Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 26: Tiếu ngạo giang hồ công lược (tám)

Cập nhật lúc: 2024-10-16 12:54:19
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bách Hợp run run xuống giường cầm ngọn đèn thắp lên, lúc mới thấy lưng Lâm Bình Chi một vết đao từ phía chạy dọc qua vai, gần như là qua nửa của , hơn nữa còn độc, m.á.u chung quanh vết thương khô khốc, nhưng phía ẩn ẩn màu xanh đen.

Lâm Bình Chi rút chủy thủ ném cho nàng, thúc giục: “Nhanh lên.” Bách Hợp nhớ đến tình cảnh lúc cạo da thịt vết thương phía lưng, dậy gật đầu, trong lúc Lâm Bình Chi cố nhịn biểu lộ đau đớn, nàng cơ hồ lột da nửa tấm lưng của Lâm Bình Chi.

“Ta nhất định là kiếp tạo nghiệt, mới gặp ngươi.” Trong miệng mặc niệm , từ đầu tiên Bách Hợp cắt sai chỗ, chịu đựng đau đớn nhắc nhở nhiều xong, nàng vẫn tự chủ mà cắt sai, Lâm Bình Chi cách nào hình dung cái loại cảm giác rồi, lúc hận thể đánh Bách Hợp một trận, nhưng thể đau đớn hơn nữa mất m.á.u quá nhiều khiến cho môi trắng bệch, hai mắt đỏ bừng cũng mấy phần ánh sáng thường ngày.

“Là ngươi bảo , ngươi chữa thương cho cũng là như . . . . . .” Bách Hợp cho sợ đến run run, trong đôi mắt to đen nhánh lộ mấy phần cảnh giác, bộ dạng của nàng, Lâm Bình Chi cảm giác, cảm thấy nội thương gì, nhưng lúc một cảm giác hộc m.á.u xông tới : “Cả tấm lưng của ngươi tất cả đều trúng độc, dĩ nhiên là cắt, Lão Tử chỉ chịu một nhát đao thôi” Kết quả lột hơn phân nửa da. . . . . .

Trong lòng Lâm Bình Chi hận đến cắn răng, một nữa mắng Nhạc Bất Quần cẩu huyết phun đầu, rốt cục chống đỡ nữa, chậm rãi ngủ . Mà Bách Hợp kéo hai cái, thấy kéo , suy nghĩ một chút dứt khoát ở bên cạnh .

Lúc trong lòng nàng chỉ một ý nghĩ trong đầu, Lâm Bình Chi nguyện ý cho nàng chủy thủ và đưa lưng về phía nàng, hành động cho thấy Lâm Bình Chi tín nhiệm nàng ? Đi tới cái thế giới trong đầu Bách Hợp vẫn đầy mơ màng, trừ nội dung câu chuyện thì ngay cả gợi ý nhiệm vụ cũng , nàng rốt cuộc thành cái gì, vì chỉ thể một bước một bước, lúc trong đầu đầu mối, nàng nhanh liền vứt bỏ tất cả, dựa Lâm Bình Chi ngủ.

Cũng may buổi tối Lâm Bình Chi nóng sốt, đợi đến sáng sớm tỉnh thấy tình cảnh thê lương của , yên lặng cố hết sức bò dậy, thuận tiện cũng kéo Bách Hợp lên giường, thương, vốn đặc biệt nghiêm trọng, nhưng Bách Hợp trị liệu suýt nữa thì xảy án mạng, may nhờ hôm nay giống đây, nếu , sợ rằng cái mệnh cũng giao . Càng cho Lâm Bình Chi tức giận là thương, hơn nữa còn do Bách Hợp ban tặng, nàng đưa lên giường , mặc mặt đất một đêm!

Kiên cường dũng cảm chịu đựng qua thời kỳ trọng thương, Lâm Bình Chi giận chừng mấy ngày để ý Bách Hợp, nhưng da mặt nha đầu cũng dày , mặt dày mày dạn nhào qua, cuối cùng Lâm Bình Chi nhịn , vẫn chuyện với nàng, chuyện giận dỗi lúc của hai coi như bỏ qua.

Người trôi dạt trong giang hồ, tuy Lâm Bình Chi hiện tại đổi đầu đổi mặt, cũng ai cũng ý, Dư Thương Hải g.i.ế.c là chưởng môn phái Thanh Thành, bao nhiêu đồ tử đồ tôn của Dư Thương Hải tìm báo thù, bởi vì kịp thời đầu nhập phái của Tả Lãnh Thiền, nên chúng đại hiệp trong giang hồ hợp thành liên minh, đặc biệt truy tìm ác tặc là .

Cũng bởi vì lúc Lâm Bình Chi cửa gặp như một đám tìm tính sổ, vì trong lúc vây công trọng thương, cũng lúc ma quỷ ám ảnh rồi , liên lụy đến Bách Hợp, thế nhưng mang theo vết thương chạy đến bỏ rơi đám đông mới trở căn nhà gỗ , nếu như sớm đoán nha đầu ân tương cừu báo, mang về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-26-tieu-ngao-giang-ho-cong-luoc-tam.html.]

Lâm Bình Chi tức giận oán hận Bách Hợp một cái, trong thời gian đen gầy, lúc g.i.ế.c Dư Thương Hải bộ dáng quyến rũ xinh , vì cuộc sống ở trong núi sâu nuôi sống cô nương ngốc như Bách Hợp, mỗi ngày trời sáng dậy, nếu luyện võ công, thì một khắc cũng yên tĩnh, vì căn bản thời gian rửa mặt trang phục, cũng còn thời gian tìm mua giúp xiêm y xinh , áo bào hoa lệ mắt của cũng thích hợp bôn tẩu ở trong rừng, nên đều cất , đó là kiểu kiểu áo ngắn cùng quần dài vải thô mà thôi.

Bách Hợp náo loạn ăn chân gà nướng, Lâm Bình Chi biện pháp đành mang nàng xuống núi , đúng lúc liền gặp của phái Thanh Thành đang cầm lấy bức họa của tìm kiếm khắp nơi .

Trong lòng Lâm Bình Chi lập tức giật , thầm hận Bách Hợp nghiến răng nghiến lợi, quyết định chờ thêm một lúc trở về núi sẽ thu thập nàng, nhưng để tránh nàng chuyện , vẫn ở bên tai nàng nhẹ giọng căn dặn một câu: “Những lát nữa nếu tìm , một ngươi chạy , cần lo .”

“Vậy , thể bỏ mặc ?” Bách Hợp vỗ vỗ bộ ngực, vẻ mặt trượng nghĩa : “Bình , giống như loại vong ân phụ nghĩa ?”

“Ta chính là hi vọng ngươi là vong ân phụ nghĩa.” Lâm Bình Chi cắn răng, vẻ mặt tức giận bất bình của Bách Hợp, cũng bất chấp nhân sĩ giang hồ ở trấn tìm kiếm khắp nơi, lạnh giọng liền : “Ngươi lưu chỉ kéo chân của thôi, ngươi xem ngươi ở ích lợi gì? Nếu ngươi tự chạy còn thể thoát , ngươi ở , còn c.h.ế.t chung với ngươi, van cầu ngươi vong ân phụ nghĩa nhé”

Một câu đem Bách Hợp tức đến sắc mặt đỏ bừng, Lâm Bình Chi mới hài lòng: “Đợi lát nữa thông minh cơ linh một chút, thấy bảo chạy liền bỏ chạy.” võ công của Nhạc Linh San mặc dù hình dáng gì, nhưng tình huống khách quan chống những mắt , cho dù nàng đánh quấn lấy thì cũng thể chạy trốn .

“Ta lúc nào cơ trí ?” Bách Hợp chút bất mãn, Lâm Bình Chi dây dưa với nàng, nàng dẫn vòng vèo, chỉ hừ lạnh một tiếng, liền nữa.

“Sư , bên hai hành tung khả nghi!” Đột nhiên hai tử phái Thanh Thành phát hiện bên Bách Hợp và Lâm Bình Chi mang mũ che đang lôi kéo, nhất thời kinh hãi, nhiều trong lòng sợ hết hồn đồng thời cũng nhanh chóng tới đây bao vây. Hôm nay Bách Hợp ăn mặc khác lớn với , chính nàng chải búi tóc cổ đại, Lâm Bình Chi tất nhiên cũng chải búi tóc phức tạp cho nàng, chỉ tùy ý búi tóc thành búi tóc toản nhi, thoạt vẻ mặt và bộ dạng ngu vù vù ngó chừng những rút trường kiếm ép hai , vẻ mặt sợ hãi, nhanh chóng trốn phía Lâm Bình Chi.

Hắn , lúc gặp nguy hiểm bất kể mới nàng chuyện trượng nghĩa cỡ nào, nhưng theo tính cách lấn thiện sợ ác của nàng, nàng tuyệt đối sẽ là đầu tiên trốn . Tuy đây là ý nguyện của , nhưng Lâm Bình Chi suýt nữa vẫn nhịn phun một ngụm m.á.u như cũ.

“Tiểu tử, lấy mũ che đầu lấy xuống!” Một giọng thô nặng vang lên, Bách Hợp cảm thấy da thịt Lâm Bình Chi thoáng cái liền căng lên, khí khẩn trương , nàng dù ngốc cũng thấy cái gì đúng, vội vươn tay đem Lâm Bình Chi bắt .

Loading...