Bách Hợp  đầu  , chỉ thấy cách xa mấy thước  lưng, Kỷ Vân Duệ lôi kéo Đường Ân Hi đang tò mò  ngó bốn phía  . Nghĩ đến Lạc Thành  với  hôm nay là ngày công bố tin tức Kỷ Vân Duệ   chọn   đại diện. Bách Hợp suy đoán trong lòng chắc   hẹn Đường Ân Hi  ăn mừng chuyện . Mặc dù cô   là nguyên chủ, thế nhưng trong lòng lúc  cũng  khỏi sinh  vài tia bi thương, ánh mắt trở lên  chút lạnh nhạt.
“Sao em cũng ở đây? Người  là ai?” Ánh mắt Kỷ Vân Duệ rơi    Bách Hợp, trong mắt lộ  vài phần hoảng sợ,   Lạc Thành bên cạnh Bách Hợp một cái, ánh mắt  nhanh dời , thế nhưng   chằm chằm Bách Hợp.
Dĩ vãng bản  Giang Bách Hợp tự nhiên xinh  vô cùng, vóc  cũng  chăm sóc  . Giang Bách Hợp tự  ưu điểm của bản , vì  thường xuyên mặc những bộ đồ thích hợp nhất với . Kỷ Vân Duệ  bề ngoài   kém. Vì    cũng  cảm thấy Giang Bách Hợp  cái gì , nhưng     ở cạnh Đường Ân Hi lâu quá  ,  quen  Đường Ân Hi khả ái đơn thuần   chút quật cường,bộ dáng thanh tú. Lần   thấy Bách Hợp trong ưu nhã lộ  mấy phần lãnh đạm, Kỷ Vân Duệ chợt cảm thấy ánh mắt sáng lên.
“Anh  là Lạc Thành. Anh cũng tới ăn cơm cùng cô Đường  ?” Bởi vì Kỷ Vân Duệ sắp gặp  xui xẻo, nên Bách Hợp đành nhịn xuống sự  kiễn nhẫn trong lòng, gật đầu với Đường Ân Hi một cái. Đang  cùng Lạc Thành xoay  , thì Đường Ân Hi vốn đang rón rén  đột nhiên như sống  . Mặc kệ  đang  giày cao gót cũng chạy tới chỗ Bách Hợp,  nhanh đưa tay bắt lấy tay cô: “Cô Giang, cô chờ một chút. Chuyện của Minh Lỗi, cô  thể suy nghĩ  một chút   ?”
Gần đây Bách Hợp  chút chán ghét việc Đường Ân Hi  lúc  nơi đều  Lý Minh Lỗi cầu xin tha thứ.  Vì  trung tâm chăm sóc sắc  cô cũng    theo định kì, Đường Ân Hi  tìm  cô, hơn nữa trong sở cảnh sát Lý Minh Lỗi  thúc giục cô . Cô  đang trong lúc nóng lòng như lửa đốt  gặp  Bách Hợp. Vốn là Đường Ân Hi khi đối mặt với nhà hàng cao cấp như , bản năng  chút sợ hãi, nhưng lúc  những tâm tình khẩn trương, bất an   bộ   vứt   gáy, cô  lập tức liền quấn lấy Bách Hợp.
Chân mày Lạc Thành cau ,  nhanh mỉm , kéo tay Đường Ân Hi , thuận tiện lôi Bách Hợp  trong ngực, thể hiện một tư thế  bảo vệ Bách Hợp.
“Quý cô, cô  chút thất lễ.”
Trên mặt  lúc  tuy mang theo  nhạo, nhưng ánh mắt híp , lộ  vẻ cảnh cáo:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-311-1.html.]
“ nghĩ cô  nên dựa  cô  gần như , cô hiểu chứ?”
Tiếng  của  trầm thấp, nhưng giữa lông mày  hiện  mấy phần âm trầm.  Giọng phiêu dật khác hẳn bộ dáng của  dọa Đường Ân Hi giật . Lúc cô  kip phản ứng,  phát hiện, cánh tay của  cũng sắp  Lạc Thành bẻ gãy,cô  đau đến mức sắc mặt tái xanh, cô  cắn môi, trong mắt lập tức hiện   nước.
“Cô Giang,  van xin cô, cô  thể suy nghĩ  một chút ? Minh Lỗi chỉ là một  bình thường,    dám đối đầu với cô nữa . Nếu     tù thật, cả đời  sẽ  phá hủy.”
Bách Hợp  kéo cánh tay của Lạc Thành đang ôm  , nhưng thử vài  đều  thành công. Cô mím môi, chợt gật đầu với Đường Ân Hi một cái:
“Cô Đường  thể để cho  suy nghĩ một chút  ?”
Đường Ân Hi   như thế, giống như là một tên tử tù bỗng  phán vô tội . Mắt sáng rực lên, một mặt liều mạng gật đầu :
“Cô Giang  ăn cơm ở đây ?  cùng Vân Duệ cũng . Chúng   cùng  ”
Sau khi cô   xong, liền  đầu  mặt Kỷ Vân Duệ,  thấy  mặt   hiện lên vẻ giằng co, lúc  mới nhớ   ngày xưa Kỷ Vân Duệ yêu Bách Hợp. Trong lòng  khỏi  chút chua, đối với đề nghị   của  chợt thấy hối hận, nhưng    khỏi miệng, Đường Ân Hi dù dây thần kinh thô, cũng  thể  mà  thừa nhận. Cô   chút buồn rầu, kéo Kỷ Vân Duệ cách xa Bách Hợp một chút. Ngược  Bách Hợp hiện tại   một  dáng dấp   bên cạnh, chắc sẽ  thích Kỷ Vân Duệ nữa. Cô  nhéo éo Kỷ Vân Duệ một cái, liền lớn tiếng : “Này! Chúng  sẽ cùng cô Giang và bạn của cô  ăn cơm,  còn  mau suy nghĩ xem chúng  sẽ ăn cái gì.”
“Em  gì ? Rất đau đó!” Lúc Đường Ân Hi  nhắc tới mấy chữ bạn của chị Giang, nhấn mạnh hết sức. Kỷ Vân Duệ   trong lỗ tai,chợt  một cảm giác khác thường xông lên trong lòng, nhưng    nghĩ quá nhiều, bởi vì Đường Ân Hi nhéo một cái    khách khí, trực tiếp khiến   đau đến mức hít một  khí lạnh, theo bản năng liền cốc đầu Đường Ân Hi một cái.