“Ah, mất mặt c.h.ế.t .” Đường Ân Hi đang  đắc ý, cái cằm dương lên, nhưng khi  thấy Kỷ phu nhân   thì cô lập tức thè lưỡi, thoáng cái liền bưng kín mặt, mười ngón tách  theo giữa ngón tay  chằm chằm lên xem tình cảnh  mặt, vô ý thức trốn  lưng Kỷ Vân Duệ
“Cô là ai, cô dựa  cái gì mà đánh Vân Duệ của chúng ?” Kỷ phu nhân tức giận đến chết,  khi mở cửa   chứng kiến con trai vẫn còn bụm mặt, lập tức sắc mặt vô cùng âm trầm. Nguời đàn ông trung niên  mới xuống xe liếc  Đường Ân Hi, chỉ chỉ trong nhà: “Có chuyện gì truớc  nhà  , Bách Hợp đến ,  hết mời cô bé   .”
“Con   ,  đau , cô  là Đường Ân Hi, là con...” Kỷ Vân Duệ  cụng trán đỏ lên,  từ nhỏ làn da trắng nõn, dấu vết thoạt  đều hết sức rõ ràng. Hắn thốt  lời  thì Bách Hợp  rõ Kỷ phu nhân nhất định sẽ  thoải mái rồi, dù  Kỷ phu nhân đau con trai, nhưng Kỷ Vân Duệ    Đường Ân Hi biện hộ, cho dù là Kỷ phu nhân  nỡ mắng con trai, khẳng định cũng sẽ tính   Đường Ân Hi đấy.
Quả nhiên, sắc mặt Kỷ phu nhân trầm xuống, thò tay vỗ lưng Kỷ Vân Duệ: “Con cái đứa nhỏ ,  sớm xem qua tin tức giải trí .” Nói xong lời này, Kỷ phu nhân   Bách Hợp, ôn hòa ôm lấy Bách Hợp : “Bách Hợp gầy, trong  thời gian  công tác bận quá ?”
Ngày thường Kỷ phu nhân thỉnh thoảng sẽ gọi điện thoại cho Giang Bách Hợp, nhưng Bách Hợp từ  đến nay   đến nhà họ Kỷ, trong lòng  suy đoán, lúc    câu hỏi của Kỷ phu nhân, liền liếc  Đường Ân Hi:
“Ngược  cũng   công tác quá mệt mỏi, chỉ là  một ít   hươu  vượn, may mắn cháu  xử lý xong chuyện . Nếu để ba  cháu    bắt nạt cháu trong khi họ  ở bên cạnh con gái, đoán chừng  đau lòng, bác gái  ngàn vạn đừng  với ba  cháu.” Bách Hợp  chắn miệng Kỷ phu nhân, thần sắc Kỷ phu nhân thoáng cái cũng  chút  hổ,  khỏi   đầu trừng con trai. Mới  vẻ : “Có việc gì truớc tiên  trong phòng  , bên ngoài lạnh lắm.”
Bách Hợp lên tiếng, cùng Kỷ phu nhân  mật cầm tay  trong nhà, Kỷ lão gia đưa chìa khóa xe cho quản gia cũng   đầu    trong nhà, duy chỉ  Đường Ân Hi  mới   hành động ngoài dự đoán của  , lúc   hổ giống như cô vợ bé nhỏ  theo  lưng Kỷ Vân Duệ. Một bộ dạng cẩn thận từng li từng tí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-306-danh-vien-bai-tran6.html.]
Lúc đổi giày, bởi vì Giang Bách Hợp khi bé thường đến nhà họ Kỷ, tại đây từng cọng cây ngọn cỏ cô cũng hết sức quen thuộc, đừng  đến quản gia lâu năm nhà họ Kỷ,  thấy Bách Hợp liền   ngớt mang đến một đôi dép lê. Đến phiên Đường Ân Hi, cô thoáng cái mắt choáng váng, lúc  Kỷ phu nhân  thèm  cô ,  để cho cô cảm thấy  chút  hổ, Đường Ân Hi  xúc động và trẻ con, bởi  cô xúc động xông tới nhíu mũi Kỷ Vân Duệ, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp cởi giày  a một đôi tất vải màu trắng tinh khiết liền dẫm   sàn nhà. Đi tới ghế sa lon  Bách Hợp cùng với Kỷ phu nhân hai  đang .
Tình cảnh  mắt  để cho Kỷ phu nhân  chút kinh ngây dại, bà coi trọng xuất   ,  việc  luôn luôn là   đấy. Ngày thường lui tới đều là ngưòi quen bạn bè  thiết,  đầu chứng kiến cô gái  những cử chỉ phóng khoáng như . Tất cả    tự chủ  đem lực chú ý  rơi xuống hai chân Đường Ân Hi, theo bít tất  thể    Đường Ân Hi ngày thuờng   lắm, một đôi tất vải màu trắng tinh khiết đều  chút ố vàng, khóe miệng Kỷ phu nhân co quắp, trong lòng bắt đầu hoài nghi  ánh mắt của con trai. Nhất là khi  đầu chứng kiến thư thái tao nhã của  Bách Hợp thì Kỷ phu nhân liền cảm thấy  chút bất mãn.
Dĩ vãng Kỷ phu nhân cảm thấy Giang Bách Hợp vô cùng lãnh đạm Kỷ Vân Duệ. Cái  giữa hai  chỉ là Kỷ Vân Duệ tương tư đơn phương mà thôi,   thời gian  Kỷ Vân Duệ  bạn gái. Kỷ phu nhân  chút thở dài một  đấy, dù  Kỷ Vân Duệ từ nhỏ  ưa thích Giang Bách Hợp, mà Giang Bách Hợp  luôn luôn yêu thằng nhóc nhà họ Liễu , tất cả   là thế giao, nếu bởi vì khúc mắc của bọn trẻ, đến lúc đó nguời lớn  mặt cũng lúng túng, Kỷ Vân Duệ  rõ vòng vo tính  hề cố chấp, Kỷ phu nhân ngay từ đầu đối với nguời  thể  đổi con trai  Đường Ân Hi  chút tò mò đấy, ai  thể ngờ lúc  thấy Đường Ân Hi,  là vì hành động cô  đánh Kỷ Vân Duệ  mà  chút thất vọng,   thấy bộ dạng cô hôm nay một chút   cấp bậc lễ nghĩa, Kỷ ánh mắt phu nhân càng lạnh lùng.
Cho dù  để cho Kỷ Vân Duệ tuyển một nguời giúp việc mới, còn giỏi hơn Đường Ân Hi.
“Bà Ngô,  vị ...”
Ánh mắt Kỷ phu nhân rơi   Đường Ân Hi  chút sắc bén, thấy Đường Ân Hi  chút bất an rụt rụt đầu ngón chân, cử động  trang trọng như  thì Kỷ phu nhân càng là  thích, mà Kỷ Vân Duệ   cô chút trìu mến, Đường Ân Hi sớm  mất  cha , một  một  sinh hoạt,    quan tâm cô, hết   tới  khác cô    thể sống vui vẻ hoạt bát, cái  càng  để cho Kỷ Vân Duệ  Đường Ân Hi với ánh mắt nhu hòa chút ít,   Kỷ phu nhân  lúc    chút nghĩ ngợi Kỷ Vân Duệ lên tiếng: “Mẹ, con   qua, cô  gọi là Đường Ân Hi.”
Liên tiếp hai  vốn Kỷ phu nhân là vì con trai suy nghĩ, hết   tới  khác Kỷ Vân Duệ  luôn bênh vực Đường Ân Hi, cái   để cho Kỷ phu nhân ấn tượng về Đường Ân Hi càng hỏng bét,  lạnh một tiếng, đang nắm tay Bách Hợp thì lúc  cũng   chút dùng sức,  thể thấy  trong lòng bà  vô cùng khó chịu.