Lúc  bầu trời an tĩnh kì lạ, chỉ  một giọng  giống như  từng quen  vang lên bên tai Bách Hợp : “Chúc mừng.” Giọng  cứng nhắc như máy móc,    nam nữ. Bách Hợp nhớ tới  khi  xảy  tai nạn xe cộ,  đầu tiên   giọng  hình như cũng giống . Cô so sánh với giọng Lý Duyên Tỷ, rõ ràng   giọng  hiện tại   của Lý Duyên Tỷ. Cô ngẩn  nghĩ đến Lý Duyên Tỷ đáp ứng    mấy lời khó hiểu . Mặc dù cô   rốt cuộc  xảy  chuyện gì nhưng bây giờ Lý Duyên Tỷ   ở đây  chứng minh cái việc gấp   giúp  hẳn là một việc hết sức phiền toái.
Bách Hợp mím môi, còn  mở miệng  chuyện,  bầu trời  hiện  tư liệu của cô:
Giới tính: Nữ ( thể  đổi giới tính)
Tên họ: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 67(max 100điểm)
Dung mạo: 69 (max 100 điểm)
Thể lực: 63 (max 100 điểm)
Võ lực: 34 (max 100 điểm)
Tinh thần: 31 (max 100 điểm)
Danh vọng: 21(max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức KinhThiên Địa môn, cổ thuật Nam Vực.
Sở trường: nấu ăn trung cấp, diễn xuất cao cấp, thuật ngũ hành bát quái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-244-doi-tinh-nhan-giang-ho-nghia-hiep-mot.html.]
Mị lực: 38 (max 100 điểm)
Sưu tầm: Tình yêu của Thi Vương, chúc phúc của thánh nữ, trái tim của Thiên sứ, hứa hẹn của Long Vương, quyến rũ của Hồ ly.
“Tiến  nhiệm vụ.” Không  âm điệu phập phồng vang lên, Bách Hợp  nhịn  hỏi một câu: “Lý Duyên Tỷ   ?” Cô  cảm giác   Lý Duyên Tỷ mất tích hẳn  liên quan tới cô, nhưng tiếng  cô  dứt thì giọng  cứng nhắc  cũng  trả lời cô, ngược  cô   xong, lập tức  mắt tối sầm, bất tỉnh nhân sự.
“Con của ...” Một giọng nữ bén nhọn đang  lóc hô to vang lên. Đầu Bách Hợp đau như  kim châm, chậm rãi mở mắt , nàng nhớ tới lúc  rời khỏi  gian  hỏi tung tích Lý Duyên Tỷ nhưng  nhận  đáp án,  khỏi  khổ hai tiếng, thu hết suy nghĩ trong lòng   bắt đầu đánh giá nơi  đến. Hiện tại nàng mặc một bộ đồ thuần trắng, đầu choáng váng từng đợt,  đầu hình như  quấn cái gì đó, thứ đầu tiên đập  mắt  thể thấy  hầu như tất cả đều là một vùng trắng xóa.
Nàng  quỳ  đất.Trước mặt bày một linh đường, lúc  quan tài đen nhánh đặt ở ,   chút u ám đáng sợ. Bên cạnh truyền đến tiếng  đứt quãng, cỗ  thể  theo bản năng vẫn đang xé tiền giấy ném  trong chậu than, ngọn lửa  càng cháy lớn hơn.
“Tiểu Hợp, nàng  ở đây một ngày,  nhà nghỉ ngơi một chút ?” Một giọng nam trầm  vang lên, Bách Hợp vô thức  đầu  thì trông thấy một  mặc một áo vải ngắn màu xanh, bên  mặc quần dài từ vải thô màu xám tro. Trên chân nam tử trẻ tuổi chỉ  một đôi giày cỏ, lúc   mặt hàm chứa mấy phần ân cần ngó chừng nàng: “Gần đây  thể của nàng  , ngày hôm nay  lạnh, ở trong linh đường lâu như , về phòng nghỉ một lát .”
Hiện tại Bách Hợp quỳ tới mức hai chân tê dại,  thấy lời nam tử trẻ tuổi  mắt   nhịn  gật đầu. Hắn vươn tay  dễ dàng ôm Bách Hợp  trong ngực. Sau khi trải qua một nhiệm vụ gặp  Đường Ân nổi điên, Bách Hợp vô thức  chút khẩn trương khi tiếp xúc với  khác,  thể thoáng cái cứng ngắc, nhưng  đàn ông trẻ tuổi giống như   cảm giác , ôm nàng   trong phòng.
Trong phòng ánh sáng sáng ngời, chẳng qua  thể    gia cảnh  quá ,  đàn ông để nàng lên giường rồi sờ gò má nàng,  một tiếng nghỉ ngơi thật , lúc  mới xoay   ngoài. Bách Hợp nhắm mắt  giả bộ như đang ngủ, kì thực bắt đầu tiếp thu nội dung vở kịch.
Nàng   tiến  một thế giới võ hiệp ân oán tình thù, chủ  thể  họ Lưu, nhũ danh Bách Hợp, mười bốn tuổi gả cho Tống Ngũ Lang trong thôn,  khi vợ chồng cưới  coi như tương kính như tân hết sức ân ái.
Mẫu  Tống Ngũ Lang- Lý thị sinh  con thứ năm, trừ con thứ sinh   bao lâu c.h.ế.t non ở ngoài, còn  ba đứa con trai đều tòng quân, cuối cùng cũng c.h.ế.t  chiến trường.Sau  chỉ còn một  Tống Ngũ Lang liền coi như châu ngọc.Chủ  thể gả cho Tống Ngũ Lang hai năm nhưng   thai, vì Tống Ngũ Lang  khi nàng mười lăm tuổi  ít chạm  nàng. Thứ nhất do thương tiếc  thể nàng mảnh mai tuổi  nhỏ,  thể  chịu nổi mây mưa, cũng vì như thế, lập gia đình hai năm, bụng của nàng vẫn   tin tức, điều  khiến trong lòng bà bà Lý thị  lo lắng   bất mãn, quan hệ  chồng nàng dâu  như hòa hợp, kì thực   chút căng thẳng.
Mà cùng lúc đó trong triều  một tên gian tướng tên là Tần Cống, tuổi   lớn lắm nhưng hãm hại trung lương g.i.ế.c  như ngóe, bảy năm  khi đương kim hoàng đế kế vị, một mũi tên b.ắ.n c.h.ế.t tiên đế, do đó trợ giúp đương kim hoàng thượng đăng cơ,  công giúp vua nên  đương kim hoàng đế phong  Định Quốc Công. Người  tay nắm đại quyền, khi hoàng thượng  lên ngôi lập tức g.i.ế.c  nhiều đại thần trong triều trung với tiên hoàng, mà chuyện xưa cũng bởi  bắt đầu.
Bên trong một đám đại thần  giết,  một đại thần tên là Dương Tiên Lâm. Trong nhà ông  vốn  một con gái, chỉ vì từ nhỏ khi sinh   thể yếu đuối, từng  cao tăng đắc đạo đoán mệnh cho nàng ,  rằng nàng  sống  quá mười tám tuổi, trừ phi để nàng rời xa trần thế,  khi tránh  kiếp nạn mười tám tuổi, mới  thể cả đời bình an.