“May mắn, có lẽ nó còn  biến đổi!” Nam nhân trẻ tuổi tay mắt lanh lẹ đậy nắp quan tài ,  chú ý tới Bách Hợp đang  trong góc khuất sát vách quan tài,  dán lá bùa lên .   chỉ một tia sáng ,  lẽ là ngày thường  quen sinh hoạt trong bóng tối, Bách Hợp liếc mắt liền thấy  hình dạng  đang  ở  mặt , dọa nàng sợ đến nỗi trái tim đập nhanh bạt mạng.
Đây là một tên cương thi  dáng  vô cùng khôi ngô, cả  mọc đầy lông, đôi mắt đỏ ao, mặt xanh mét,  môi  hai cái ranh nanh mọc lồi , hàn quang lập loè, một mái tóc đen bù xù, lông mọc   cũng rậm rạp, chính   ở cùng với một con quái vật như    bao lâu, Bách Hợp    nước mắt, đồng thời,   dám kêu lớn tiếng, Mạnh Vân Nhi còn ở bên ngoài, mà chính   tình huống  trọng thương  còn   cương thi cắn, loại tình huống  cực kỳ quỷ dị, nàng  ngốc cũng  nếu đạo sĩ trẻ    điều , tuyệt đối cũng   khả năng tha cho nàng.
Có đôi khi so với cương thi hung ác, loài  cũng  thiện lương hơn cương thi chỗ nào.
Quan tài   đậy , khi   thấy tên cương thi     chôn bao nhiêu năm tháng , Bách Hợp còn  sợ đến như , nhưng  khi thấy rõ hình dạng của nó thì  khiến cho nàng cứ nhớ  liền sợ hãi. Có điều tên cương thi  cũng  tổn thương nàng, mà ngược  còn xem nàng như bạn cùng phòng, hai  cùng bắt đầu ở cùng hòa thuận. Sau khi trong quan tài  thêm một chút  khí mới mẻ, thì  đủ để Bách Hợp sống thêm một thời gian ngắn, ngày thường nàng  trong quan tài niệm chú ngữ, khẽ niệm Đạo Đức Kinh của Thiên Địa môn, ngay từ đầu bụng còn đói lả, nhưng dần dần   còn cảm thấy đói nữa.
Ngẫu nhiên nàng  thể cảm giác    tiến  trong ngọn núi , đụng chạm  quan tài,  khi đạo sĩ trẻ cũng sẽ  qua  mở quan tài . Cứ như , thời gian ngày từng ngày trôi qua, Bách Hợp niệm chú ngữ ngày càng nhiều, vết thương  cổ nàng trong thời gian ngắn cũng nhanh chóng lành lặn, mà trong cơ thể nàng cũng  thêm một một tia Đạo môn chân lực. Còn tên cương thi lông lá  thì bắt đầu càng ngày càng thích tới gần nàng, mỗi khi Bách Hợp bắt đầu niệm Đạo Đức Kinh của Thiên Địa môn, tên cương thi  liền thích khoác một tay lên  nàng, Đạo môn chân lực thuần khiết mà Bách Hợp luyện   trong  thể, sẽ  một bộ phận nhỏ  nó hút  trong  thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-315-1.html.]
Trong bóng tối, một  một thi   thời gian, Bách Hợp   là  đầu tiên tu luyện Đạo Đức Kinh Thiên Địa môn, lúc     miễn cưỡng  thể sống mà  cần ăn uống trong vòng mấy tháng, trong lòng mới thở  một .   tu đạo đúng là ăn ít ngũ cốc hoa màu, thế nhưng cứ  ăn gì như thế mãi cũng  , nàng thầm nghĩ nhân lúc  còn  c.h.ế.t đói, tu tập thêm Đạo Đức Kinh của Thiên Địa môn nhiều một chút, để  thể dựa  bản lĩnh của  hòa tan lá bùa  quan tài, đến lúc đó  thoát khỏi nơi , mới có thể từ từ giúp nguyên chủ  thành tâm nguyện.
Thời cơ  cũng  lâu lắm,    qua bao lâu, tên cương thi bình thường thích đặt một tay lên  nàng vốn lúc bình thường đều yên tĩnh,  mà hôm nay Bách Hợp  cảm giác  nó đặc biệt kích động, thậm chí nó  bắt đầu cào  vách quan tài, trong miệng phát  tiếng ‘Ô Ô’, vách quan tài mà  đây nó  va chạm cũng  nhúc nhích, đột nhiên  lúc  chỉ mới rung lắc vài cái  liền vang lên tiếng ‘Rầm rầm’, cái nắp  lật lên, chớp mắt liền rơi xuống đất!
Bách Hợp ngẩn ngơ, tên cương thi   linh hoạt nhảy dựng lên,  còn thần sắc đờ đẫn như  đầu Bách Hợp bắt gặp nữa, mà ngược  trong ánh mắt   thêm vài phần linh khí, nó mặc một bộ quần áo liệm dài màu trắng, tóc đen  dài gần tới thắt lưng,  gương mặt xám xanh  hai cái ranh nanh lồi  trông thật chướng mắt. Sau khi nó dừng một chút,  duỗi tay  quan tài ôm Bách Hợp , chỉ là nó  khẽ duỗi tay, mười đầu móng tay lóe  hàn quang  đôi bàn tay đen thui đó liền có khả năng sẽ cắt đứt  thể Bách Hợp, trong miệng nó kêu ‘Ô Ô’, nhảy hai vòng tại chỗ,  mặt lộ  thần sắc nhân tính hóa, cuối cùng ngay tại lúc Bách Hợp còn  phản ứng kịp, nó  dùng một tay gánh quan tài lên vai, nhanh chóng nhảy  khỏi sơn động.
Sau khi   cái thế giới , Bách Hợp liền  còn   thấy thế giới bên ngoài nữa, lúc  đúng là buổi tối, lúc ánh trăng bên ngoài rọi  quan tài,  chỉ tên cương thi lông lá   chút kích động hét lên một tiếng, mà ngay cả Bách Hợp cũng cảm giác  một loại cảm giác thoải mái   nên lời chảy khắp   , một ít âm khí  lây dính trong cơ thể của nàng bởi vì ở trong quan tài lâu ở  ánh trăng dễ chịu tinh thuần  nhanh  xua tan hơn phân nửa, cảm giác  trong  thể   chút khí lực, Bách Hợp run run  đầu tiên giãy dụa  dậy. Tên cương thi  nãy còn  yên tĩnh  đỉnh núi nhắm mắt tắm trăng   thấy Bách Hợp cử động, ánh mắt lộ  hung quang, một tay cầm lấy quan tài, một tay chỉ  Bách Hợp, “Ô ô a a ô ô, a a…”
“…” Bách Hợp đờ đẫn  xem nó nửa ngày, thấy nó càng ngày càng sốt ruột, nhưng căn bản cũng  rõ nó  ý gì.
Hai    cũng ở chung lâu như , chính  ở trong phòng của nó,   còn  từng tổn thương , lúc  tuy Bách Hợp cũng sợ bộ dáng khủng khiếp  của nó, nhưng    nó cũng  định hút m.á.u , nàng do dự một chút, chính lúc định tranh thủ thời cơ chuồn , thì tên cương thi đang  thẳng  đột nhiên ngã xuống.