“Tốt , hiện tại  thẳng vấn đề .” Ánh mắt Bàng Mật Ngữ lộ  vẻ hoảng sợ kì lạ, nét mặt như là gặp quỷ. Vừa mới  Bách Hợp thoáng trực tiếp nắn lệch cằm cô ,   miệng cô  giờ  khép  , Bách Hợp bắt cằm cô , ‘Răng rắc’ một tiếng  cô  đẩy  chỗ cũ, giờ mới : “  rõ, hẳn cô   là  của thế giới , rốt cuộc cô là ai?”
“Cô, cô..” Môi Bàng Ngữ như hút  khí lạnh,  thể  ngừng run rẩy, đôi mắt  chằm chằm Bách Hợp, biểu lộ giống như thấy quỷ: “Cô, cô cũng   là Ý Bách Hợp, cô, đến cùng cô là ai?”
“ là ai  quan trọng, quan trọng là cô  rõ thuật thôi miên, hơn nữa   chơi bời, thậm chí  nghiệp đại học  theo bên  Cao Dịch Tự, cô  để  tiếp tục  quản lý của Cao Dịch Tự. Điều  thật là  đơn giản , cô Bàng, hình như cô    nhiều.” Bách Hợp  chút hoang mang nhặt lên ống tiêm rơi xuống bên cạnh cô , mỗi khi Bàng Mật Ngữ   cô  một câu, sắc mặt liền khó xem hơn vài phần. Thậm chí càng về  môi   khống chế  mà run lẩy bẩy, m.á.u tuôn  từ mũi cô  rơi xuống môi, còn  dám thò tay  lau. Hiển nhiên việc  che giấu  Bách Hợp bóc trần, điều   cho cô  quá mức kinh hãi, trong lúc nhất thời mà    lời.
“Cô Bàng  g.i.ế.c ?” Trong tay cô cầm ống tiêm , Bàng Mật Ngữ liền thập phần sợ hãi bắt đầu lắc đầu: “Không …”
“Không? Như  rốt cuộc cô Bàng là ai, mời cô một năm một mười  cho  , cô  lừa   .” Bách Hợp  hiếu kỳ  phận thật của Bàng Mật Ngữ, bởi  lúc  mới hỏi thêm một câu, dù  rõ tiếp tục ở địa phương   với cô mà  là  nguy hiểm.
“ thật sự  lừa cô,  chính là Bàng Mật Ngữ, nếu  tin, cô  thể cho  điều tra hồ sơ.” Dường như vô cùng lo lắng Bách Hợp  tin, Bàng Mật Ngữ nhịn đau nhức, nhanh chóng   một tràng dài: “ đúng là biên kịch của mấy phim Hoàn Châu Cách Cách, nhưng những chuyện  đều là do một bằng hữu thần bí  cho  . Về phần cô  đến chuyện giúp đỡ Cao Dịch Tự, chỉ bởi  là fan hâm mộ của Cao Dịch Tự,       cô thích  .”
Những lời ‘Cao Dịch Tự  cô thích  ’  như một cây búa tạ đánh  nội tâm Bách Hợp, bản  nguyên chủ vốn yên  mà đột nhiên ngay lúc đó tại tựa như phát điên, thậm chí lúc  Bách Hợp  khống chế nổi chính  suýt  lên. Trong tình tiết Cao Dịch Tự luôn  là     Ý Bách Hợp thích , nên   luôn đối xử với Ý Bách Hợp như là bạn bè. Trong lòng nguyên chủ cũng  chuyện tình cảm là  thể miễn cưỡng, nên cô  yên lặng lựa chọn thừa nhận kết quả , chỉ coi như   từng thích  đáp  thôi.
*…………………………… bây giờ   Cao Dịch Tự     rõ cô thích  mà  cố tình  cô  trả giá, thậm chí đến cuối cùng ngay cả c.h.ế.t mà   nhẫn tâm   gặp mặt, trong lòng nguyên chủ cứ vang vọng ý niệm  Cao Dịch Tự tìm cái chết, Bách Hợp hít thở đều mấy , mới đưa cảm giác khó hiểu  ép xuống .
“Cô Bàng,   thích   khác  dối.” Bách Hợp hướng Bàng Mật Ngữ  lạnh hai tiếng. Có lẽ do trùng hợp  ảnh hưởng bởi tâm tình của nguyên chủ, lúc  Bách Hợp cũng bắt đầu  chút tàn khốc  kiên nhẫn, ánh mắt Bàng Mật Ngữ lóe lóe, lau một bên m.á.u mũi, khó khăn :
“    là sự thật…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-342-1.html.]
Cô  còn  dứt lời, ống tiêm trong tay Bách Hợp thoáng cái  đ.â.m  da cổ cô , gần đ.â.m xuyên mạch máu, ngay khi  Bàng Mật bỗng điên cuồng hét lên: “Đừng g.i.ế.c , đừng,  ,  …”
“ …”
Bách Hợp cũng   rút ống tiêm , chỉ là cầm  tay, trầm mặc   lời nào. Bàng Mật Ngữ cũng  dám giãy dụa,  sợ chính  khẽ động  khiến kim tiêm tiến  mao mạch. Lúc  cô   còn trấn định như Bách Hợp  thấy lúc  nữa, ngược  mặt tràn đầy nước mắt: “,  là xuyên  tới đây,  đến từ một thế giới khác.”
Bàng Mật Ngữ xuyên  tới, vốn là sinh viên chuẩn   nghiệp khoa thôi miên ngành tâm lý. Đáng tiếc  đợi lúc cô   nghiệp, trong lúc vô tình xảy  tai nạn xe  chết,  khi cô  c.h.ế.t cũng   biến mất, mà tỉnh dậy  đến chỗ .
“Cô  dối.” Bách Hợp  xong lời , ống tiêm liền đ.â.m  mạch m.á.u của Bàng Mật Ngữ, cô  dốc sức liều mạng hét lên: “Đừng, đừng tiêm dược , là thật, là thật mà.”
Hô hai câu,  như phát hiện căn bản Bách Hợp   động tĩnh, Bàng Mật Ngữ  cuống quít : “Sau khi  chết,   đưa   một nơi cổ quái, hỏi     sống  .  đáp ứng ,   một nơi khác. Giống như là     thành nhiệm vụ, thật sự, cô  tin , đây là nhiệm vụ thứ hai của ,    chết,  thật sự   chết.”
Nói xong Bàng Mật Ngữ như là sụp đổ, liền trực tiếp  thành tiếng: “ tới nơi   nhiệm vụ thật mà. Bàng Mật Ngữ đời   cô  hại  thảm, cô  thật sự  đáng thương, cô   cô đưa lên cano ,  gặp chuyện  may  gièm pha ngập trời, cả đời đều  hủy. Đây là thật đó, cô  tin tưởng ,  chỉ   cô  trút giận,    mạng của cô,  chỉ  để cô ngủ với Hoàng tổng ở để trợ giúp.. trợ giúp Cao Dịch Tự mà thôi…”
Cô    thành một nhiệm vụ, bản   học thuật thôi miên, bởi    đầu  nhiệm vụ liền thêm điểm  thôi miên, vì dựa  chuyện   thành nhiệm vụ đầu tiên  dễ dàng, căn bản Bàng Mật Ngữ  nghĩ tới chính  sẽ thất bại. Khi c.h.ế.t cô  vẫn còn trẻ, lúc  đối mặt uy h.i.ế.p tử vong,  nhanh liền khai hết.
Bách Hợp nghĩ tới trăm ngàn lý do,  chỉ  nghĩ tới khả năng Bàng Mật Ngữ cũng  nhiệm vụ giống , tức khắc trong lòng liền  trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Đây là đồng hương đến cùng một chỗ với cô, thậm chí  khả năng là một trong những   việc cho Lý Duyên Tỷ. Ban đầu xảy  chuyện hồi lâu   Bách Hợp cũng  để trong đầu, nhưng lúc   chợt nhớ tới. Từ  thứ nhất cô tiếng   gian thần bí, nhớ đến Lý Duyên Tỷ  với chính ,  là  ít  thông minh   gặp  mà  cùng  cò kè mặc cả, nên lúc   quyết định cho  ưu đãi. Trước  Bách Hợp cũng   để tâm chuyện , bây giờ   vặn phát hiện  khả năng mục đích của   giống . Tương tự khi  phận của   hiện rõ  mắt, cô mới phát hiện đối với Lý Duyên Tỷ mà   khả năng cô chỉ là một trong  những     việc.