“Ta sửa , thì liên quan gì đến ngươi?”Bách Hợp nghĩ đến tính cách của nguyên chủ lúc mười hai tuổi, như cũng gây kinh ngạc, mặc dù bây giờ nàng ăn cái lỗ vốn, bởi vì Tô Bách Dung chết, nên giống như nguyên chủ chịu đả kích lớn như ,bởi nếu như bây giờ nàng đổi quá nhiều, ngược sẽ cho mấy nha với ma ma chú ý mà thôi, bởi nàng chiếu theo tình cách của nguyên chủ, hai là tại , theo bản năng nàng thiện cảm với Tô Bách Dung, khi xong câu thì Tô Bách Dung thoáng cái liền trầm mặc .
Trong đầu bọn chu ma ma kêu khổ thôi đang lúc tiến lên hòa giải, thì biểu tình của Tô Bách Dung nghiêm khắc lên, nàng tiến lên một bước giơ tay túm lấy Bách Hợp : “Tính cách của ngươi nhất định sửa, nếu sẽ hại chính ngươi, là tỷ tỷ của ngươi, khác quản ngươi, càng để ý tới, mỗi ngày khi thỉnh an mẫu xong, ngươi luyện mười trang chữ, ngươi nhất định theo phu tử mà nhà mời đến mà bắt đầu học quy củ, tinh thông cầm kỳ thư họa đối với ngươi chỉ lợi chứ hại…”
Không nàng lấy sức lực lớn như khiến nàng đau, mấu chốt là vẻ mặt nàng mang theo vài phần nghiêm khắc,giống tính tình của một trưởng lão bảo thủ, khiến cho Bách Hợp sợ hãi mà kêu tiếng, nhất thời quên cả giãy dụa, đợi tới lúc nàng nhớ đến thì Tô Bách Dung liếc quần áo và trang sức nàng :
“Những quần áo cũng ít mặc thôi, vốn tuổi của nguơi lớn,mặc hồng treo lục như thế gì? Chúng là Hầu phủ cũng là nơi thấp kém, đừng đánh mất uy nghiêm của Hầu phủ chúng …”Trước Tô Bách Dung cũng giống thích mặc hồng treo lục như , nếu vì hai tỷ cùng yêu thích môt gu thẩm mỹ, thì cũng vì dung nạp đối phương,mà nháo loạn hơn mười năm từ cái nhỏ cho đến cái lớn như . tình tỷ quả thực còn bằng ngoài nữa.
Lúc bọn Chu ma ma thừa nhận Tô Bách Dung đạo lí. Dung mạo hai tỷ Tô Bách Hợp tinh xảo. Lúc khi hai tỷ sinh cũng từng lão nhân hai tỷ trời sinh mang theo quý khí, đúng là thích hợp ăn mặc đeo đồ trang sức sặc sỡ, thế nhưng thoạt thì thấy Tô Bách Dung lòng , nhưng lúc chuyện đó cho khó mà tiếp thu , nhất là tính cách của Tô Bách Hợp luôn chịu thua thiệt, hơn nữa với những lời của Tô Bách Dung, ngày thường một câu của Tô Bách Dung cũng thể khiến cho Tô Bách Hợp nhảy dựng lên đấy, lúc bọn Chu ma ma sợ hai tiểu tổ tông xông đánh đấy. Bởi cuống quýt tiến lên khuyên nhủ:
“Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, đừng cãi nữa,đều là tỷ ruột thịt, gì thể ? Hai vị ốm mới khỏe , cũng thể tức giận nữa, huống chi Đại tiểu thư đến đây để thỉnh an phu nhân mà. Còn trì hoãn thêm nữa chỉ sợ sẽ muộn giờ, tiểu thư xin mời bên .” Vốn cho rằng theo tính cách của Tô Bách Dung sẽ thuận theo mà buông tha đấy, ai ngờ nàng chỉ lạnh lùng liếc Bách Hợp. Hừ lạnh một tiếng, đầu liền bước tới sân viện của Hạ thị, tấm lưng thẳng tắp, bước thong dong,nhưng bóng lưng cứng ngắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-345-tiem-kiem-cuoc-doi-tiec-nuoi-3.html.]
Bách Hợp híp mắt, khi rơi xuống nước thì tính tình Tô Bách Dung đổi , thoạt lúc giống như là bộ dáng của cô , ngược giống bộ dáng của Tô Bách Hợp trong nội dung cốt truyện , Tô Bách Dung vốn nên c.h.ế.t giờ sống, tính tình vô cùng cổ quái, quả thật khiến cho nghi ngờ.
Đang ở trong phòng Hạ thị mới thỉnh an bà bà trở về, con gái tới, ngay cả y phục cũng kịp ,liền trực tiếp để cho truyền con gái trong phòng,Tô Bách Dung cúi thấp đầu, vẻ mặt như đang nghĩ tới cái gì, lông mày nhíu chặt , phảng phất giống như trong lòng vô sự tình, tuổi còn nhỏ mà còn bày tư thái sầu mi khổ kiểm, tuy tuổi nàng còn nhỏ,thoạt lúc chỉ là trầm , nhưng trong lòng Hạ thị thích, lên tiếng quát mắng, thì Tô Bách Dung ngẩng đầu lên Bách Hợp :
“Mẫu , tính tình bất hảo, học hành đến nơi đến chốn, sách chữ thứ đều thành, xin mẫu cho phép con mỗi ngày dạy bốn canh giờ.”
Vừa như thế,theo bản năng Bách Hợp liền phản đối, nàng hít thở sâu mấy mới gian nan đè xuống tức giận nơi lồng ngực, nàng còn kịp mở miệng cự tuyệt thì Hạ thị liền lạnh giọng : “Nơi nào tỷ tỷ như ? Huống chi tính tình nó bất hảo, thế con hơn ? Trước chỉ tranh giành với , một chút cũng bộ dáng của tỷ tỷ, bây giờ lớn tiếng , con dạy nó, con lấy cái gì mà dạy nó? Trong cái hũ của đều chứa đồ vật, còn cho khác ? Con mới là học bốn canh giờ mới đúng, nếu phu tử mà con lười biếng, xem phạt con !”
Hạ thị bênh vực con gái út khiến cho hai Bách Hợp và Tô Bách Dung đều ngẩn ngơ, vốn mặt Tô Bách Dung luôn lộ hỉ nộ ái ố, nàng giật chút như , chút , một lúc cúi thấp đầu xuống, nhẹ giọng đáp: “Vâng.”