Sau khi tiến  Nguyên Anh sơ kỳ, Bách Hợp liền cảm thấy phương pháp tu luyện thuật Luyện Thể Tinh Thần mà    dùng tuy cũng  tác dụng, nhưng những pháp lực  dẫn  trong cơ thể   đủ dùng. Sau khi  Nguyên Anh kỳ, gân mạch của nàng  mở rộng,  thể  cải tạo, pháp lực cần để thăng cấp gần như khiến cho chính Bách Hợp cảm thấy như    giới hạn. Lúc nàng đang ôn dưỡng thanh kiếm nhỏ mới luyện thành ở trong , thì bên ngoài đại trận hình như   đang truyền tin .
Hôm nay lão giả  bế quan sinh tử, lúc  bên ngoài Vô Ngã Phong   đến, tất nhiên  mặt cũng chỉ  nàng. Bách Hợp phóng phi kiếm trong  , đây là  đầu tiên nàng ngự kiếm phi hành, cũng  bay  thuần thục, ngay từ đầu còn  lạ lẫm, nhưng cũng may phi kiếm  là pháp bảo bổn mạng của nàng, bởi  tương thông với tâm ý nàng,  khi ngã mấy , Bách Hợp   thể  vững, cảm giác ngự kiếm phi hành xác thực nhanh hơn  đường bằng chân của   , trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài đại trận, nàng liền  thấy một  mặc phục sức  tử nội môn của Vô Cực tông lúc  đang   Vô Ngã Phong, vẻ mặt mờ mịt  ngọn núi chằm chằm căn bản  tìm thấy phương hướng ở  mặt.
“Bái kiến sư thúc tổ.” Khi thấy Bách Hợp xuất hiện,  tử  cuống quít bái lạy, lúc  mới như nhẹ nhàng thở : “Chưởng môn sư thúc  việc tương thỉnh,  phiền sư thúc tổ lên đỉnh Kiếm Phong một chuyến.”
Tuy  quá  gặp Huyền Âm Tử, nhưng hôm nay Bách Hợp  xuất quan, nàng cũng  định khổ tu như , mà chuẩn    ngoài trải nghiệm một chuyến, thật vất vả có thể  tới một thế giới  kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại như nơi , cứ trốn trong Vô Cực tông an   lo cả đời tất nhiên  thể bảo đảm an , nhưng cứ như  chính  chỉ  bảo thủ, cũng   ích lợi gì cho các nhiệm vụ  .
Bách Hợp nhẹ gật đầu,  để ý  tử , trực tiếp dẫm lên phi kiếm bay đến đỉnh Kiếm Phong, như là một tia sét cắt ngang bầu trời. Lúc  tử  ngẩng đầu lên,  còn thấy  ảnh của Bách Hợp nữa, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-334-nu-tu-tien-trong-sinh-13.html.]
Lúc   đỉnh Kiếm Phong, Huyền Âm Tử đang mồ hôi đầu đầy  tiếp khách,  một hòa thượng đầu trọc đang  đối diện , mặt mũi tràn đầy  hổ    lời.
“Theo tiểu tăng  , bảo vật trấn tự Tử Âm Lôi trúc  mất của bỉ phái hẳn là  lão tổ tông của quý phái mạnh mẽ đoạt , dù  thiên hạ hiện giờ, nhân vật  thực lực  thể đoạt  Tử Âm Lôi trúc từ trong cấm địa của Tử Lôi Âm tự, cũng g.i.ế.c thần thú  tu vi Hóa Thần sơ kỳ thủ hộ vạn năm của bổn phái, ngoại trừ lão tiền bối Vô Ngã Viêm, tiểu tăng thật sự  nghĩ  còn  ai khác nữa.” Bách Hợp  bước  đỉnh Kiếm Phong, liền   một giọng  vô cùng thanh u   một câu như , nhất là khi   mấy chữ Tử Âm Lôi trúc, nàng theo bản năng chợt dừng chân một chút.
“Sư thúc đến !” Ngay tại lúc Huyền Âm Tử cảm thấy  chút sứt đầu mẻ trán, đột nhiên ánh mắt sáng lên,  lúc cảm ứng   thở của Bách Hợp, lão    một  nào mong chờ Bách Hợp đến, nhưng lúc  tại đối mặt với hai vị trưởng lão  xưng là trẻ tuổi nhất trong vạn năm qua của hai phái trong Tử Lôi Âm tự, Huyền Âm Tử luôn cảm thấy từng trận đau đầu, lão  gần như là mừng rỡ như điên  lên sải bước   ngoài đầu tiên.
Lần đầu tiên Huyền Âm Tử thất thố như , nhưng lão  căn bản bất chấp nhiều như , đầu lông mày của Bách Hợp dãn ,  ở bên trong cũng  lên   theo, giữa một đám ni cô và hòa thượng đang  nghiêm trang, một hòa thượng trẻ  20 tuổi và một ni cô  30 tuổi mặt mày nhân từ  ở đầu vô cùng  cho  khác chú ý.
Tử Lôi Âm tự thì Bách Hợp  từng  tới  nào, nhưng với nguyên chủ, thì cái tên  tựa như sấm bên tai. Trên đại lục   tổng cộng ba đại tông phái tạo thành thế chân vạc, ngoại trừ Vô Cực tông , hai phái còn   lượt là Tử Lôi Âm tự cùng và tông phái ma tu – Quỷ Vương tông,  phía  dùng Phật nhập đạo, kẻ thứ hai thì  dùng tà nhập đạo, ngàn vạn năm qua giữa hai phái tranh đấu hết sức lợi hại, chỉ là ở trong vở kịch Hạ Bách Hợp cũng   tư cách  thấy  Tử Lôi Âm tự, mà  khi nàng  rời phái thì   một trưởng lão trong Quỷ Vương tông về  đỉnh lô, chính bởi vì thực lực của đối phương kinh , hơn nữa tông phái cũng  hơn kém Vô Cực tông quá nhiều, nên giữa hai phái đều   bởi vì một  tử Kim Đan kỳ liền xé rách mặt, hơn nữa trong vở kịch, tuy Hạ Bách Hợp  tư chất song linh căn, nhưng tốc độ bắt đầu tu luyện cũng  nhanh,  tình huống   một thiên tài đơn linh căn như Diệp Vị Ương,   nhân tài như Hạ Thiên Băng, càng quan trọng hơn là  khi Hạ Thiên Băng giúp Diệp Vị Ương sinh  một đứa con trai càng thiên tài hơn là Diệp Vô Nhược, thì một Hạ Bách Hợp cũng liền  còn quan trọng gì nữa.