“Nửa năm   trong bỉ phái vô tình phát hiện một mạch khoáng sản  đáy biển Thâm Uyên, khoáng sản bên trong  là linh thạch cực phẩm, trùng hợp  trong Quỷ Vương tông cũng phát hiện mỏ . Bởi  vì tranh đoạt quyền sở hữu  mỏ , Tử Lôi Âm tự và Quỷ Vương tông cùng ước định hai mươi lăm trận tỷ thí,  thắng trong các trận sẽ luân phiên tỷ thí với , thẳng đến khi xuất hiện  thắng cuối cùng, sẽ quyết định quyền sở hữu mạch khoáng sản. Bỉ phái chỉ  24 tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trùng hợp thiếu một , hôm nay cộng thêm sư , xem như giúp tiểu tăng giải quyết nỗi lo trong lòng.” Chỉ sợ là Ma Ngang Tú cũng  đoán  Vô Ngã Viêm lấy Tử Lôi Âm trúc là vì vãn bối nào , thứ  là pháp bảo chiến thắng  thể khắc chế  trong tà phái, chỉ là phần lớn  trong Tử Lôi Âm tự đều dùng pháp quyết Bất Động Minh vương để tu luyện, chỉ dựa  bản  mà   là sự trợ giúp của ngoại vật, tuy Tử Lôi Âm trúc trân quý, nhưng cũng   tác dụng bao nhiêu với  trong Tử Lôi Âm tự, cho nên mấy vạn năm nay chỉ  vật truyền thừa.
Nếu Vô Ngã Viêm lấy vật  là vì cho vãn bối, thì nhất định trong Vô Cực tông    thể sử dụng vật , chỉ cần  thêm một cách để khắc chế  của Quỷ Vương tông, thì như  Tử Lôi Âm tự liền  nhiều thêm một phần thắng.
Linh thạch thông dụng  đại lục  bình thường đều là linh thạch hạ phẩm và trung phẩm, ngay cả linh thạch thượng phẩm cũng đều khó gặp,  mà hôm nay linh thạch cực phẩm vốn  nên xuất hiện  xuất hiện ở nơi , tác dụng của thứ  to lớn đến   cách nào tưởng tượng , nếu Ma Ngang Tú  thể đạt ,   chừng  thể nhờ  thứ  mà một  liền đột phá Nguyên Anh hậu kỳ thành Hóa Thần, cho nên mặc dù Tử Lôi Âm trúc trân quý, nhưng    tác dụng bằng linh thạch cực phẩm, nhân cơ hội  nhờ Bách Hợp hỗ trợ, tin tưởng nàng chắc chắn sẽ  lực ứng phó.
“Linh thạch cực phẩm?” Huyền Âm Tử  kinh hô một  nữa, nhưng lúc    ai để ý tới lão . Bách Hợp  thấy mấy chữ Quỷ Vương tông, trong lòng theo bản năng tuôn  hận ý, cho dù  Tử Lôi Âm tự  tìm tới tận cửa, thì cuối cùng cũng  một ngày nàng sẽ tìm tới Quỷ Vương tông,   về tình về lý nàng đều  từ chối yêu cầu của hòa thượng  mắt , bởi  nàng  thống khoái nhẹ gật đầu.
Ma Ngang Tú như  đoán   kết quả , mỉm , ống tay áo khẽ phất,  bàn liền xuất hiện bảy tám cái bình nhỏ: “Đây là tám lọ Trúc Tâm dịch vạn năm, thỉnh sư  luyện hóa bảo vật , đại chiến nửa năm , lúc đó tiểu tăng liền chờ cung nghênh đại giá của sư .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-335-1.html.]
Bách Hợp cũng  khách khí cất mấy cái lọ  , thêm một trợ giúp là hơn một phần thắng, nàng bỏ qua thần sắc khát vọng    thôi của Huyền Âm Tử ở một bên,  khi tiễn  của Tử Lôi Âm tự  khỏi tông,  đợi Huyền Âm Tử mở miệng, liền trực tiếp triệu  phi kiếm ngự  bay .
Thời gian năm tháng nháy mắt liền qua,  sự ôn nhuận của Trúc Tâm dịch, pháp bảo của Bách Hợp xác thực trông càng linh khí hơn  mấy phần, lúc nàng chuẩn  đến Tử Lôi Âm tự sớm một tháng, thì Huyền Âm Tử  gọi nàng .
“Sư thúc  thể mang theo Vị Ương và    ngoài trải nghiệm ? Vốn Vị Ương và   cũng nên  ngoài trải nghiệm, chỉ là vẫn luôn  tìm  cơ hội phù hợp, trận giao chiến giữa Tử Lôi Âm tự và Quỷ Vương tông chính là thịnh hội khó  , nếu sư thúc đồng ý giúp đỡ, nhất định sẽ vô cùng cảm kích.” Lúc Huyền Âm Tử  lời , vẻ mặt Diệp Vị Ương lãnh đạm   lão , lúc  Diệp Vị Ương  đạt đến trình độ Kim Đan trung kỳ Đại viên mãn, sợ rằng chỉ thiếu một bước nữa liền  thể bước  Kim Đan hậu kỳ,  lẽ chỉ thiếu một chút cơ duyên, cho nên Huyền Âm Tử mới  thể đưa  yêu cầu như . Vốn Bách Hợp  từ chối, nhưng  khỏi nhớ tới Vô Ngã Viêm, ông   dạy chính   nhiều thứ, chính  thiếu ân tình của ông , vì Vô Cực tông, ông   trả giá  nhiều, nếu  thể giúp Vô Cực tông  chút chuyện, Bách Hợp  nguyện ý, nhưng nàng   giúp Diệp Vị Ương, nhất là lúc  thấy đứa bé cao  nửa  đang  bên cạnh Diệp Vị Ương,  càng một ngụm từ chối: “Phi kiếm của   chở  nhiều  như , nếu là  tử bình thường thì cũng thôi,  với Hạ Thiên Băng chính là  cừu oán,  thấy   quan hệ với nàng  liền  vui, cho nên chưởng giáo chân nhân hãy thỉnh cao minh khác .” Nói xong lời này, Bách Hợp cũng   đầu  liền điều khiển phi kiếm bay .
Chỉ là nửa tháng , lúc nàng đến Tử Lôi Âm tự, thì  mười ngày , Tử Lôi Âm tự vẫn  nghênh đón một đám khách Vô Cực tông lấy một nhà Diệp Vị Ương dẫn đầu.
Trận tỷ thí giữa Tử Lôi Âm tự và Quỷ Vương tông  đặt tại  bầu trời của biển Thâm Uyên, lúc  để tránh cho động tĩnh khi tu sĩ Nguyên Anh kỳ đánh  lan đến mạch khoáng sản  đáy biển ở gần đó, nên  bày trần ở bốn phía. Bách Hợp gia nhập trong đám  Tử Lôi Âm tự, chậm rãi tiến  trận.
“Tỷ tỷ  của  , hôm nay tỷ  leo lên Vị Ương ,  trêu chọc vị trụ trì tương lai của Tử Lôi Âm tự   ,   quả thật bội phục thủ đoạn của tỷ đó.” Hạ Thiên Băng  chạy tới  lưng Bách Hợp chẳng  từ lúc nào, mỉm  nhẹ giọng  với Bách Hợp một câu, lúc  xem  thực lực của nàng   khôi phục hơn lúc   nhiều,  thấy bộ dáng   định  khi  sét đánh  ngày đó, lúc   đạt đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ Đại viên mãn, hẳn là sắp đạt tới Kim Đan trung kỳ rồi. Bởi vì Bách Hợp hủy vòng tay  gian của nàng ,  đó   Bách Hợp dẫn Thiên Lôi đánh cho trọng thương suýt nữa mất mạng, nên nguyên khí của Hạ Thiên Băng đại thương,   tình huống  bước  Kim Đan hậu kỳ như trong nội dung vở kịch, tất nhiên lúc   trải mấy trăm năm, Kim Anh với nàng  vẫn là xa xa  hẹn.