Nửa tháng  mới  tất bộ ảnh lớn, khi công việc kết thúc thương hiệu tặng thẳng quần áo Cao Dịch Tự từng mặc cho  , lúc gần    liếc Bách Hợp     thôi. Buổi tối  khi Bách Hợp tan ca,  một  lạ hoắc gọi đến.
“Cô Ý,  là Bàng Mật Ngữ,   mấy năm  Cao Dịch Tự từng nợ cô mười vạn, hôm nay tính cả vốn lẫn lãi    trả cô hai mươi vạn, hi vọng  mấy lời cô đừng  lung tung,  thể hẹn  khi tan ca gặp   ?” Trong điện thoại vang lên giọng của Bàng Mật Ngữ, tuy nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng   một cỗ cường thế khiến   thích. Những ngày  Bách Hợp và Bàng Mật Ngữ vẫn gặp  mỗi ngày, nhưng trừ  gặp mặt đầu tiên Putte giới thiệu hai bên, dù   hai   đụng mặt thì cũng   tiếp xúc, một  thần bí như    mấy phần hận ý kì lạ với , Bách Hợp cũng   chuyện với cô . Tuy cô  rõ  khả năng cô    , nhưng Bách Hợp   , khi   cô  hẹn ngày gặp mặt, trong lòng  đổi ý nên liền nhận lời.
Buổi tối Bàng Mật Ngữ hẹn Bách Hợp gặp  ở một phòng nhỏ trong quán rượu. Người  khí chất cùng với dáng vẻ như cô  thật sự là  giống kiểu sẽ đến quán bar tiêu khiển, nhưng khi Bách Hợp đến, cô  cũng   bên quầy bar, chén rượu xoay xoay  tay, lúc mấy  đàn ông tiến đến gần, cô  đều  một bộ dáng hững hờ. Trong nháy mắt  cảm giác Bách Hợp xuất hiện,  đầu liếc  Bách Hợp, hướng cô mỉm  đồng thời vẫy vẫy tay: “Cô Ý, ở chỗ .”
Âm thanh hỗn loạn xung quanh cũng thể át xuống tiếng kêu mềm mại của cô , Bách Hợp nhẹ gật đầu  tới phía cô . Bàng Mật Ngữ từ trong túi xách lấy  một chi phiếu, một bên vuốt mái tóc của . Cách ăn mặc của cô  hôm nay    giống với ngày thường, mặc một chiếc váy liền đen ngắn bó sát, hiện  dáng  thướt tha hấp dẫn, hai đùi tuyết trắng  màu đen càng nổi bật lên sự trơn bóng.
Cô  trang điểm  đậm,     do ánh đèn , cùng với việc cô  trang điểm, Bách Hợp chú ý tới đôi mắt cô  sâu  thấy đáy, dường như  một loại ma lực kì lạ, giống như  đem chính  hút , cả  cô nhẹ run rẩy, trong nháy mắt trong đầu liền mơ hồ, ánh mắt cũng  chút trở nên vô tri. Đôi mắt Bàng Mật Ngữ chăm chú   mặt cô, cũng  chớp mắt một cái, thấy tình huống như ,  nhanh nở nụ  nhẹ.
“Cô Ý,   lúc  cô cũng từng   đại diện của Cao Dịch Tự, vì     nữa?” Giọng cô  vô cùng nhẹ nhàng, dường như tiếng nhạc trong quán rượu cũng  lọt tai Bách Hợp , một loại cảm giác suýt nữa   thật   trái tim Bách Hợp  yên, môi cô giật giật,  nhanh liền cảnh giác. Hôm nay Bàng Mật Ngữ thật sự cổ quái, cô mím chặt môi, trong đầu suy nghĩ lộn xộn, nghĩ đến sự kì lạ   của , môi mấp máy:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-340-co-gai-phia-sau-man-anh-3.html.]
“Bởi  phát hiện   thích hợp  chuyện . Không sánh bằng cô Bàng đây.”
Khóe miệng Bàng Mật Ngữ khẽ giật, Bách Hợp lấy lòng cũng  khiến cho cô  lộ  thật cao hứng, ngược  dáng vẻ  chút lạnh như băng: “Trái   còn thấy cô Ý thật sự thích hợp   đại diện của Cao Dịch Tự. Không dối gạt cô Ý, cô trời sinh đúng là nên   đại diện cho Cao Dịch Tự đấy,   đại diện của  , yêu  . Trong quán rượu   Hoàng tổng   lợi đối với sự nghiệp của Cao Dịch Tự. Đi đến gần ông , cùng ông  uống rượu. Đi đến gần ông . Cùng ông  uống rượu.” Bàng Mật Ngữ càng , giọng  càng nhỏ, nhưng  lỗ tai Bách Hợp  giống như sấm, giọng điệu cô  trầm thấp,  một loại khiến    thể  theo mệnh lệnh của cô . Bách Hợp vô ý ngẩng đầu  ánh mắt của ả, lúc  mắt Bàng Mật Ngữ dường như biến thành màu xanh đậm, thoạt   phần quái dị.
Bách Hợp nghĩ đến ý tứ trong lời    của cô ,  cho  trở thành  đại diện của Cao Dịch Tự, cùng với  gọi là Hoàng tổng  uống rượu, trong lúc nhất thời cô suýt   tiếng. Có lẽ Bàng Mật Ngữ  một năng lực kì dị, cũng gần giống thôi miên,  thể cô  cũng giống như , cũng   kết cục  may của Ý Bách Hợp. Dù  nguyên chủ vốn yêu Cao Dịch Tự, trở thành  đại diện của  ,    Hoàng tổng chuốc say  chiếm tiện nghi mà mất  đầu, cuối cùng giúp Cao Dịch Tự lấy  một hợp đồng quảng cáo, đây là việc xảy  trong tình tiết,  mà Bàng Mật Ngữ   rõ.
Có thuật thôi miên, thậm chí   Hoàng Châu Cách Cách cùng các loại phim truyền hình các kiểu cũng là cô ,  thể đến từ thế giới của , hơn nữa còn  nội dung, Bách Hợp  dám suy nghĩ chuyện tiếp theo. Tiếc là giờ Lý Duyên Tỷ  ở trong tinh , cũng   lúc nào   mới  thể trở về. Tuy    Bàng Mật Ngữ  xuất hiện ở chỗ , nhưng Bách Hợp  dự cảm, tâm nguyện mà  vốn cho là đơn giản chắc cũng  dễ  thành như .
“Đi gặp Hoàng tổng, hẹn ông  uống rượu!” Có lẽ  Bách Hợp  nhúc nhích, giọng điệu Bàng Mật Ngữ lộ  nôn nóng, mệnh lệnh của cô  bắt đầu mạnh lên, thậm chí vươn tay bắt lấy cằm Bách Hợp, để cho mắt cô   mắt cô .
Trong lòng với Bàng Mật Ngữ   hoài nghi, dĩ nhiên Bách Hợp sẽ  rơi  bẫy của cô . Sau khi   Bàng Mật Ngữ  thuật thôi miên, Bách Hợp do dự một phen, vẫn quyết định  đánh rắn động cỏ, dù   ở trong tối địch ở trong sáng còn hơn lộ át chủ bài của  , khiến Bàng Mật Ngữ   rõ lai lịch của cô hơn, giờ Bàng Mật Ngữ đối với cô  ác ý khó hiểu, tất cả vẫn khiến Bách Hợp  thể nắm , bởi  cô giả bộ trúng kế, nhẹ giọng đồng ý.