Nàng   xong lời , dừng một chút: “ Nếu như thông minh thì hãy học một ít quy củ, về   sẽ  ngươi tìm một cửa hôn sự , bảo đảm cho ngươi cả đời áo cơm  lo..”
Bách Hợp  thể  thêm  những lời  nữa, chán ghét xoay  .
Lúc màn đêm buông xuống thì Hạ thị đến thăm nàng, vẻ mặt hết sức khó coi mà cũng   nhắc đến Tô Bách Dung, chỉ nhẹ nhàng vỗ về tóc Bách Hợp cho đến khi dỗ Bách Hợp ngủ  ,  lúc  Hạ thị mới  dậy rời . Ngày thứ hai tin tức Tô Bách Dung  cấm túc truyền  khắp Tô phủ, Bách Hợp ngày hôm qua gây chuyện    phạt gì, trái  Tô Bách Dung  giống như    trong phủ lãng quên, ngoại trừ tiền bổng lộc mỗi tháng của nàng  vẫn  phát đúng hạn , thì nàng  luôn ở trong sân nhỏ của , Hạ thị  cần nàng   thỉnh an, thậm chí ngay cả thế tử Vĩnh Lạc Hầu  cũng  nhắc đến đứa con gái , thời gian ba năm cứ như  mà trôi qua.
Cái nhiệm vụ  cứ trôi qua mơ hồ như , Bách Hợp phân tích manh mối  mắt tối đa chỉ  hai cái, thứ nhất là Tô Bách Hợp ở trong nội dung truyện  cùng với em chồng là Liễu Minh Nguyệt  quan hệ chị dâu em chồng như nước với lửa,   khả năng đây là một đầu mối trong nội dung truyện, thứ hai là nguyên chủ  thích Tô Bách Dung, nhưng kì quái là trong nội dung truyện  Tô Bách Dung vốn là  chết, nhưng bây giờ nàng   còn sống, nếu nguyên chủ tiếc nuối vì  hại c.h.ế.t Tô Bách Dung, như   thể thấy nhiệm vụ    liên quan tới nàng , nhưng mỗi  nghĩ đến Tô Bách Dung,   là do cảm xúc của nguyên chủ lưu   do Bách Hợp bởi vì  nếm qua một  thiệt thòi từ Tô Bách Dung, cho nên mỗi  nghĩ đến Tô Bách Dung thì Bách Hợp cảm thấy n.g.ự.c khó chịu, cái loại cảm giác  vô cùng kỳ diệu, phảng phất như chính   thể biến thành nguyên chủ, cảm nhận  cỗ  thể  cùng Tô Bách Dung luôn  cảm ứng tâm linh tương thông của song bào thai,  khi suy nghĩ của Tô Bách Dung thì nàng  thể mơ hồ đoán ,Tô Bách Dung giống như cũng  thể hiểu rõ , loại cảm giác lạ lẫm   cho Bách Hợp  thích.
Trong thời gian ba năm  Tô Bách Dung  hề bước  khỏi sân viên của  một bước, loại tình cảnh  giống hệt Tô Bách Hợp trong nội dung cốt truyện,  lúc Bách Hợp cảm giác  Tô Bách Dung bây giờ chính là Tô Bách Hợp trong nội dung câu truyện , nàng  cũng    trong Tô phủ lãng quên,  Hạ thị cố tình giam lỏng, Hạ thị đến nay  hề đề cập đến đứa con gái ,giống như  quên mất chính   từng sinh đứa con gái  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-347-1.html.]
Qua nửa năm nữa chính là sinh nhật của Tô Bách Hợp đầy mười sáu tuổi, đúng lúc  ngày tết nguyên tiêu. Hạ thị gần đây vì chuyện cập kê của nữ nhi mà buồn rầu đến mất ngủ, từ   Bách Hợp gây chuyện ở phủ Trấn Quốc Công, liền    đến nhà cầu hôn , kể cả   đến cầu hôn  chăng nữa thì những  cầu hôn  cũng chỉ là những kẻ đểu cáng vô dụng mà thôi, hiện tại thanh danh của Bách Hợp   hủy, gia đình môn đăng hộ đối nguyện ý lấy thì càng ít hơn, ngay từ đầu Hạ thị cũng   gả nữ nhi cho nhà cao cửa rộng, bà sợ gia môn cô gia cao đến lúc đó Bách Hợp gả tới sẽ    bắt nạt, thế nhưng mà hiện nay   nhà môn đăng hộ đối  nào đến hỏi thăm,  đến đề     phẩm chất kém,  cho Hạ thị  khỏi bắt đầu lo lắng.
Lúc giữa trưa Bách Hợp đến sân viện của Hạ thị, chợt  thấy thanh  âm nức nở của Hạ thị truyền đến, nha  vén rèm lên thấy là Bách Hợp tới,  khỏi thở dài một ,  khi Hạ thị  thấy Bách Hợp đến,  hai mắt  tự chủ  sáng lên.
“Hợp nhi đến , lâu   thấy con đến,  thể   hơn ?” Sau khi tiến  nhiệm vụ từ mấy năm  đầu  hiểu vì  đau kịch liệt, liền để  di chứng là thường xuyên đau đầu choáng váng, tìm đại phu đến xem qua,cũng  lấy thuốc ăn nhưng vẫn  thấy hiệu quả, đại phu  đây là chứng bệnh thiếu máu, những năm  Hạ thị điều dưỡng cơ thể cho con gái,  đem nữ nhi điều dưỡng đến sắc mặt hồng hào, nhưng mãi vẫn  chữa  cái di chứng choáng váng đầu óc , bởi   thấy lúc Bách Hợp  đau đầu, mỗi khi Hạ thị nghĩ  liền  nhịn  nghiến răng nghiến lợi mà chửi bới.
“Đã  hơn nhiều  ạ, mẫu  đêm qua ngủ  ngon giấc ạ?”Hạ thị  quan tâm yêu thương Bách Hợp, địa vị của Bách Hợp trong lòng bà cao hơn cả hai  con trai, Bách Hợp cũng dịu dàng ngoan ngoãn nhu thuận với Hạ thị,  càng  cho Hạ thị yêu thương nàng hơn, bây giờ nàng  , Hạ thị nhịn   liền : “Cũng   Tô gia chúng  tạo cái nghiệt gì? Mà  rước về một cái ma chướng như , hại con tới tình trạng như bây giờ,mắt thấy mấy ngày nữa là đến sinh nhật của con, mẫu   mang theo con  chùa Phổ Linh thắp hương, giải  xúi quẩy   con, thuận tiện vì con cầu duyên.”
Chùa Phổ Linh trong miệng Hạ thị là Hộ Quốc Tự vô cùng nổi danh ở vương triều Đại Tề, hương khói cường thịnh,   Bồ Tát ở đó  linh nghiệm, Tô Bách Hợp trong nội dung truyện   khi  chùa Phổ Linh một chuyến  quen  Liễu Nguyên Thiệu, cuối cùng là yêu thương ,  cho Liễu Nguyên Thiệu  tâm  ý vì một , bạch đầu giai lão, cả đời cũng  nạp .
Ngay từ lúc đầu Bách Hợp chỉ xem đây là một cái nhiệm vụ đơn giản. Nàng cũng  nghĩ gì nhiều, mấy năm nay nhờ Tô Bách Dung quấy nhiễu mà ngăn cản nhân duyên  của nàng, nàng  từng nghĩ  lấy chồng, kì thật nàng chỉ để ý tới nàng  Tô Bách Dung tính toán, nên cũng   để chuyện  trong lòng, nhưng lúc  thấy Hạ thị vì  mà lo lắng, Bách Hợp liền ngẩn ngơ, nhíu mày .