Lúc  đường về Hạ thị kéo Bách Hợp  :” Tĩnh Dương vương là tên đoạn tụ, khắp Đại Tề ai  ? Số con gái  khổ, lúc  thì suýt  cô hồn  hại…” Nói đến chỗ , Hạ thị như tỉnh táo , lập tức dừng  , nhưng Bách Hợp vẫn   câu  , chắc Hạ thị  sớm hoài nghi  phận Tô Bách Dung .
Sau khi Hạ thị mất  một đứa con gái, cho rằng Tô Bách Dung là yêu ma quỷ quái, đối với nàng  phòng ,  hận   yêu vật nào chiếm  thể của con gái ,  sợ nàng dùng yêu pháp hại cả Tô gia, tuy rằng  đành lòng  tính mạng của Tô Bách Dung, nhưng  thấy Tô Bách Dung thì tâm tình hết sức phức tạp, Tô Bách Hợp trọng sinh trở về khiến nàng mất  sự yêu chiều của cha , nhưng   nghĩ đến Hạ thị cũng  giày vò như nàng, chỉ  thể đem hết yêu chiều đặt lên  con gái nhỏ.
Nghĩ thông suốt, trong lòng Bách Hợp chua xót  lý do. Nói thật Tĩnh Dương vương là đồng tính cũng , yêu thích nam nhân  thích nữ nhân cũng . Nếu đúng như  thì đối với nàng mà   thể  hơn, dù  Hạ thị cũng thương nàng, nhưng  thể kéo dài để nàng một đời  lấy chồng, Bách Hợp an ủi Hạ thi vài câu, phía  thánh chỉ đến, quả nhiên lão vương phi Tĩnh Dương tiến cung cầu vụ hôn nhân .
Người hai bên đều  còn nhỏ tuổi, việc kết hôn cũng  nhanh. Lão vương phi Tĩnh Dương như sợ Tô gia sẽ đổi ý, bởi  đưa  sính lễ nhiều hơn lúc công chúa Văn An vì cháu trai cầu hôn Tô Bách Dung, Hạ thị  đau lòng con gái  khả năng cả đời  thủ tiết,  phương diện tiền bạc cũng cho nàng nhiều hơn, mười dặm hồng trang khiến cả kinh thành  náo động.
Lần đầu tiên  nhiệm vụ Bách Hợp tiến hành hôn lễ cổ đại,     vì nguyên nhân Tĩnh Dương vương Lục Tiệm Ly chỉ thích nam nhân  thích nữ nhân, mà nàng cũng  thấy căng thẳng, chỉ  chút cảm thấy mới mẻ vì   hôn lễ  chút đặc biệt, mãi đến tận  khi  thành nghi lễ  đuổi về động phòng, do Bách Hợp luyện tập Cửu Dương Chân Kinh tuy nội lực  sâu nhưng cũng  quá mệt mỏi.
Lục Tiệm Ly mặc hỉ bào đỏ rực cầm đòn cân  nàng mở khăn voan . Hai  bốn mắt đối diện, trong mắt Lục Tiệm Ly chớp mắt hiện  mấy phần lúng túng,     do hỉ bào phản chiếu  mà Bách Hợp  thể  thấy cổ và tai   chút đỏ lên.
Chờ   ngoài chúc rượu, một đám nữ nhân ở  cùng Bách Hợp hiện là tân nương  chuyện, Tô Bách Dung cũng ở trong đám  , thời gian mấy tháng  gặp, lúc  Bách Hợp cùng nàng  chắc hẳn nàng   thông suốt  nhiều, lúc  gò má đẫy đà hơn, mắt cũng sáng sủa hơn , nàng   trong đám phụ nhân, dáng   chút bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-353-1.html.]
Đêm,   mượn cớ thời gian  khuya rời , Tô Bách Dung  để ý ma ma bên  giục, kiên quyết ở , cũng gọi    tới cửa,  bọn Xuân Hiểu vài cái,  chút nghĩ ngợi :
“Ngươi thật sự tình nguyện cả đời gả cho Tĩnh Dương vương?”
“Cuộc sống của ,  do   chủ, bây giờ thực sự  , ngươi  cuộc sống của ngươi, ngươi tìm  phu quân như ý, hiện tại ngươi là Tô Bách Dung, tại  còn    lo lắng?” Bách Hợp đổi một  hỉ phục, bỏ đống trâm cài khuyên phiền phức  đầu, lúc  mặt mũi nàng và Tô Bách Dung giống  như đúc, nhưng vì khí chất hai   giống ,,    giống như giờ bình thường khiến   phân   ai là ai, Tô Bách Dung  nàng,    gì. Bản  nàng cũng là do lúc  12 tuổi tới, tự nhiên hiểu  ý tứ của Bách Hợp bây giờ. nàng cắn cắn môi, khẽ hừ một tiếng, mỉm   lên:”Ta hiểu, chỉ là  còn  chút  bỏ xuống  thôi, hi vọng   ngươi đừng trách ,  cũng chỉ  ngươi sống  hơn, tuy trong đó  cũng  chút tâm tư.”
Nàng  vì   hạnh phúc, tuy luôn miệng  mong   là vì chính   , nhưng việc lựa chọn kết hôn, nàng vẫn ích kỉ, từ việc của Liễu Nguyên Thiệu  thể thấy, một  là Tô Bách Hợp của nhiều năm  đó, một   từng là Tô Bách Hợp, nhưng vì thời gian, vẫn là hai cá thể khác , kết cục hiện tại, cũng coi như  .
Tô Bách Dung xoay   ngoài, nàng tiếp nhận sự thực   còn là Tô Bách Hợp,   nàng  nhiều việc như , chỉ là cố chấp  cho  sống  hơn, như tâm nguyện của nàng, lúc  nàng cũng     thông suốt  .
Bách Hợp  khẽ  nàng  ,  cầm đũa ăn mấy cái sủi cảo, để mặc bọn nha đầu hầy hạ  súc miệng cũng  đợi  Lục Tiệm Ly đến, mãi đến khi tóc khô nàng  chịu  ngủ  .
Cảm giác như ngủ đặc biệt khó chịu, đầu và mắt hoa đến lợi hại. mí mắt nàng  chịu nổi mở ,   như đè lên một ngọn núi lớn,  cho nàng  thể động đậy.