Hợp đột nhiên  , Phong Lệ Dương theo bản năng  đầu , cho nên  Nguyên Lâm Hữu áp chế  , tình hình bên  khiến cho     liền thấy rõ chuyện gì đang xảy ,  giường lớn hỗn loạn vẫn còn lưu  vết tích của mấy . Trong nội dung vở kịch, nữ nhân đầu tiên của Phong Lệ Dương chắc là Nguyên Nhã Lan, nhưng hiện tại  mà  nhiều hơn một . Bách Hợp  tới chỗ Nguyên Nhã Lan. Tiểu công chúa Nguyên gia thường ngày vẫn luôn cao ngạo, lúc  đến ngay cả ánh mắt của Bách Hợp cũng  dám chống , lúc thấy cô  tới, cô  giống như một con chim nhỏ  hoảng sợ quấn chăn rúc  đầu giường,  thấy cảnh tượng như , trong mắt Phong Lệ Dương khi nãy còn  Nguyên Lâm Hữu áp chế   thoáng hiện lên một đạo hung quang, cũng   lấy khí lực từ ,  mà  một tay đẩy Nguyên Lâm Hữu ,  tới chỗ Nguyên Nhã Lan, kéo cô   trong lòng, hung ác  Bách Hợp, thấp giọng cảnh cáo:
“Trừ phi là nữ nhân của , bằng  cách  của , xa một chút…” Hắn còn   hết, cánh tay trống  còn    một động tác cổ quái, bản  Bách Hợp là  luyện đạo thuật, đương nhiên cảm nhận , nghĩ cũng  thèm nghĩ liền từ trong  lấy  một tấm định  phù, ‘đùng’ một cái liền dán lên đầu Phong Lệ Dương.
Chút pháp thuật mỏng manh  mới  Phong Lệ Dương triệu tập đến, lúc  vì động tác của   dừng , tia cảm giác quỷ dị  dần dần tiêu tán.  do Phong Lệ Dương lúc  từng luyện chú thuật, vì thế pháp lực còn sót  trong cơ thể  rút sạch. Càng quan trọng hơn là bởi vì pháp thuật  thể phát  ngoài, nên lúc  đương nhiên là phản phệ  chính , vì thế sắc mặt   chút trắng bệch, vẻ mặt  chút khó coi trừng Bách Hợp: “Ngươi   gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-231-nam-nhan-di-gioi-xuyen-qua-10.html.]
Bách Hợp  để ý đến , chỉ  cấm hồn chú sáng nay mới vẽ cho Phong Lệ Dương lúc  quả nhiên   phá , cho tới bây giờ cô gần như dám chắc dù cho kẻ tu tiên   nhập  cơ thể của Phong lệ Dương, nhưng nếu như dùng phương pháp đối phó ma quỷ để đối phó , khẳng định là  tác dụng. Tuy chính    tu tiên, nhưng bản    đạo thuật, ở điểm  chỉ cần chế trụ , cho dù   bản lĩnh thông thiên, cũng tuyệt đối  thi triển  .
Nghĩ đến đây Bách Hợp   hai lời liền giơ tay đánh bất tỉnh Nguyên Nhã Lan, thấy cô  mềm nhũn trượt xuống giường, cảnh   n.g.ự.c  lộ  hết, khuôn mặt Nguyên Lâm Hữu thoáng cái đỏ bừng lên, trong mắt lộ  vài phần giận dữ, vội vàng tiến lên kéo chăn đắp  cho cô . Lá bùa  mới dán lên trán Phong Lệ Dương lúc  bắt đầu rung động nhè nhẹ, chỉ e lá bùa chẳng  bao nhiêu pháp lực của   chắc  thể vây khốn  kẻ tu tiên thần thông quảng đại . Bách Hợp  thể nhẹ nhàng đánh hôn mê Nguyên Nhã Lan, cũng  nhất định  thể dễ dàng đập Nguyên Lâm Hữu bất tỉnh. Nếu để cho Phong Lệ Dương vùng vẫy thoát,   lên cơn điên, bản   hiện tại cũng  chắc là đối thủ của .
Mà chuyện quan trọng nhất, nếu như   phóng  cỗ pháp thuật cổ quái giống như sáng nay, chính  thật sự  khả năng   gì  , thừa dịp  yếu ớt liền lấy mạng . Trái  Nguyên Lâm Hữu từng thấy cảnh tượng  bắt cổ trùng, loại  như  cũng  thích nhiều lời, cho nên Bách Hợp dứt khoát  thèm giấu , một bên cắn rách ngón trỏ của , bắt đầu vẽ bùa chú lên trán Phong Lệ Dương.
Lấy m.á.u   vật dẫn cho bùa chú quả nhiên  uy lực hơn nhiều,  mới vẽ lên một chút, khuôn mặt Phong lệ Dương liền nhăn nhó, trong mắt lộ  vẻ hung ác,  chằm chằm Bách Hợp: “Phàm nhân, ngươi đây là đang  chết,  sẽ  tha cho ngươi!”
Thế nhưng lời còn  dứt, ánh sáng trong mắt  dần dần tiêu tán, Phong Lệ Dương ngốc nghếch nguyên bản  trở về . Chuyện  giống như   hai nhân cách , kẻ tu tiên  chế trụ, Phong Lệ Dương ban đầu liền  thể trở về, hiển nhiên   việc Bách Hợp bảo vệ cùng trợ giúp linh hồn Phong Lệ Dương trở nên mạnh mẽ   tác dụng, khiến kẻ ngoại lai   áp chế,  cho    cách nào   xóa bỏ Phong Lệ Dương nguyên gốc, cho nên mới tạo thành kết quả như ngày hôm nay.
Chỉ cần kẻ tu tiên  thường xuyên  áp chế,  xuất hiện chính là Phong Lệ Dương nguyên bản, Bách Hợp  nhếch miệng,  nhịn  bật .