Trong bệnh viện, hai cảnh ngục  kiên nhẫn tháo còng tay  cho Bách Hợp,  nhạo: “Thật sự là yếu đuối, gãy xương một , ở viện nửa năm.” Bách Hợp ở bao lâu các cô   ở đây trông coi bấy lâu,  đó  kiên nhẫn nữa nên động tác cực kì thô bạo,  lời châm chọc mỉa mai, Bách Hợp coi như   thấy, đầu cúi thấp, khi còng tay  tháo , cô  nhịn  mà lắc lắc tay, nửa năm trời  hề hoạt động cổ tay, nội lực trong cơ thể di chuyển, tuy  thật sự thâm hậu nhưng cũng đủ để Bách Hợp hài lòng.
Một  nữa đeo còng tay,  áp tải lên xe cảnh sát đưa về phòng giam, cả  Bách Hợp đều căng thẳng. Đây là thế giới mà   cô  từng trải qua, tuy  cô tự nhận  luyện võ công, về    sợ  da đen  nữa, thế nhưng trong nhà giam, lòng  đen tối, tham lam, đủ  tội ác…, khắp  mặt đều  phóng đại, phần tử tội phạm nhốt ở trong đó đều hết sức nguy hiểm. Quý Bách Hợp tiến  nơi đây, giống như con cừu nhỏ lọt  trong thế giới của một đám sói, một ngày trải qua như một năm, chính vì ký ức quá mức  xa và thống khổ, nhưng vẫn luôn  niềm tin con gái đang đợi cô  trở về  chỗ dựa, cho nên khi Quý Nguyệt  nhận cô  thì Quý Bách Hợp mới tan nát cõi lòng đến .
Trong tù, cô   tự sát, thời điểm thống khổ ,    hành hạ gần mười năm, mỗi  đều  thể ức h.i.ế.p cô ,  vũ nhục nhiều  như , cô  đều cố chịu đựng, vì nghĩ tới con gái ruột khiến cô  tiếp tục chịu đựng.
Xe cảnh sát tiến về phía lưới điện, cửa chậm rãi đóng , thanh âm vô cùng nặng nề, lưới điện bao quanh cùng với con sông rộng chia cắt hai thế giới bên trong và bên ngoài đối lập , một cái trong tối, một cái ngoài sáng.
Phòng giam cũng   gì **, mỗi gian phòng giam cũng chỉ dùng cửa sắt đóng ,  ở đây  gì, chỉ cần cảnh ngục từ bên ngoài  qua đều  thể thấy rõ ràng. Các gian phòng giam liền kề , ước chừng bốn mét vuông lớn nhỏ, ngoại trừ một giường tầng  bằng thép, chỉ  một bồn cầu cùng với bệ rửa mặt đơn giản mà thôi. Khi Bách Hợp trở , một nữ tù nhân da đen cường tráng để lộ nửa  , tắm cả  bằng nước lạnh,  thấy động tĩnh bên ngoài, cô   đếm xỉa tới ngẩng đầu lên, trông thấy Bách Hợp, nhếch miệng  một tiếng,  mặt lộ  vẻ dữ tợn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-253-1.html.]
“Đi !” Cảnh ngục  kiên nhẫn đẩy Bách Hợp một cái, thấy cô lảo đảo  , mới lập tức cầm quần áo đồ tắm  kiểm tra xong của Bách Hợp, ném lên mặt cô,  trong phòng giam đối diện phá lên , huýt gió, huýt sáo, tiếng đập tay cùng tiếng thét chói tai tất cả đều vang lên: “Nhìn kìa, bé gái phương Đông  trở  !”
“Elyse, tiêu diệt cô , tiêu diệt cô !” Rất nhiều   hẹn mà cùng rống to, tiếng ồn trong phòng giam  nhanh kinh động đến hệ thống báo động, tiếng còi bắt đầu vang lên, một đám nữ cảnh sát  kiên nhẫn chạy , côn cảnh sát trong tay gõ lên  song sắt ở gian phòng giam của Bách Hợp một cái, cáu kỉnh quát lên: “Yên lặng! Nếu ai  im lặng , công cụ trong tay  tuyệt đối sẽ khiến cho mấy  hối hận!”
Mấy lời   thốt , tiếng hoan hô náo nhiệt   dần yên tĩnh trở , tiếng cảnh báo cũng theo đó nhỏ   dần dần biến mất, đám cảnh ngục  lúc  mới  lạnh  thoáng qua bốn phía,  , hung ác  chằm chằm  Bách Hợp, : “Đồ con chó, đàng hoàng một chút!”.
Bất kể những     chán ghét đám tù nhân, nhưng đối với những  cao lớn da trắng  mà , các cô  vô cùng ghét nhất coi thường nhất Quý Bách Hợp  là  da vàng đến từ phương Đông, kì thị màu da vô cùng  đề cao ở đây. Bách Hợp  rõ họ đang cảnh cáo  đừng  tùy tiện, hại mấy  bọn họ như    đưa cô  bệnh viện, dù  chuyện  ồn ào lên cũng sẽ gây ảnh hưởng nhất định đến họ. Nếu   đang giai đoạn  đổi Ngục trưởng cho nhiệm kỳ mới, cấp    thanh danh , bọn họ chỉ sợ sẽ  để ý như , nhưng ở thời khắc mấu chốt ,  ai   chuyện gì phiền toái xảy , chỉ hy vọng hết thảy yên bình.
Bách Hợp mím môi, mỉm    gì, về  cô tuyệt đối  thể như Quý Bách Hợp của quá khứ,    đánh đập tàn nhẫn mang  khỏi đây, có khả năng trong gian phòng giam  sẽ    thương  đưa  ngoài, nhưng đó   là cô.
Thời gian dần trôi qua, trong ngục giam bình tĩnh , Elyse chậm rãi lau rửa sạch sẽ  , cầm quần áo tù  lượt mặc , thỉnh thoảng  lạnh liếc  Bách Hợp. Bách Hợp cũng  thèm để ý tới cô , bỏ đồ đạc xuống, cô chuẩn  rửa mặt  ngủ tiếp.  nước trong mỗi gian phòng giam đều  một lượng nhất định, Bách Hợp tiến đến vặn mở vòi nước, bên trong chỉ còn vài giọt nước chảy , thời gian dần trôi qua liền  một tiếng động.