Giọng  của Sở Vân Dương càng ngày càng trầm thấp, bàn tay đặt bên hông Bách Hợp  thành thật bắt đầu di chuyển. Bách Hợp cúi đầu  chạy, lúc  nàng đang mặc   bộ xiêm y thướt tha hôm qua, mà là bộ thường phục đơn giản, Sở Vân Dương  bắt  nàng, ngược   nàng né tránh. Hắn ngẩn , ánh mắt lộ  vài phần trêu đùa châm chọc vui vẻ, bờ môi mỏng nở nụ : “Muốn chơi trò mèo vờn chuột ?”
“Hoàng Thượng, thần  đang  quỳ thủy.” Nói xong lời này, vẻ mặt Sở Vân Dương  vẻ  tin, Bách Hợp tức tối trong lòng  chỗ phát tiết: “Lần  là thật!”
Vừa  nét mặt còn vui vẻ, Sở Vân Dương   xong, sắc mặt liền âm u ngay lập tức, trở mặt nhanh như lật sách. Bách Hợp cũng  sợ, tự nhiên đáp  lễ phép, ngoài thì  nhưng trong lòng  : “Thần  chỉ sợ chậm trễ Hoàng Thượng,  bằng mời kính sự phòng mang nhiều thẻ tới, Hoàng Thượng lật xem  nào .” Nàng bày  bộ mặt khẩn cấp,còn Sở Vân Dương lúc thì trầm ngâm, lúc thì vui vẻ, chẳng khác nào  bệnh tâm thần.
Bách Hợp đang đợi  rời , ai ngờ  hết   tới  khác   , ngược   xuống cho thái giám  cận mang sổ sách tới phê duyệt, Bách Hợp thầm mắng trong lòng,  xổm trong chốc lát,  thể mỏi nhừ thật sự là khó chịu, trong bụng lạnh như băng, cuối cùng chính   nhịn , cả gan gọi to Phất Phong tiến đến  nữa   chuẩn  bao lá ngải cứu sạch sẽ,  đó thu xếp một chút. Bên ngoài sắc trời cũng  tối, tất cả cung lúc  đều  khóa . Bách Hợp mờ mọt thúc giục Sở Vân Dương, cuối cùng  vẫn  , ngược  nghỉ ngơi tại cung Tử Thần của nàng.
Trong đêm, lúc bụng đau đến mức khó chịu thì  một bàn tay ấm áp xoa xoa bụng, Bách Hợp ngủ mơ mơ màng màng  nhịn  đẩy  một cái. Sở Vân Dương đầu tiên là sững sờ,cuối cùng khẽ nở nụ . Quách Bách Hợp   đối xử với  như thế, Quách Bách Hợp nàng  dám, cho dù nàng đối với  khác  mặt hống hách, nhưng  mặt   dịu dàng, đây   Quách Bách Hợp, nàng   Quách Bách Hợp.
Một đêm ngủ cũng   an , Sở Vân Dương     ban đêm tinh thần quá dồi dào  , trong chốc lát hết vuốt tóc nàng   chạm đến mặt nàng, như là đang tìm cái gì đó. Bách Hợp cũng   thói quen tức giận khi  gọi dậy khỏi giường, nhưng   trêu chọc đến mức nổi trận lôi đình. Thẳng đến canh năm thái giám mới kêu:
“Hoàng Thượng,  đến canh năm  ạ.” Vốn cho rằng Sở Vân Dương sẽ tranh thủ thời gian mặc quần áo  rời , ai ngờ  cũng   đầu , lười biếng : “Lát nữa.”
Tuy  Đại Tần các đời Hoàng đế đều hết sức chăm chỉ, bình thường đều là  buổi sáng ( canh năm) thức dậy,chuẩn   triều gặp văn võ bá quan, hiện tại Sở Vân Dương cũng là như thế. Bách Hợp đang mong chờ,     chẳng khác nào  giội một gáo nước lạnh  mặt. Nàng  thể nhịn , giả vờ như   đánh thức, dụi dụi mắt, nghiêng  khẽ hỏi: “Mấy giờ  hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-365-cung-dau-quy-phi-bia-do-dan-4.html.]
Hoàng đế mặc dù  vội nhưng Hoàng công công bên cạnh  sốt ruột,   câu hỏi của Bách Hợp, bối rối bẩm báo: “Hồi bẩm Quý phi nương nương,  giờ cuối của canh tư  ạ.”
Bách Hợp thoáng cái   dậy, nàng trừng mắt tỏ vẻ  hài lòng, vội phân phó   đốt đèn: “Còn  mau bưng nước ấm lên hầu hạ Hoàng Thượng rửa mặt.”
Sở Vân Dương  yên  nhúc nhích, một đầu tóc dài đen nhánh  thua hậu cung nữ nhân tỉ mỉ bảo dưỡng xõa đầy giường, một tay còn   cầm tóc Bách Hợp đưa  trong lòng bàn tay,  chút dùng sức, da đầu Bách Hợp  đau,   nữa ngã  trong lòng n.g.ự.c của : “Ngủ thêm một lát.”
Khi   chuyện duỗi tay che mắt Bách Hợp, tuy giọng  khàn khàn nhưng ngữ khí  nghiêm túc: “Lui xuống .”
Mấy  vốn mang long bào và nước ấm tới  thể  gì khác, đành lui  ngoài. Bách Hợp tựa  lòng Sở Vân Dương, xem như  giày vò  dù đang  buồn ngủ, nhưng nàng  ngủ . Trên cơ thể    một loại cảm giác khiến   thấy lạnh lẽo. Diệp Xung Cẩn khiến cho tâm lý của nàng  áp lực, bản năng  chút bản năng sợ loại cảm giác âm u , hình như  từng gặp ở nơi nào đó. Nàng  thích chút nào,  thể cứng nhắc   ôm nửa ngày, thẳng đến canh năm, Sở Vân Dương lúc  mới  dậy, bởi vì  quá trễ,  rửa mặt qua là  ngay,  kịp ăn sáng,    mặc long bào.
Trong hậu cung  đầu tiên   chứng kiến vị Hoàng đế cao cao tại thượng vội vàng như , mấy  thái giám cung nữ nhỏ bé  theo bên cạnh  chuẩn  sẵn đai lưng cùng vương miện, tình hình  càng khiến cho lời đồn đại Quý phi  sủng ái càng thêm sâu hơn.
Mấy ngày liên tiếp Sở Vân Dương hình như đột nhiên một  nữa sủng hạnh Bách Hợp, trong hậu cung vốn chiếu lệ cũ từng mồng một đến mồng mười lăm,các cung tần bậc thấp do Hoàng đế lật thẻ, vị trí từ thấp đến cao mà xếp đặt trình, mà từ mười lăm đến ba mươi thì do Tam phi bắt đầu sắp xếp xuống chút nữa. Tam phi  thời gian thị tẩm cố định, còn  tần  thì là xem tâm tình Hoàng đế.  gần đây Sở Vân Dương   triệu hạnh Tần phi cấp thấp, ngược   để cho  triệu Bách Hợp đến điện Cam Lâm hoặc ngẫu nhiên đến điện Tử Thần của Bách Hợp ngủ lấy một đêm, kể từ đó tất nhiên là Bách Hợp  thêm nhiều  ghen ghét.