Bách Hợp  lạnh một tiếng,  thấy vui vẻ ác liệt trong mắt  vây xem xung quanh, từ vẻ mặt của mấy  bọn họ, Bách Hợp  thể   , chắc các cô  biến  trở thành niềm vui giải trí, đùa cợt cô thành một kẻ đáng thương, đám   giống như các khán giả  ở  cao, quan sát trận đấu giữa những con dã thú. Nếu như  mấy tháng ,  lẽ cô sẽ kiêng dè, nhưng từ đó đến nay, Bách Hợp luyện tập võ công  chăm chỉ, hơn nữa  thể  thực sự là chất liệu  để luyện võ, công phu hơn tám tháng đủ để thấy thành quả hơn một năm của cô.
Đạo lý  bắt giặc   bắt vua ai cũng hiểu, nhưng  nhiều     mà thôi. Bách Hợp chuẩn xác xông về một nữ tù da đen, thấy cô  xòe bàn tay , giống như diều hâu bắt gà con  dùng tay xách cô lên. Elyse  theo , mặt đầy oán hận trừng mắt với cô,  thể hiểu khởi đầu của chuyện  là ai. Ở chỗ  sẽ   ai đến cứu cô, lúc  nếu như tùy ý  khác ức hiếp, chỉ sợ một  phương Đông như cô dù c.h.ế.t cũng là đáng đời. Bách Hợp   hai lời một cước đạp bay nữ tù da đen lúc đầu, cô vận khởi lực đạo  chân, vô cùng mạnh mẽ, nữ tù cường tráng  giống như cái bao cát  đánh ngược  về phía , liên tiếp đụng ngã nhiều  phía , té  mặt đất   dậy nổi.
“Elyse, tao vốn   so đo với mày, đây là do mày ép tao đấy!” Tất cả vốn tưởng rằng Bách Hợp nhất định sẽ thua lúc  đều á khẩu  nên lời,  vài  còn móc tiền  chuẩn  đánh cược, nhưng chứng kiến tình cảnh như , trong ngục giam bỗng tĩnh lặng như tờ.
Sắc mặt Elyse  trắng bệch, bờ môi dày giật giật, bỗng nhiên quát to một tiếng: “Câm miệng! Đồ con chó, hôm nay mày   chạy!” Ỷ   đông thế mạnh, tuy mấy tháng  Bách Hợp từng đánh Elyse một , nhưng Elyse nghĩ rằng  lẽ do Bách Hợp may mắn mà thôi. Dù   vóc dáng hai , một bên cường tráng  lực, một bên vô cùng gầy yếu, tuy   Bách Hợp mới đạp bay một nữ tù, nhưng Elyse chỉ nhận  cô may mà thôi.
Lợi dụng lực  vặn, nhanh chóng ném Elyse xuống đất, nghĩ đến  , nữ tù nhân da đen  hạ nhục nguyên chủ như thế nào, Bách Hợp  khách khí, nắm tay  cuộn thành nắm đấm, hung hăng đ.ấ.m lên mặt  phía !
‘Răng rắc’, một tiếng giòn vang, tất cả   đều  thấy rõ ràng, trong tích tắc, sống mũi Elyse lệch  một đoạn, m.á.u theo hai lỗ mũi cô  chảy . Mọi  hiển nhiên  nghĩ một quyền của Bách Hợp đ.ấ.m xuống  uy lực như , sắc mặt  nhiều  biến đổi, mà ngay cả nữ tù   nhạo Bách Hợp cũng ngây ngẩn cả , cai ngục lúc  còn  bộ  thấy ngẩn ngơ, mày nhíu   xem xét bên .
“Về  còn dám  phiền tao nữa ?” Bách Hợp túm lấy tóc ngắn của Elyse, bắt cô  ngẩng đầu lên, thấy cô  ôm  mũi   nên lời, một tay khác  cầm mắt cá chân của cô , nghiêm nghị hỏi  một câu: “Còn dám  phiền tao nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-256-tinh-me-trong-lao-ly-5.html.]
“Hừ!” Elyse nhổ nước miếng về phía Bách Hợp, tuy nhiên nước miếng  b.ắ.n  lên  Bách Hợp, thấy bộ dạng c.h.ế.t cũng  chịu nhận thua của cô , Bách Hợp vặn chân cô , ‘rắc~’ một tiếng, nện cô  xuống mặt đất!
Lần , đến cả tiếng kêu thảm thiết Elyse cũng  thốt lên , gương mặt  mặt đất nhanh chóng   tri giác, lập tức ngất ! Nơi cô   nhanh chóng đầy máu, cai ngục   còn giả c.h.ế.t lúc  phục hồi  tinh thần cuống quít chạy về phía .
“Làm gì ? Giơ tay lên,  lưng  tường, quỳ xuống!” Nữ cảnh sát chứng kiến Bách Hợp tay  giơ đám   lên  nện xuống mặt đất, trong lòng  khỏi phát lạnh, vô ý thức giơ gậy cảnh sát trong tay lên, bày  tư thế phòng ngự.
“Hừ!” Bách Hợp hừ lạnh một tiếng, cũng  quỳ xuống theo lời bọn họ,  ở nơi , nếu yếu đuối  lời, đợi chờ  chỉ  kết cục diệt vong, cô  lạnh một tiếng,  đầu cứng rắn  với mấy nữ cảnh sát đang xông tới: “Mấy    gì?”
Một nữ cảnh sát tay cầm s.ú.n.g lục đè lưng cô xuống, cảnh giác đánh giá Bách Hợp vài , thấy cô  sang, vô ý thức lui về phía  một bước: “Mấy  tỉnh táo một chút, đánh  với   ba tháng   ai tới thăm, giam riêng !”
Đối với  khác, yêu cầu như   thể khiến họ thấy khó chịu, thế nhưng với Bách Hợp, cô cũng  khó tiếp nhận việc  giam riêng, bởi  cô  chút do dự xoay  chuẩn  trở về phòng dọn dẹp đồ đạc tách khỏi đám  . Lần  cô , cai ngục  như lâm  cuộc chiến, ánh mắt gắt gao  chằm chằm cô hồi lâu, thấy Bach Hợp ôm đồ đạc  , tuy   mấp máy môi, nhưng cuối cùng vẫn   thêm gì, để cô mang theo đồ đạc tiến  trong phòng tạm giam.
Lần  cai ngục  chỉnh đốn cô một chút,  lẽ  khiến cô ngoan ngoãn nhận thua  lời, cho nên hai tháng  đó, căn bản   ai đến  thả cô  ngoài. Bị nhốt trong phòng tạm giam, một ngày hai mươi tư tiếng đồng hồ   ai  chuyện với cô, gian phòng   cửa sổ, cũng   ai để trao đổi, mà ngay cả  WC cũng ở trong phòng, vốn dĩ một chút thời gian hoạt động tự do của tù phạm cũng  . Sự trừng phạt  khiến trong lòng tù phạm nảy sinh sự sợ hãi,  nhiều  tính nhẫn nại hơn , ở trong kiểu phòng  nửa tháng, tinh thần cũng dễ dàng hoảng loạn.