“Đừng, đừng, đừng gϊếŧ ngài , đừng gϊếŧ ngài …” Một giọng nữ mảnh mai yếu ớt phát  từ phòng trong, giọng  mang theo vài phần thê lương, Hoa Tri Ý mang theo vẻ mặt trắng bệch  cung nữ đỡ lảo đảo   khỏi phòng, lúc  thấy Hách Liên Tú, nước mắt của nàng  liền đột nhiên chảy xuống, trong miệng phát  tiếng nức nở nghẹn ngào như mèo con, một bàn tay trắng nõn vươn về phía Hách Liên Tú: “Tú, Tú lang…”
“Vương thất Hoa thị dơ bẩn  chịu nổi, thật khiến  buồn nôn.” Hách Liên Tú cũng  lộ  vẻ thương tiếc với Hoa Tri Ý mảnh mai yếu ớt, mà ngược  là lạnh lùng  nàng  nửa ngày,  đó liền cau mày ghét bỏ : “Ngươi nhận lầm .”
Hách Liên Tú lãnh binh chiếm lĩnh hoàng cung,  thể thấy   Đại Sở  sẽ do   thừa kế, một đám cung phi  thấy những bí mật  của  ,   đều  dọa đến sắc mặt trắng bệch, cũng  dám thở  một tiếng.
“Lúc, lúc đầu , cũng, cũng là  ép buộc…” Lúc đầu khi sống chung với Hoa Nguyên Ân, Hoa Tri Ý  từng nghĩ tới kết quả như , nhưng nàng luôn cho rằng Hách Liên Tú luôn yêu nàng, nàng  từng nghĩ tới Hách Liên Tú cũng sẽ  ngày ghét bỏ nàng, cái nhận thức , với Hoa Tri Ý, giống như một đả kích trầm trọng.
“Ý nhi!” Hoa Nguyên Ân  ở một bên  thấy Hoa Tri Ý  như ,  mặt hiện  vài tia bi thương, hôm nay nếu quốc phá cung loạn,  lẽ  sẽ  cảm thấy tiếc nuối và  chút  cam lòng, nhưng mất  Vương vị và giang sơn tuyệt đối  khiến cho  đau xót bằng một câu  của Hoa Tri Ý,  khuôn mặt  tuấn của  hiện lên thần thái bi thường, nhưng một khắc  liền giấu : “Tới đây!”
“Tú lang,  tha cho ngài  ,  hãy tha cho ngài  ,  van cầu ,   gì  đều cho .”  Hoa Tri Ý   đến nước mắt như chuỗi hạt châu  đứt,  để ý tới lời  của Hoa Nguyên Ân, mà chỉ   cởϊ áσ của   : “Chàng tha cho ngài  , ,  thể của  liền cho , …”
“…” Bách Hợp  trò khôi hài  mặt, khóe mắt  ngừng co rút: “Hoàng quý phi, ngươi  mới sinh xong,  thể còn hư yếu, chỉ sợ  thích hợp  chuyện phòng the.”
Gương mặt yêu kiều của Hoa Tri Ý vốn đang đỏ bừng,  thấy lời  của Bách Hợp liền trở nên trắng bệch,  thể nàng  run rẩy như lá mùa thu rụng trong gió, đáng thương  chằm chằm  Hách Liên Tú,    Hoa Nguyên Ân, đôi môi  nàng  cắn chặt, bộ dạng  cực kỳ đáng thương, giống như Bách Hợp  mới   chuyện thương thiên hại lý nào với nàng  .
“Câm miệng.” Hoa Nguyên Ân oán hận trừng Bách Hợp,  đau lòng  chằm chằm  con gái của ,  yêu thảm Hoa Tri Ý , nhất là thấy nàng vì , vì bảo vệ cho  một mạng mà nguyện ý ủy  cho Hách Liên Tú, trong lòng Hoa Nguyên Ân đau đớn giống như  đao khoét: “Ý nhi,  cần cầu xin  ,   cho nàng cầu xin  !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-289-1.html.]
“Có cầu cũng vô dụng.” Hách Liên Tú tiếp một câu, Hoa Tri Ý  lặng yên chảy nước mắt.
“Tú lang,  lấy giang sơn  , Nguyên Ân sẽ  tranh giành với , ,  tha cho ngài  một mạng …” Hoa Tri Ý nhẹ giọng cầu khẩn, vẻ mặt khổ sở, ban đầu khi nàng  Hoa Nguyên Ân cưỡиɠ ɧϊếp quả thật cảm thấy  cam lòng, nhưng qua thời gian, nàng  thể phủ nhận rằng   thật sự yêu Hoa Nguyên Ân, nàng yêu  , yêu cái  đối xử với nàng  cường thế   dịu dàng . Nàng  rõ   như  là sai, nhưng nàng  khống chế  bản , nàng cũng  rõ    với nam nhân  từng thề non hẹn biển với  ngay từ đầu : “Xem như  van , xem tại phần tình cảm   của chúng , tha cho ngài  một mạng…”
“Chúng  từng  tình cảm gì?” Hách Liên Tú   như thế, liền  nhịn  nở nụ , khóe miệng mang theo vài phần cay nghiệt: “Ngươi chỉ là một nữ nhân tàn hoa bại liễu, sinh hạ yêu quái thôi, cũng  tư cách  đến tình cảm với  ? Quả thực là  dơ lỗ tai .”
“Hơn nữa, Hoàng quý phi, hiện tại Hoa Nguyên Ân  tranh giành giang sơn , cũng   khả năng tranh giành nữa rồi.” Bách Hợp bỗng nở nụ , thành công kéo vẻ mặt đang tràn đầy  hổ của Hoa Tri Ý về phía nàng: “Nếu như ngươi còn  hổ thẹn, thì nên nghĩ đến Đức phi hiện giờ đang treo mạng sống  sợi tóc , nàng  sinh  ngươi, nhưng   là để ngươi  đoạt trượng phu của nàng , nếu nàng    sẽ  kết quả như hôm nay, chỉ sợ lúc   hận  thể  sinh  ngươi ?”
Suốt nửa năm qua, cuộc sống của Đức phi cực kỳ khổ sở, nàng  gần như  Hoa Nguyên Ân giam lỏng, cũng bởi vì đêm đó nàng  hộc m.á.u khiến Hoa Tri Ý hô lên tiếng ‘Nương’ đó,  cho Hoa Nguyên Ân giận lây sang nàng ,  những khóa chặt cửa cung của nàng , mà hơn nữa ngoại trừ thái y  thể   , căn bản  cho phép nàng  gặp mặt Hoa Tri Ý, nếu  một khắc  chuyện Đức phi phong phi còn khiến   trong cung hâm mộ, thì một khắc  Đức phi liền trở thành trò  của   trong cung.
Trong hậu cung  từ xưa đến nay đều là nơi  ăn thịt , nâng cao giẫm thấp cũng  hiếm thấy.
Nếu ngay từ đầu    nâng lên cao, thì  lẽ Đức phi còn  thể duy trì tâm tình bình tĩnh lúc , nhưng  khi tâm tình nàng   quấy rối,  phát sinh  chuyện Hoa Tri Ý, nàng  liền  thể yên lặng chúc phúc con gái như trong nội dung vở kịch  nữa, nhất là thủ đoạn mạnh mẽ của Hoa Nguyên Ân  chỉ khiến cho nàng  càng hận Hoa Tri Ý hơn mà thôi.
“Ngươi…” Hoa Tri Ý  thấy Bách Hợp     hổ thẹn,  thể mềm mại liền càng run rẩy hơn, vốn nàng   mới sinh xong,     sinh  một đứa con trai dị dạng,  đả kích  suy yếu  chịu nổi, lúc   nghĩ đến , trong lòng liền áy náy sợ hãi, cùng với thần sắc chán ghét  chút che giấu  mặt trượng phu   của nàng ,  đánh vỡ nội tâm của nàng .
Mấy ngày nay nàng   Hoa Nguyên Ân giam trong cung   gặp ,  thể tự lừa  rằng  và Hoa Nguyên Ân là phu thê, nhưng bây giờ nàng     kéo về hiện thực, ánh mắt chán ghét cùng với châm chọc của  chung quanh, khiến cho Hoa Tri Ý  thể chịu  nữa, liền trực tiếp ngất xỉu ngay tại chỗ.