“Dì Diệp , hai ngày   một  đàn ông tên là Diệp Cẩn Chi đến tìm dì, nhưng   dì   .” Trong lòng Bách Hợp lúc  sinh nghi,  cắt đứt lời  của cha Đường  đem tiền cho Diệp Như Mị…, cha Đường vốn nghĩ  đưa tiền cho Diệp Như Mị để đền bù tổn thất, còn  kiếm tiền  cũng , nhưng ông thật  ngờ Diệp Như Mị  c.h.ế.t nhanh như , cũng chính vì như thế,  khi ông  tù, ngoại trừ để  cho Bách Hợp căn nhà  thanh toán tiền cọc thì   bất cứ thứ gì khác.
Lúc  đến cái tên Diệp Cẩn Chi  thì sắc mặt Diệp Như Mị  đổi, lúc  bà   châm dương dương tự đắc  Bách Hợp giờ đây sắc mặt  trắng bệch, khóe miệng co rút mà hừ lạnh một tiếng,  còn nhắc tới đứa con, ngược  biểu lộ khó coi: “Cái gì Diệp Cẩn Chi chứ,   ,      tìm lộn  .”
Cha Đường cũng gật đầu phụ họa, ông    mở miệng   Bách Hợp chen ngang, lúc  ông nghĩ về  sẽ  cơ hội cùng Bách Hợp  rõ ràng, bởi  nhất thời cũng   nóng lòng, nếu   vì gần đây do Diệp Như Mị vì mất  đứa con mà thống khổ ưu thương, ông cũng   chuyện  với con gái giờ  thấy hai   vòng vo, cha Đường cũng lên tiếng: “ Cha và dì Diệp quen   10 năm, cha cũng  rõ ràng chuyện của dì, dì     tên Diệp Cẩn Chi,   chừng là tìm lộn  .”
“Thế nào  tìm nhầm? Lần  cha  kêu con ở trường học đợi dì Diệp tới đón, kết quả con  đợi dì Diệp gần nửa giờ mà dì cũng  tới, lúc trở về thhì con  thấy dì  cùng cái  tên Diệp Cẩn Chi    chuyện bên cạnh xe mà.” Ánh mắt của Diệp Như Mị thoáng cái  trở nên nghiêm túc, tuy bà   hơn 30 tuổi, dung mạo  chút xinh , hơn nữa   bảo dưỡng thỏa đáng, cho nên lúc   giống như 27, 28 tuổi, nhưng khi giận  mặt, khuôn mắt thoáng hiện  vẻ hung ác: “Trời tối  thể là mắt mờ, hẳn  nhầm  .”
Trước  Diệp Như Mị đối với cha Đường lúc nào cũng   ngớt, hơn nữa miệng  ngọt, nên luôn  cha Đường yêu thích, cho dù lúc  ông   vợ sinh con, cuối cùng vẫn  chống đỡ nổi nhu tình của Diệp Như Mị. Đây là  đầu tiên cha Đường chứng kiến bộ dáng Diệp Như Mị trở mặt như lật sách,   đầu  gặp thần sắc hung ác cay nghiệt của bà, lập tức ngẩn ngơ, vô ý thức liền : “Con nó tuổi còn nhỏ,  chuyện gì từ từ mà …”
“Cô  tuổi còn nhỏ, tuổi nhỏ mà  đụng mất đứa con của , tuổi nhỏ mà hôm nay đem  đàn ông khác tới vu oan …” Diệp Như Mị như là phát điên  dậy,  lau nước mắt  : “Hôm nay trong cái nhà    thì   cô ,  cô  thì   !”
“Chẳng qua thấy Diệp Cẩn Chi họ Diệp, mà Dì cũng họ Diệp,  hỏi một chút quan hệ  thích của hai  mà thôi, dì Diệp ,  dì  oan uổng cháu?” Bên trong câu chuyện luôn luôn là Đường Bách Hợp  Diệp Như Mị chọc giận nổi trận lôi đình, lúc  đây Bách Hợp chỉ  mấy câu  cho sắc mặt của Diệp Như Mị đại biến, vốn cô chỉ tùy ý sử dụng một  gọi là Diệp Cẩn Chi,  nghĩ tới lúc   đối với Diệp Như Mị  ảnh hưởng lớn đến như , nếu  hai     quan hệ, ai sẽ tin tưởng đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-358-hanh-trinh-bo-mang-thien-nhai-4.html.]
“Cô cút cho !” Diệp Như Mị  kích thích lớn, thoáng cái  phất dậy,   bà  luôn tỏ  bộ dáng ôn nhu săn sóc  mặt cha Đường, dù là ngay lúc hãm hại Bách Hợp cũng   bộ dáng rộng lượng  cùng cô so đo, đây cũng là  đầu hung ác kêu Bách Hợp cút, Diệp Cẩn Chi là manh mối,   khi Diệp Như Mị c.h.ế.t tuy   nguyên nhân đến tột cùng là gì, nhưng lúc  phát hiện thêm một manh mối đương nhiên là chuyện , lồng n.g.ự.c Bách Hợp nhẹ nhàng thở  một , cô cũng trầm mặt bỏ bát đũa xuống:
“Bà dựa   bảo  cút, căn nhà  là của , lúc cha và   ly hôn   rõ ràng cái nhà    sẽ thuộc về , nên cút chính là bà mới đúng.”
Diệp Như Mị   như thế, giống như là phát điên đưa tay  hất đổ bát đũa  bàn, cha Đường cuốn quýt vội vương tay ôm bà  , khuyên can mãi mới trấn an  bà .
Từ đó trở  hai  bề ngoài  triệt để xé toang mặt , ai cũng  giống như   giả vờ giả vịt, trong nhà đang    vài tháng, thoáng cái  khôi phục  giống như tình cảnh lúc Đường Bách Hợp còn sống, cha Đường cảm thấy áp lực ở nhà  nặng nề, một bên là  vợ đau khổ mất con, một bên còn  là con gái ruột thịt của , ông  kẹp ở giữa  khó xử, liền bắt đầu giống như trong nội dung câu chuyện  sớm về trễ.
Ngày chủ nhật tuần đầu tiên của tháng 12 đúng là ngày sinh nhật của Bách Hợp, sáng sớm liền  bạn học hẹn cô  ngoài dạo phố, Bách Hợp nghĩ nghĩ ở nhà cũng   việc gì nên đáp ứng, ai ngờ từ chuyến   trở về,  thấy   chung cư nhà   đầy xe cảnh sát, còi cảnh sát  ngừng kêu to, đồng thời xe cứu thương cũng   bên ngoài chung cư, tình cảnh như  tựa hồ  chút quen mắt, Bách Hợp nhíu chặt mày, trong khu chung cư một    đầy m.á.u  nâng lên hướng xe cứu thương đẩy , vẻ mặt cha Đường bối rối canh giữ ở bên cạnh xe cứu thương,   cán xe cứu thương  đẩy tới, Bách Hợp thấy  mặt mày trắng bệch  một tia huyết sắc dĩ nhiên là Diệp Như Mị đấy.
Đáng lý  3 năm  Diệp Như Mị mới c.h.ế.t , lúc  dĩ nhiên là  mưu sát, Bách Hợp  chút khiếp sợ, phía bên  một cảnh sát đang lôi kéo cha Đường ghi khẩu cung, lúc Bách Hợp  định tiến đến, đột nhiên cô  một  ở phía  lôi kéo,   vững ngã  lồng n.g.ự.c vững chắc.
Rất nhanh cô   xoay một vòng, đầu đặt tại lồng n.g.ự.c  nọ, tiếng  của Diệp Cẩn Chi nhẹ nhàng rơi  bên tai cô: “Xuỵt~”