Bộ dạng ngoan ngoãn  của nàng    Hạ thị  mắng tiếp  nữa, tuy  hai đứa con gái mu bàn tay gan bàn tay đều là thịt, nhưng con   chính là thiên vị như  đấy, hiện tại Hạ thị luôn  một tình cảm yêu thương   nên lời đối với con gái út, nhưng bây giờ  thấy bộ dạng đáng thương của Tô Bách Dung thì bà  khỏi thở dài, lôi kéo Bách Hợp  mấy câu,lúc  mới lưu luyến  rời tiễn hai đứa con gái   ngoài.
“Trước  là   đúng, …”Tô Bách Dung  Bách Hợp một lúc, trong mắt lộ  vẻ phức tạp, giống như là  chút thống hận,   chút khó hiểu,  khi  xong lời ,  đợi Bách Hợp trả lời thì nàng  mím môi, mặt âm trầm   rời .
Tuy   tính tình Tô Bách Dung  , nhưng   âm dương quái khí giống như bây giờ, Bách Hợp cau mày  cũng     về phía sân viện của . Từ  khi hai tỷ  đánh  suýt chút nữa thì mất mạng, Hạ thị liền tách sân viện của các nàng thật xa, sân viện  ở hai hướng khác , mỗi ngày Hạ thị đều đích  đến trong sân Bách Hợp xem nàng một hồi, chỉ   lúc  Tô Bách Dung  bắt đầu học tập,  chỉ học cầm kì thư họa, tạo ấn tượng  với  , thậm chí nàng  còn bắt đầu học quản gia.
Tiết Hạ nguyên còn  tới, mặc dù gần đây đầu Bách Hợp   còn đau đớn như , bên  nàng thường xuyên    theo, buổi tối khi  ngủ đều  nha  bà tử canh giữ bên cạnh, bởi  nàng căn bản   thời gian tu luyện thuật tinh thần luyện thể, nên chỉ  thể tập luyện Cửu dương chân kinh,     do tu luyện nội công  lợi cho việc giảm đau , mà gần đây thỉnh thoảng vẫn đau đầu nhưng so với  giảm   nhiều, buổi tối  khi  ngủ Hạ thị tự  đến một chuyến,  ngày mai  dẫn nàng  ngoài  khách, sáng hôm  Bách Hợp  mở mắt    mấy  Chu ma ma kéo dậy, bắt đầu cầm y phục ở   nàng khoa tay múa chân.
Tuy sở thích của Bách Hợp khác nguyên chủ  , nhưng nàng cũng    đổi thói quen của Tô Bách Hợp, vì  nàng đều giữ  một ít y phục màu đỏ tươinhưng  phối đồ  hơn nguyên chủ, vì  thoạt  thì thấy xinh  hoạt bát hơn  hề thấy buồn  như   nữa, xe ngựa bên ngoài phủ  chuẩn  , Bách Hợp mang theo mấy  Chu ma ma  theo nha đầu Hạ thị phái tới  khỏi sân nhỏ, ở  xe ngựa thấy  Tô Bách Dung mấy tháng  gặp, nàng   đổi  nhiều, khí chất cả  giống như  đổi  , tuy vẫn là khuôn mặt  nhưng ánh mắt  mang theo vài phần trầm  lãnh đạm.
Hôm nay Tô Bách Dung mặc một bộ quần áo màu xanh nhạt, phối hợp với bộ dáng  trọng lạnh nhạt , tuy thiếu  vài phần hoạt bát của thiếu nữ nhưng  lộ  vài phần khí chất xuất trần thoát tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-345-1.html.]
Ngày  hai tỷ  chỉ cần gặp  là liền tranh cãi ầm ĩ, bây giờ  chỉ   thoáng qua   đầu .
Hạ thị leo lên xe ngựa ,  đó gọi Bách Hợp và Tô Bách Dung cùng lên xe, thấy hai   lên xe thì nhẹ giọng dặn dò: “Hôm nay hai  các con yên phận một chút, khi ở bên ngoài ngàn vạn  thể xằng bậy, đây là mang các conđi lo việc lớn cả đời, cũng  thể ẩu tả giống như lúc ở trong nhà .”
Hai  gần đây  đổi  ít,  khi Tô Bách Dung tìm  đường sống trong chỗ c.h.ế.t cả  trở nên trầm  hơn, Bách Hợp cũng trở nên hiểu chuyện hơn   nhiều, hai   mười hai tuổi đến tuổi  chuyện nghị hôn, nếu còn trì hoãn thêm nữa thì  khi lớn tuổi  chỉ sợ những thiếu niên ưu tú của những gia tộc môn đăng hộ đối  sớm    đính ước hết , vì  Hạ thị gần đây liền nảy sinh tâm tư  hai con gái kết hôn,nên thừa dịp yến hội hôm nay mang hai    ngoài một chút.
Bách Hợp còn  kịp đáp ứng thì Tô Bách Dung  bày  bộ dạng ngoan ngoãn đáp lời: ‘Con gái  ”Nàng  hiểu lễ nghĩa hơn  , nhưng trong lúc vô tình  như cùng Hạ thị  một tầng  cách, đối với Hạ thị    cận cho lắm. Hạ thị   vì  trong lòng ,vẫn  thể yêu thích nó như con gái út , bởi  cũng   để ý nhiều, chỉ một đường lôi kéo tay Bách Hợp nhỏ giọng dặn dò, Bách Hợp liền gật gật đầu đồng ý,ngẫu nhiên  đầu  thì thấy  mặt Tô Bách Dung đang  lạnh thậm chí còn mang theo vài phần mỉa mai, lúc đầu Tô Bách Dung giống như lâm  trầm tư, về   lẽ nhận thấy là Bách Hợp đang dò xét  nên cúi đầu xuống, tóc  trán rủ xuống chặn  ánh mắt dò xét của  khác.
Nhắc tới cũng trùng hợp,   Hạ thị mang hai con gái đến  khách phủ    là nhà chồng của Tô Bách Hợp – phủ Trấn Quốc Công Liễu gia, Trấn Quốc Công vốn là công thần khai quốc, lập  nhiều công lao,  Hoàng đế tứ phong thừa kế võng thế, thừa kế tước vị hiện nay là đời thứ ba, chính xác là một phủ  quyền thế  luôn  thánh thượng sủng ái, ở đời thứ hai  hoàng thượng gả con gái nhỏ là công chúa Văn An cho Liễu gia,   là chiêu nạp phò mãmà là chân chính gả cho, càng  tăng thể diện của Liễu gia. Hạ thị  sợ một trong hai co con gái  gây chuyện, vì   sợ  phiền  khác nhỏ giọng dặn dò, khuôn mặt Tô Bách Dung luôn đờ đẫn, cũng      Hạ thị nhắc nhở  ,trong mắt nàng  lộ  thần sắc bắt buộc, cắn môi   lên tiếng, trái  Bách Hợp chỉ   khổ, gật đầu  nổi.
Đối với sự tình bên trong Liễu gia nơi mà Tô Bách Hợp  sống hơn nửa đời,  còn ai  thể quen thuộc hơn nàng, từng viên gạch, mái ngói, từng ngọn cây cọng cỏ,   chừng khi nhắm mắt  nàng cũng  thể   , nhưng tấm lòng của Hạ thị đối với nữ nhi, Bách Hợp luôn ghi nhớ ở trong lòng nên  theo.